Ro…ro…ro…….tiếng quạt máy vẫn quay đều đều theo không gian yên ắng của căn phòng…………………….
Ngả lưng mình xuống cái giường thân thuộc, vậy là……1 năm cô đơn rồi nhỉ, đúng một năm rồi còn gì, từ cái ngày mà cái con đàn bà khốn nạn đó bỏ tôi, đau lắm, tôi đả từng kết liễu cuộc đời mình vì con đàn bà đó, ừ thì tôi không tiền, không có gì cho em nên em mới bỏ tôi đi. Không giữ được thì phải buông ra thôi, cột chặt cái thứ không phải của mình thì chẳng bao giờ có được cái cảm giác ấm áp như ngày xưa………………
Vẫn vơ với những dòng suy ngĩ ùa về trong tiềm thức, rít nhẹ một hơi thuốc trắng ngập vào cuốn phổi, dòng suy ngĩ cứ ùa về, ùa về khiến tôi không tài nào ngủ được mặt dù là đả hơn 10h đêm, bật dậy vội vã tôi bước lọc cọc xuống cái cầu thang lạnh toát, từng bật cầu thang lạnh buốt khiến từng cơ máu tôi ê đi từng chút từng chút một. Đâu phải là cái cảm giác lạnh lẽo đó, mà nó là một thứ khác thì đúng hơn. Bước xuống căn nhà bếp to đùng kia, nhà thì to, thì rộng, nhưng sau nó chẵng đem lại cái cảm giác thoả mản cho tôi. Căn nhà là do ông ba với bà má mua cho khi có được việc làm, phì phò điếu thuốc trên tay cùng với li cafe đen sánh đặt trên bàn, một ngụm, hai ngụm. Vẫn không thể lấn át đi cái nổi buồn trong tôi, chắc có lẽ cái vui thú xác thịt này mới làm tôi vơi đi sự buồn bã đó. Bật cái máy tính lên vào thẳng liên xô chấm mĩ coi có tin tức gì không, hài……coi 3 4 bộ phim sex vẫn chưa đả. Thôi thì đi ra đường vậy, shọt lấy cái quần jean màu xanh, thêm cái áo thun nữa là bắt đầu đi ra khỏi nhà. Nhìn cái đống hồ sơ trên bàn khiến tôi càng muốn chạy thật nhanh ra, leo lên con sh của mình phóng vút đi trên con đường sài gòn vào đêm. Ánh đèn đường hắt xuống những con đường trải dài bất tận, dòng người vẫn chen chút như lúc sáng, thở dài một cái rồi đề gas phóng vút đi trong lòng người. Đang loay hoay mãi không biết chiếc xe chừng nào hết xăng thì đập vào mắt tôi là một cái biển to lấp lánh ánh màu, đây rồi thứ cần rồi. ” Vũ Trường ”, một luồng suy ngĩ ào ạt về trong tôi, quay ngay đầu xe rẽ vào.
- dạ anh để em – một đứa bảo vệ tới ( thằng nhóc làm ở công ti đó )
- ừ.
Bước chậm rãi vào vũ trường với gương mặt không có tí cảm xúc, vẫn lạnh lùng như cái ngày đó, vẫn bước đi thoăn thoắt chẳng ngĩ ngợi.
Vừa bước vào là những âm thanh vang vọng khắp nơi. Phía dưới là những con người đang hoà vào những âm thanh nhức óc, lựa một bàn trong góc khuất lẫn đi những âm thanh đang xáo trộn đó, một cô gái trạc 20 tuổi trong bộ đồng phục nhẹ nhàng bước đến.
- anh uống gì ạ……..
- chai whisky…..- tôi lạnh lẽo đáp
- dạ anh đợi chút.
Bóng người tiếp viên mất hút trong khoãng không, lạnh lẽo lại ùa về trong tâm trí, tay gõ lọc cọc theo âm bass của những bài nhạc, miệng thì rít một điếu thuốc trắng vào phổi, đảo mắt vòng quanh thì có những đứa nhóc đang tập tụ nhãy nhót lung tung trên sàn, chợt một gương mặt đập vào mắt tôi, một gương mặt trắng trẻo dáng người thon thả trong cái quần jean bó sát kia, máy tóc nhuộm nâu, cái mũi cao, gương mặt hồng hào chắc là do uống rượu đi. Nhưng cái thứ mà khiến tôi chợt bất động 1 phút là đôi mắt, đôi mắt của sự buồn bả, sự buông xuôi, sự tàn tạ.
- ê thuốc này công hiệu lắm, một phát là ngất ngay – tiếng xì xào bên dãy bàn bên kia
- thật không mạy, con nhỏ này nhìn đả thật hé
- ừ đụ mẹ hôm nay tao phải chơi nó mới được
Tiếng cười đểu vả khiến tôi muốn đấm ngay mặt hai thằng oắt con đó, địt con mẹ chúng mày nge ngứa lỗ tai vãi lồn. Nhưng thôi chuyện đời liên quan gì đến ta.
- dạ rượu của anh đây – tiếng cô gái phục vụ
- ừ cám ơn
Tôi gật nhẹ đầu rồi nhâm nhi cái ly rượu, thơm thật đưa mũi hít nhẹ cái mùi đó rồi cho vào miệng, à…..khà………..
Một gương mặt lướt qua mắt tôi, là người con gái đó. Nhỏ ngồi xuống cái bàn ngay bên cạnh, thì ra bọn chó này định thuốc con nhỏ này đây mà, tôi tự nhủ với lòng
- nè uống đi em- tiếng thằng bên bàn cạnh
- ừ……….
Con nhỏ uống ực một cái. Liệu đây là điểm kết của một người con gái, hay là sự cứu vớt của một người xa lạ………….
Sau khi con nhỏ uống xong tôi liền đổi chổ ngồi sang hiến kia để tiện quan sát, sự thật thì tôi chẵng biết tại sau mình lại làm như vậy, chỉ biết rằng con tim nó bảo làm sao thì làm vậy, uống thêm một li rượu vào cổ họng, một li rồi hai li, hơi men dần dần ngấm sâu vào cơ thể tôi, tôi ngồi tréo hai tay mình vào nhau quan sát, tiếng bass vẫn nặng trĩu theo thời gian, không khí càng một nóng hơn khi thời gian càng khuya, đôi mắt lạnh lẽo, gương mặt chẵng để lộ bất cứ một cảm xúc nào, chắc những tế bào xúc cảm cuối cùng đả tan nát theo cuộc tình một năm trước rồi. Cười nhạt một tiếng rồi uống thêm một li nữa. Con nhỏ bắt đầu ngả gục vào cánh tay của thằng đầu ngựa kia, bọn nó cười đểu râm vang cả một góc, hai thằng kè con nhỏ bắt đầu bước ra khỏi bàn. Tôi nhanh tay trả tiền rồi đi theo ra theo bọn chó đó, vừa bước ra khỏi cổng là bọn nó gọi ngay một chiếc taxi mai linh, và điểm đến ai cũng biết đó là khách sạn. Tôi nhanh tay giả vờ té nhàu vào hai thằng đó như một người sai rượu.
- đụ má thằng lồn này biến coi – thằng đầu ngựa hét lên
- hức…con bướm vàng. em này xinh thật định đưa đi khách sạn à – tôi cười khanh khách
- liên quan con mẹ gì tới mày
- thuốc con người ta rồi đưa đi khách sạn, đéo biết ở tù nhiêu năm nhỉ – tôi cười nhạt
- thuốc con mẹ mày chứ thuốc…….
Một thằng bay lại tung một cú vào người tôi, không chừng chờ gì thêm đúng hệ rồi, tôi một tay chụp lấy chân nó rồi lên gối ngay con cu thằng đó, mặc dù hơi đểu thật nhưng đánh nhanh rút gọn. Thằng đó ngả khuỵ xuống ôm lấy cu thở dốc, thằng còn lại thì buông con nhỏ té cái bịch xuống đất lao đến tôi, tuổi lồn gì mà đòi bật à. Tôi chẵng kịp chờ thằng đó đánh thì đạp ngay một cú vào bụng rồi móc thêm ngay vào cuốn họng……….bốp……..thêm một thằng nằm bẹp xuống đất. Lúc này bảo vệ hớt hãi chạy ra la lớn
- tụi mày làm gì đó – một anh khá to con nói vọng lên
- dạ mấy đứa này nó gây sự anh à – tôi nhỏ nhẹ nói
- mẹ muốn bênh nhau thì ra chổ khác – ảnh nạt to
- dạ em xin lỗi, em đi liền – tôi đưa tay lên chào nhẹ một cái
Sau khi ra đời tôi cũng biết được thứ gì mình cần phải tránh, và biết sống đúng hoàn cảnh. Tôi nhanh chân chạy lên bế sốc cái con nhỏ này lên, dìu vào chổ gữi xe.
- em ơi lấy xe dùm anh.
Tôi nói với đứa giữ xe, người đó lon ton chạy vào và dắt chiếc xe của tôi ra, loay hoay một lúc thì con nhỏ này cũng ngồi phía sau xe. Một tay chạy một tay phái nắm lấy con nhỏ này, chợt hàng ngàng vô vàng câu hỏi ào ạt về đầu tôi như mùa nước lũ.
- sao giúp con nhỏ này ta?
- sao ẩm cục nợ vậy trời?
- rồi đưa con nhỏ này đi đâu?
Quanh vẫn với 3 câu hỏi to nhất cuối cùng tôi cũng tìm được đáp án, nhưng chỉ là câu thứ 3
- đưa về nhà chứ đi đâu, mày bị bệnh ngu à ??
Thôi phóng lao phải theo lao chứ phóng rồi sao chụp lại được, huống hồ con nhỏ này xinh quá bỏ sao được, ánh đèn đường vẫn hắt hiu như thế, trên con đường đêm trải dài có một cảnh tượng lãng mạng, mọi người nhìn vào chắc chỉ một câu
” Đóng Phim Hàn Quốc À? ”
Càng suy ngĩ thì đầu tôi càng rối, lạng vòng vòng một lúc thì cũng về tới nhà, tắt máy rồi ẩm con nhỏ này xuống, một tay vòng qua eo, một tay cổ mở cửa. Kịc…h…ôi mai chúa mở ra rồi. Từng hơi ấm phả đều đều vào tai tôi, một cảm giác thân thuộc, một hơi ấm mà tôi đả mất từ rất lâu. Cái hơi ấm khiến tôi phải đau đớn thêm một lần nữa. Bế con nhỏ lên bộ salon rồi tôi dắt chiếc xe vào khoá chốt cẩn thận. Lúc này tôi cũng đả ngà ngà, nên cũng chẵng khác gì mấy thằng đần trong phim hài. Lột cái áo thun rít chịt trên người vì mồ hôi ra, tôi lao ngay vào phòng tắm. Sối ào ào vài cái cho tỉnh người rồi bước ra, con nhỏ đó vẫn nằm đó, tôi nhìn dọc thân người con nhỏ này rồi nhìn vào gương mặt, thật ngây thơ nhưng lại có sự buồn bả in hằng trên gương mặt đó, con nhỏ cựa quậy khi đôi tay thô rap của tôi vuốt nhẹ lên má nó. Nhìn vậy chắc cũng 20 tuổi chứ ít gì, nhìn chán chê một lúc rồi tôi cũng ẫm con nhỏ này vào phòng khách. Làm gì giờ nhỉ, tôi vừa nhìn vừa gãi đầu.
- mẹ mày dứt nó liền, mèo chê mỡ à
- đi vũ trường cũng kiếm gái chứ cái đéo gì mà tỏ ra nhân từ
Đúng rồi tôi đi vũ trường kím gái chứ đi chơi đâu mà làm thế, sẵn gái chùa đây rồi tội gì không chơi, một luồng suy ngĩ tà dâm sẹt qua đầu tôi nhưng nó đúng với hoàn cảnh bây giờ. Thôi thì tới vậy bất quá trả tiền.
Tôi cởi nhẹ từng cái cúc áo sơ mi ra, từng cái từng cái một, một làn da trắng toát thanh tay dần dần hiện ra sau tà áo mõng manh đó, bây giờ nguyên một cơ thể nỏn nà của một người đàn bà đang phô bài trước mắt tôi, một cảm giác rạo rực từ trong đang trổi dậy mạnh mẽ từ sâu thẳm trong tôi, cổ họng khô khốc nôi môi khô ráp muốn cắn chặt vào người đàn bà đó. Đôi tay chai sần chạm nhẹ vào làn da đó, cái cảm giác mát lạnh tê rần khiến tôi đê mê theo vòng xoáy của dục vọng tôi nhẹ nhàng nâng người nhỏ lên luồn tay ra phía sau cởi phăngg cả chiếc áo ngực. Mội cặp vú săn chắc to tròn hiện ra, tôi như một con thú sau bao năm bị giam cầm trong khung sắt vồ lấy hai cái đó. Lưỡi đánh nhẹ nhàng mân mê hai cái bầu vú săn chắt đó, nó mang lại trong tôi một cái cảm giác đê mê ngọt ngào mà tôi đả đánh mất từ hôi. Hít một hơi mùi cơ thể của người đàn bà đó. Đôi môi mịnh màng màu hồng, cái vị ươn ướt đó. Đặt nhẹ nhàng lên đôi môi đó một nụ hôn nhẹ, thoang thoáng có mụi vị của rượu len lõi từ đôi môi đó ra, nhẹ nhàng đưa lưỡi mình từng chút từng chút một vào sâu. Ánh đèn ngủ ngả màu làm không gian trở nên đê mê huyền áo, chỉ có một con đường mang dục vọng trổi dậy chứ không có con đường mang nó dịu xuống. Từng tế bào xúc cảm như vỡ tung ra theo từng nhịp thở đê mê dưới ánh đèn mờ, tôi cởi cái khuy quần jean của nhỏ ra, từng thớ thịt trắng nỏn nà dần dần hiện diện sau đôi tay chai sần của tôi. Ôi cái quần chip gì lạ vậy. Hello Kitty………….trên thị trường có mặt hàng này sau ta, con gái lắm chuyện thật đến quần chip mà cũng màu mè nữa, cánh đàn ông chúng ta chỉ mỗi cái quần tà lõn đả có thể sông pha mặt trận đánh tan tác 15 vạn quân mà không cần vũ khí. Đang mãi mê liên tưỡng đến chiến tích hào hùng mà quên mất cả việc nước, bổng con nhỏ đứng bật dậy rồi ôm trầm lấy người tôi, con nhỏ đưa tay xuống giựt phăng cái quần tà lõn 7 sắc cầu vòng xuống đất, đang bàn hoàng không hiểu chuyện gì thì con nhỏ đả vật tôi nằm ngả xuống giường, một con thú hung bạo mô phật. Không biết bọn nhóc lúc nãy cho con nhỏ này uống thuốc mê hay thuốc kích dục vậy trời mà nó hung bạo quá vậy trời. Nhỏ nhang tay giựt phăng cái quần hello kitty ra khỏi người, vùng cấm địa đang nhấp nhô sau những thớ long đen nhánh kia, sự thèm khát leo lên đến cực đỉnh tôi vật ngược con nhỏ nằm xuống giường, thằng nhỏ lúc này đả cứng như cục sắt và nóng như núi lữa.
- đệt mẹ mày minh ơi, nhanh lên nhanh lên
- biết rồi mày khỏi nhắc
Vẹt hai chân con nhỏ ra thành hình chứ V tuyệt đẹp, nhẹ nhàng đưa tay vén thớ lông kia ra, con nhỏ đả ướt đẩm tự bao giờ, kê mũi nhẹ nhàng ngậm chặt lấy con bướm thanh tao đó, từng đường lưỡi nhẹ nhàng đê mê sen kẻ vào cái khe bí hiểm đó. Cái mùi vị của đàn bà sốc thẳng vào mũi khiến sự hưng phấn và rạo rực trong tôi càng nóng. Tôi cạ nhẹ lưỡi mình vào sâu trong đó thì một âm thanh đê mê vang khe khẽ lên trong căn phòng mù mịt
- a…ừmm…ơ…..a.a..sướng quá…..a….
Dường như cái âm thanh đó khiến tôi như điên lên theo từng nhịp thở nóng răng, con nhỏ rên lên từng hồi dồn dập khi tôi mút chặt lấy bướm một ngày mạnh, cái thứ chất mằn mặn đó ra càng nhiều thì sự mù quáng trong tôi ngày một lớn. Đang đê mê với con bướm thì nhỏ kẹt chặt cổ tôi khiến chút nữa là quy tiên về ông bà. Tiện thể cho anh em kinh ngiệm đừng mãi mê vét máng mà quên đi nguy hiểm nhé. Tôi ngả người ra thở dốc sau khi vừa thoát khỏi thế ngàn cân treo sợi tóc, vẫn chưa kịp hoàn hồn sao khi vừa chết đi sống lại thì một hành động khũng khiếp đè áp lên tôi, con nhỏ lòm còm ngồi dậy lên người tôi, đôi tay mịnh màng lạnh lẽo nắm chặt lấy thằng nhỏ mà nắng mà bóp khiến nó phải thốt lên
- cứu tao…tao sắp đứt mạch máu rồi
Yên tâm mày chết thì tao cũng lên chùa tu luôn, tôi loàn tay mình ra phía sau gạt tay nhỏ ra và cọ sát nó vào đó, tôi sao khi cho nó ngay lỗ thì bắt đầu nâng mông hãy mạnh vào, một cảm giác vướng víu khó tả khiến đầu cu đau rát, nhưng chả ăn nhầm gì với sự sung sướng tột độ đang lang toã trong từng mạch máu kia, hàng tỉ tế bào như vở tung ra từng mãnh khi từng xung điện truyền về từ bảo bối, bên trong đó một cảm giác nóng rang sự co bóp liên hồi trong nơi đó, tôi ôm hông nhỏ gị sát vào cơ thể mình và nhấp nhẹ từng hồi, sự bó sát, khô ráp, và tê dại là những gì tôi cảm nhận được. Tôi nhấp nhanh hơn và không khí đê mê cũng nóng dần lên trong cơ thể, cái âm thanh phọt phèp…….vang lên văng vẵng khi hai cơ thể va vào nhau từng hồi mạnh mẽ. Tôi ôm con nhỏ vào lòng và từng hơi thở nóng dần bên tay, không khí nóng rang lên đến đỉnh điểm và…………..tôi bắng thẳng vào trong đó từn hồi co giật……….một sự giải toả của đam mê xác thịt sao bao nhiêu tháng ngày đè nén…………
Liệu……..sự đam mê này sẽ kết thúc hay đem đến những ngày tháng hạnh phúc mới………………..
Một tiếng khóc vang vọng len lỗi vào những giấc mơ cay đắng trong tôi, ai khóc vậy, ai lại khơi lại cái giấc mơ củ đó ai….? Ai ???????.
Giật mình tỉnh giấc sau một đêm đam mê xác thịt tê dại và lạc lõng
-hức….khich…híc……- từng âm thanh vang vọng trong căn phòng tẻ nhạt
Khẻ nhích người sang nhìn vào bên cạnh, một cơ thể, một làn da trắng mịnh hoang dại đang lân lê trước mắt. ,một lần nữa, cơ thể đó giọng nói đó khiến cái con dục vọng trong tôi lại trổi dậy mạnh mẽ thêm một lần nữa, khẻ nâng cánh tay nặng trỉu chạm nhẹ vào bờ vai đang run run đó.
-đừng chạm vào tôi đồ khốn nạn hức…………
Câu nói đó khiến đôi bàn tay khô ráp của tôi chợt khựng lại, một cảm giác tội lỗi đang lớn dần trong tôi, tại sao tôi lại có cái cảm giác đó nhỉ, chỉ là mua vui thể xác thôi thì làm gì lại có cái cảm xúc đó được chứ, ngủ với biết bao nhiêu cô gái bán hoa rồi mà giờ lại có cái cảm giác nó, điên thật rồi, điên thật rồi………………..
Tôi thở phào cười nhạt một cái rồi cố nhất mình dậy với tay lấy cái bóp da trên bàn. Tôi móc ra 2 tờ 500 ngàn rồi thẩy sang phía bên người đó
- nhiêu đó đủ chưa – tôi cười nhạt
- đồ khốn nạn, chó đẻ
Người đó bật dậy, một bàn tay nhỏ xé toạt không gian vào mặt tôi một cái bốp, người tôi chợt nóng rang lên sau có tát trực diện đó, nhưng cơn nóng giận trong tôi bỏng bị dập tắt lập tức khi trước mắt tôi bây giờ là một gương mặt thất thần, hai viền mắt thâm quần, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt nước mũi tèm lem. Ơ cái gì vậy trời, tôi chết đứng người ra chưa kịp hiểu chuyện gì thì bốp bốp…….thêm hai cái tán nữa ngay vào mặt tôi, nhưng cơ thể tôi lại đứng ngơ nga không động đậy để mặt sức con nhỏ này đánh, chát bốp chen chát……đếm nãy giờ chắc củng hơn cả chục cái, con nhỏ cũng đả ngừng tay, thay vì đánh thì lại ụp mặt xuống khóc nức nỡ. đánh thì chịu được chứ mà con gái rơi nước mắt thì bực bội vô cùng. Ngồi đơ ra cũng chừng 5 phút thì tôi như muốn điên nên hét lên
- khóc cái đéo gì – tôi hét to
- im đi thằng khốn nạn – không vừa con nhỏ đáp lại
- mẹ làm như còn trinh không bằng ấy – tôi hặm hự
- thằng khốn nạn, mày lừa tao rồi còn nói cái giọng mất dạy như vậy nữa hã – con nhỏ gong miệng lên hét to
Nước mắt lại tiếp tục giàn giụa trong căn phòng, căn phòng giờ chỉ còn tiếng ro ro của chiếc quạt máy kia, và tiếng khóc của con nhỏ. Tôi bực dọc đứng phắt dậy rồi đi xăm xăm lại nhà tắm bỏ mặt con nhỏ vẫn nằm đó khóc, vừa cởi cái khăn ra khi nhìn xuống dưới thằng nhỏ thì tôi như bị hang triệu con dao găm thẳng vào tim, có một vệt máu khô trên đầu thằng nhỏ, cái gì đây?. Đừng nói là……………….tôi đơ ra chừng 5 phút rồi cố lấp bấp miệng
- con…nhỏ…nà…y..còn…trinh hã trời……………..
Một kí ức chợt ùa về trong cái mớ lộn xộn trong tìm thức, hôm qua khi cho vào thì có một cảm giác vướng vướng và một sự đau rát ngay đầu cu, đừng nói với tôi rằng lúc đó, tôi đả cướp đi một sự trong trắng của người con gái đó nge, không không thể nào, chắc không phải đâu. Tôi cố gạt phăng những cái ý nghĩ rối bời ra khỏi đầu, nhưng càng cố gạt ra thì cảnh tượng tối qua càng rõ hơn trong đầu tôi, cố trấn an bằng những giọt nước lạnh te của buổi sáng sớm, sau khi trấn tỉnh được bản thân một phần nào tôi cố bước ra tỏ vẻ không có chuyện gì xảy ra, con nhỏ vẫn nằm đó, từng tiếng nấc vang vọng trong căn phòng khiến tim tôi quặng đau, cảnh tượng hôm nay cũng giống như ngày đó, ngày tôi dùng vũ lực để cướp mất sự trong trắng của người con gái tôi yêu tha thiết…………………………………… …….
Không gian trở nên im lặng đến đả sợ, tôi bước nhẹ nhàng thật chậm, thật chầm ngồi xuống cạnh người đó. Tôi khẻ chạm nhẹ vào cơ thể đó, một cách chậm rãi và nhẹ nhàng thì liền bị gạt phăng ra.
- đừng chạm vào tôi thằng khốn nạn………………….
Tôi lại ngồi chết chân tại đó không thể cố mở ra được bất cứ ngôn từ nào cả, ngoài kia dòng người nhộn nhịp ồn ào pha trộn nên cái bản chất thật sự của mãnh đất Sài Gòn. Tiếng xe cộ, tiếng những người bán hang rông vẫn vang lên đều ngoài kia, nhưng chỉ cách biệt có một bức từng rêu xanh thì trong này có một sự im lặng, mà ai cũng phải nổi gai ốc, một lần nữa tôi cố chạm nhẹ vào cơ thể đó, một sự đáp trả rợn người bằng sự im lặng
-anh…..anh xin lỗi………….- tôi cố nói
- xin lỗi có chả được sự trong trắng của tôi không? – người đó nói trong nước mắt
- vậy giờ em muốn sao? – tôi hỏi
- tôi muốn thằng khốn nạn như anh phải ngồi tù
Một câu nói không thể nào thẳng thắng hơn, tôi chết đứng người ra, không lẽ cuộc đời tôi phải chấm dứt bởi một sự lầm lỡ bởi cuộc vui xác thịt sau?. Tôi…..tôi không muốn
- tự làm tự chịu đi mày. Không muốn cức gì. Không thì giết người bich miệng đi
Một ý ngĩa chợt lé lên trong đầu tôi, tôi………tôi không làm được, tôi là thằng làm ra chuyện khốn nạn này, giờ lại muốn làm thêm một chuyện tày trời này sao. Tôi đứng thừ người ra một lúc rồi cố mở giọng yếu ớt nói
-không còn cách nào khác sao? – tôi cố nói
- KHÔNG – con nhỏ hét lớn
- ừ được rồi…………………..
Tôi bước đến chổ tủ quần áo sọt lấy bộ đồ mặt vào rồi chăm nhẹ điếu thuốc vào, điếu thuốc này là cuối cùng rồi, không biết hiếp dâm ở tù nhiêu năm nhỉ. Tôi rít nhẹ rồi thở dài một cái, từng ngụm khói cứ mơn mát ra đi trong sự im lặng của căn phòng, tôi sau khi mặt đồ đàn hoàn xong rồi tôi bước nhẹ đến cái giường cất giọng nói
-mặt đồ vào đi rồi đi với anh
- ĐI ĐÂU – con nhỏ hét lớn
- đi qua chổ công an – tôi thở dài
- qua đó làm gì
- em muốn như thế mà – tôi nói chậm rãi
Con nhỏ bật dậy nhìn tôi ngơ ra, nó nhìn tôi một lúc rồi nói giọng ngang ngạnh
- thằng khốn nạn , cướp đi trong trắng của tao rồi còn muốn đi bêu rếu hã – con nhỏ hét lớn
- vậy giờ cô muốn cái gì – tôi lúc này cũng nóng lên
- muốn giết thằng khốn nạn như mày – con nhỏ hét lớn
- được
Tôi bước xăm xăm ra khỏi cái phòng ngột ngạt ấy đi ngay xuống bếp, rút ra nguyên cây dao thái, tôi chạy nhanh lên căn phòng rồi thẩy cây dao lên phòng và nói lớn
- rồi đó làm gì thì làm đi. Mẹ nó………………………………..
Không gian im lặng đến đáng sợ, tôi đứng im bặt nhìn vào đôi mắt to tròn ấy. Con nhỏ nhìn tôi sợ hãi, hai bờ vai nhỏ nhắn run rẫy trong chiếc cái chăn màu trắng tinh khiếp đó, nhưng nó lại có một vết máu khô đang đọng trên đó. Không nói gì thì chắc ai cũng biết vết máu đó là gì rồi, tôi lúc này như điên lên bước xăm xăm đến chổ con nhỏ, tôi ngồi phịch xuống rồi đặt lên bàn tay nhỏ nhắn đang run run kia.
- cầm lấy – tôi hét lên
Đôi bàn tay run run nhìn mà thấy tội, tôi xiết chặt con dao đặt vào tay con nhỏ rồi kê ngay lên cổ mình, đéo hiểu sao lúc đó ngu đến vậy
- khưá đi……nhanh lên – tôi vừa thở vừa nói
Con nhỏ lặng thinh, tiếng nấc vở ra khiến cái vẻ im lặng đáng sợ nãy giờ ở đây cũng bị cuốn theo từng giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt kia, con nhỏ dãy dụa buông con dao ra ôm lấy mặt khóc nức nỡ, tôi cũng lặng thinh nhìn con nhỏ khóc. Biết bao lần làm người con gái mình yêu khóc, giờ lại làm một người con gái chẵng hề quen biết cũng phải khóc. Có phải bản chất con người tôi nó khốn nạn đến thể sao, tiếng đồng hồ vang lên tíc tắc tíc tắc buồn bả. Ngoài kia nắng đả lên cao, âm thanh nhộn nhịp cũng đả yên ắng phần nào chỉ còn lát đát vài tiếng kèn xe vang lên inh ỏi, vài câu mời hàng của những người bán hàng rong đang bước liêu xiêu dưới những bóng râm ven đường. Tiếng quạt máy lại vang lên ro ro…..5..phút…10..phút…rồi 15 phú.t. Trôi qua cuối cùng từng tiếng nấc ngẹn ngào cũng đả dứt, tôi vẫn ngồi đó nhìn từng giọt nước mắt lăn trên hai gò má hồng hồng đó. Tôi quay người mở tủ rút ra một bịch khăn giấy đưa cho con nhỏ
- khóc đả chưa. Lao đi tèm lem rồi kìa – tôi nói
- không cần
Con nhỏ hét lớn rồi lao vào đánh tôi bơm bốp, đánh chừng 5 6 cái rồi ngừng lại quay lên nhìn tôi với đôi mắt buồn bả
- sau không đở? – con nhỏ hỏi
- không thích – tôi đáp
Con nhỏ lặng im một phút rồi nói
- biến đi
- nhà này của tôi – tôi đáp
- kệ anh……
Con nhỏ đạp tôi một cái với vẻ mặt nhăn nhó, chắc còn đau…………tôi nhìn con nhỏ một chút rồi đứng phắt dậy ra khỏi phòng, không cần nói tôi cũng biết con nhỏ định đi tắm chứ gì. Cằm cây dao thái trên tay mà lòng ngẫm ngĩ đăm chiêu cũng liều thật, con nhỏ đó mà làm thiệt chắc tôi lụm luôn rồi. Từng bậc thang vang lên khe khẽ khi tôi bước qua, đi xuống nhà bếp lục cái nồi cơm làm đại món cơm dương châu cho con nhỏ này ăn. Tôi cũng ăn nữa chứ tốt lành gì. Xèo xèo xào xào một lúc cũng có thành quả, hít một hơi cơm thơm ngon lành vừa mới làm xong thì pha lêm một ly sữa ông thọ cho con nhỏ, và một ly cafe k đường cho tôi. Sau khi làm xong xui tôi bước lên phòng kêu con nhỏ.
Mở nhẹ cánh cửa phòng ra thì…………một bộ đồ quen thuộc làm bao nhiêu ký ức ùa về trong tôi, cái áo doremon rộng rinh phủ xuống ngang ngữa đùi. Tôi thẩn thờ chừng một phút với hình ảnh quen thuộc trong mắt tôi, giống quá. Cái cảm giác mắt cười ngày đó khi nhìn em trong bộ đồ đó, Mỹ Anh…..em thấy không những thứ thuộc về em anh đều cất giữ cẩn thận. Giờ lại có một người con gái khác đang mặc nó, liệu đây có phải là định mệnh không em. Tôi khẻ cười ấm áp một cái nhìn nhỏ, nhỏ giật mình quay lại nhìn tôi hét lên
- làm gì đó biến thái – một cái vẻ ươn ngạnh toát ra
- xuống ăn sáng – tôi nói chậm rãi
- Không cần – con nhỏ hất mặt lên
- ừ vậy thôi
Tôi quay lưng đi bước xuống nhà, cười thầm một cái tí nữa là xuống ngay thôi, đả đói mà còn tỏ vẻ ta đây là sói.Nhâm nhi một tách cafe thơm nòng buổi sáng vào miệng, một cảm giác đăng đắng ngay đầu lưỡi lan toả khắp cơ thể, một bóng người lắp ló chổ cái cầu thang, chắc là con nhỏ chứ không ai khác.
- xuống đây coi – tôi vừa ăn vừa nói
- không……..
- lì lợm thật………- tôi chép chép
- nói gì đó…..
- lì chứ gì
Con nhỏ chạy nhanh đến nhìn tôi hằm hừ, tôi kéo tay con nhỏ ngồi phịch xuống ghế mặt sức vùng vẫy của con nhỏ
- ăn đi nhìn cái gì – tôi nói
- ừ.
- mua ở đâu vậy – con nhỏ hỏi
- hỏi làm gì? – tôi ngặm lấy một ngụm cafe
- tại thấy ngon nên hỏi không được à – con nhỏ hất mặt lên
- tôi làm đó không có bán đâu – tôi cười nhẹ một cái
- ừ
Tôi ăn xong nên chống tay lên càm nhìn con nhỏ ăn, quá đẹp……một vẻ đẹp giản dị mộc mạt, tôi nhìn cứ nhìn như bị hút vào cái vẻ đẹp đơn sơ đó. Chợt con nhỏ quay bặt dậy nhìn tôi đăm đăm nói
- nhìn cái gì. Có tiền không mà nhìn, nhìn là trả tiền đó – ngang ngược, bướng bỉnh là những thứ tôi cảm nhận được từ cô nhóc này
- mấy tuổi rồi – tôi hỏi
- không cần biết – con nhỏ hằm hừ
- tên gì
- không cần biết
- ở đâu?
- không cần biết.
Con nhỏ nhìn tôi với ánh mắt thù hận, tôi nhìn llại, nhìn sâu vào trong đó.
- đâm bây giờ chứ nhìn – con nhỏ cằm đôi đủa lên
- đâm đi………
- lì lợm…….- con nhỏ mắng tôi
- ừ……- tôi gật đầu.
Hôm nay chủ nhật nên tôi không phải đi làm, vả lại cũng đả là tháng 8 rồi còn gì, khí trời cũng đả bắt đầu se lạnh, từng ánh sáng buông mình qua từng kẻ lá làm ấm từng khoãng không lạnh lẽo. Một năm rồi, vẫn lẽ bóng, vẫn cô đơn. một chút ấm áp khi tôi nhìn thấy người này, một người con gái khó hiểu và hung dữ. Nhưng điều gì khiến đôi mắt đang nhấp nháy kia lại buồn đến thế.
- Ê
- gì – nhỏ đáp
- mấy thằng hôm qua là bạn của em à – tôi hỏi
- ừ
- lựa bạn tốt thật đó – tôi cười nhạt nhẽo
- là sao?.
- à không có gì – tôi thở dàI
- này
- gì? – tôi đáp
- sao tôi ở đây – con nhỏ hỏi
………………………………………….. …….
Tôi cứng họng, không lẽ nói là anh cứu em thoát khỏi mấy thằng kia định hiếp em, rồi sau đó hứng quá hiếp em luôn.
Có nên nói không nhỉ, tôi thở dài.
- sao không trả lời – con nhỏ gặn hỏi
- có muốn nge thật không?
- ừ.
- @@?’??l.,kll,mnvnvh
Tôi kể hết cho con nhỏ nge, hàng mi bắt đầu ngấn nước, tôi thở dài. Biết trước mà sao còn lại kể cho con nhỏ nge nữa vậy trời, tôi thở dài nhìn.
- khốn nạn……..- con nhỏ hét lên
- ừ……
- mẹ mày quốc ơi, khốn nạn
- ừ
- ừ cái gì mà ừ……..- con nhỏ quay sang tôi
- thì ừ chứ cái gì – tôi đáp
- nhà ở đâu chút đưa cho về – tôi đáp
- không có nhà – con nhỏ nói dứt khoát
- ừ vậy thì ở đây – tôi nói
- không.
- zị về nhà đi – tôi nói nhỏ
- không
- vậy giờ muốn gì
- muốn ở đây – con nhỏ nói lớn nhìn tôi
- sao nãy nói không – tôi hỏi
- nãy khác giờ khác, giờ có cho không
- ừ sao cũng được
- im đi. Đừng có nói câu đó với tôi – con nhỏ hét lớn
- rồi rồi…..- tôi xua xua
- ở đây rồi đồ đạt đâu mà mặt – tôi hỏi
- anh mua cho tôi – con nhỏ nói
- ặc……….
- ặc gì. Anh phá đời tôi rồi còn gì – con nhỏ quẹt quẹt cái mũi khịch khịch
- rồi ok?
- sách vỡ nữa……….
- rồi.
- mà học lớp mấy mà mua sách vở – tôi hỏi
- 4/8 lên lớp 11
Cái gì……..con nhỏ này chưa được 18 tuổi, má ơn kiểu này mà bị bắt thì tù rục cả sương còn chưa ra ngoài được má ơi chút lụm rồi.
- sợ à.
- sợ gì – tôi cố giữ bình tỉnh
- không gì
- no chưa – tôi hỏi
- rồi
- uống hết li kia đi – tôi chỉ sang li sữa
- không thích. Uống sữa mập
- ừ không ép
- ực……..
Con nhỏ nóc một hơi hết li sữa rồi nhìn tôi.
- thay đồ đi…..
- thay rồi
- định mặt đồ đó ra đường à
- ra chi?
- đi mua đồ chứ chi – tôi thở dài
- đồ gì
- đồ mặc chứ đồ gì con quỷ lì lợm…………..
Còn nữa