Truyen dam
….và giờ tôi như được mọi người cứu sống mình lại, chả lé tôi lại không thể đền ơn anh ta? Với lại công việc tôi cũng có gì là nặng nhọc đâu? Đốn sổ sách đó cần có người quản lý thôi.
- Em đồng ý.
- Tốt! Ngày mai em sẽ đến gặp một người.
Người tôi gặp đó là anh Trung, một người đang huấn luyện cho Hương, những ngày đó thật khổ sở, sống không bằng chết, nhưng ít nhất cũng làm tôi quên đi cái vụ việc kinh khủng kia. Nhưng dù sao qua mấy tháng đó tôi thực sự trở nên lợi hại hơn nhiều. Dù không tăng thêm mấy ký nhưng cơ tôi săm chắc, và khỏe mạnh lắm. Ngày nọ, tôi hay tin L có chuyện, tôi cuốn cuồn, một mình đi tìm L, cuối cung mới biết là bọn thằng bị tôi đâm kiếm chuyện. Tôi đến chổ tụi nó, một cái gì đó kì lạ lắm, nhưng dù sao tôi cũng phải vô. Đến nơi tôi cầm một khúc gỗ to, nện được vài thằng, la lối om sòm,
- L ở đâu? Bọn mày đưa L ra đây! Tao giết hết bọn mày.
Tôi thấy một thằng bước ra, mạt cũng khá dự tợn, tôi vung cây định đánh cho nó một trận, ai ngờ không được, còn bị nó lấy mất cây, đập lại một trận… nó đạp lên mặt tôi và nó…
- Thằng nhóc không biết phép tắt, đánh vậy là nhẹ cho mày đó.
Dù đau, nhưng tôi vẫn chữi
- Thằng chó mày là bọn khốn, ĐM tao mà ra được giết hết.
Nó đạp tôi một cái thật mạnh, đau điến.
- Mày đâm thằng em tao, tao nể mặt sư huynh, tha cho mày, giờ mày muốn gì nủa?
- ĐM, mày dám bắt L, còn nói gì?
- Mày nghỉ tao rảnh làm việc đó à?
Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cũng thật lạ, tại sao lại vậy? Nhưng đến sau này tôi mới biết, là thằng bị tôi đâm muốn anh nó thay mặt nó trả thù vụ tôi đâm nó. Thôi kể như là một dao đáp trả bằng một trận đòn này. Ít nhất tôi cũng có lời mà, tôi nhận ra, nguyên tất nó còn nằm sau một thứ, đó là quyền lực. Tôi cũng chẳng làm gì nhiều, ghi lại sổ sách thôi. Một lần nửa đêm L dựng tôi dậy, nói là sư huynh có chuyện. Chúng tôi và đám anh em phải đi hổ trợ. Đến nơi thì không thấy sư huynh, chỉ thấy bọn nhóc bị trói, đánh rất nhiều. Cá tính của L làm chúng tôi cũng phải bị trói. Tôi cứ nghĩ là xong hôm đó rồi, hắn đánh chúng tôi rất nhiều, riêng L thì hắn không đánh, nhưng giở trò tồi bại,
- Con chó! Mày có ngon thả tao ra! Tao chơi với mày cho đến chết. đừng đụn đến con bồ tao.
- Hay đó nhóc, tao coi mày lấy gì chơi với tao?
Hắn nói vòng vo mãi, Nói nếu tôi muốn chơi tay dôi với hắn thì tự chặc ngón tay mình rồi mới được phân cao thấp với hắn, vì hắn biết tôi cũng là người được trọng dụng nói chung là có máu mặt. Tôi không ngần ngại, đồng ý, một ngón,không một lóng tay tôi bị chặc thật, đau lắm, nhưng tôi biết nó ra di sẽ không phải là hết, mà rất có ý nghĩa, ít nhất bản thân tôi cũng dám hy sinh mình để cứu lấy người con gái tôi yêu. Tôi không co quyên lựa chọn, mọi chuyện đúng hay sai chỉ trong tích tắc. L đã khóc, khóc vì một lóng tay của tôi, tôi thì không còn suy nghĩ gì chỉ muốn chết hay là sống ngay lúc đó thôi. Tôi được cởi trói, và được hắn đưa cho một thanh kiếm nhật, cái thứ vũ khí mà khi tôi cầm lên sự sợ hãi, tay chân tôi cứ lí ríu lại, gần như không thể cử động như ý muốn của bản thân mình. Tôi sợ, sợ đến muốn chảy nước đái ra quần, thanh kiếm như nặng hàng ngàn cân, kiến tôi không tài nào nhất nó lên nổi, chết đó là một ý nghĩ bao trùm lấy tôi, tôi sẽ chết vì bị hắn ta chém chết, hết rồi, hết rồi tôi lại sống trong tuyệt vọng….
….mai thay lúc đó sư huynh cùng đám anh em tới, giải vây cho chúng tôi. Tôi chỉ thẩn thờ như người mất hồn, tôi không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, quá nhanh, nhanh đến mức dù có mơ tôi cũng không thể nào hình dung được. Thoát chết, mới biết bản thân mình vô dụng, dù gì dâm một người trong thế đường cùng vẫn dể chịu hơn nhiều so với đối mặt với một kẻ mà không thể nào mình thắng được. Tôi cũng không biết đó là thứ gì, nó khiến người ta phải sợ, tất cả ý chí hay nghị lực điều mất hết… Nhưng cũng vì chuyện đó, tôi rất được lòng anh em, vì L là người rất quan trọng, tôi cũng chẳng biết vì sao L lại có địa vị như thế? Có lúc tôi thầm nghĩ L và sư huynh có mối quan hệ không trong sáng, L cắm sừng tôi. Nhưng rồi tôi hiểu ra, không thể nào có chuyện đó được, tình dục mà? Thích thì đến với nhau, 5 phút cũng đủ để… tôi mong rằng chuyện tôi nghĩ là sự thật, tôi sẽ đường đương chín chín, rời xa L mãi mãi, nhưng rồi tôi hiểu ra… chưa bao giờ có chuyện đó. Dù cho họ có tốt với nhau nhiều hơn thế nữa….
Thực ra tôi củng chẳng làm được tích sự gì, nhưng kể từ lúc đó tôi lại là người nắm giữ danh sách anh em, rồi là người thu tiền sau mỗi vụ làm ăn của chúng tôi. Tôi được tặng một tài khoảng riêng, nhưng nó không phải tên tôi, vì đến lúc đó trên giấy tờ tôi cũng chưa đủ 18 tuổi. Tiền bạc là thứ gì? Mà nó khiến người ta phải chém giết nhau, cha đạp nhau để sống, dần dần tôi cũng đã quen với cuộc sống đó. Bao nhiêu người phải hy sinh, phải mất mác, với tôi ai cũng là anh em, tôi coi mọi người như nhau, dù gì sinh mạng cũng là thứ quí giá nhất, nhưng sống trong hoàn cảnh đó thì ai cũng phải hiểu, không phải nó là thứ quan trọng nhất, là luật bất thành văn. Tôi dần dần hiểu ra, kinh tởm, lại chẳng biết phải làm gì để thay đổi nó….
Một ngày khiến tôi nhớ lại những khoảnh khắc làm thay đổi cuộc đời mình, và cũng từ đó, tôi và bé T.An cũng xa nhau, dù rằng trong lòng tôi vẫn còn yêu bé nhiều lắm. một lần tôi quyết định nói thẳng với L,
- Anh có chuyện này muốn nói với em.
- Hả? chuyện gì mà em thấy anh quan trọng quá vậy?
- Cũng không có gì, em có biết anh đang quen người khác không?
- Thật không? Anh tài đến vậy à?
Một cái gì đó khiến tôi bực lắm, có ve như L đang khi dễ tôi.
- Anh biết mình làm vậy là không đúng nhưng…
- Thôi! Với khả năng của anh nếu cua được con nào ngoài em thì cứ thoải mái.
- Em không ghen à?
- Ghen? Anh có thể làm vậy được không mà nói?
- Ý em là sao?
Tôi giận dữ, tôi không còn sợ vì chuyện của mình, mà rất bực, bự vì L đang khi dễ mình một cách quá đáng
- Ok, nếu năm sau anh quen được cô nào em đừng có mà trách?
- Đương nhiên, nếu anh có khả năng.
Cái cách mà lúc đó L đối xữ với tôi, làm tôi cảm thấy đang bị xúc phạm, xúc phạm nặng nề, từ đó chúng tôi bắt đầu cả vả, rồi tình yêu không còn trong sáng như ngày nào nữa. Năm đó tôi đã quen B, một người con gái khá xinh đẹp, nhưng rất cá tính và mạnh mẽ. Vơi khả năng của mình tôi tin sẽ chinh phục được trái tim B.
Truyen nguoi lon
và kể từ đó tôi và T.An không còn gần gũi như xưa nữa, tôi cũng chẳng để cho L biết. Chuyện tình của tôi và T.An phải chấm dứt từ đó, dù lòng tôi chưa bao giờ mong muốn. Thực sự đó là một tình yêu trong sáng còn sót lại của cuộc đời tôi, mỗi khi nhớ đến em, hay nghĩ về em tôi điều cảm thấy lòng mình như thắt lại. Đã vậy, ít hôm sau tôi thi xong về lại ST, tôi cố tình không để L và Hương biết. Tôi đã vô tình gặp T.An, năm đó Bé học lớp 11 tại một trường ở tx, tôi đã thấy bé cùng một ai đó đang đi cùng nhau trên chiếc xe đạp, lòng tôi buồn, bao nhiêu kỷ niệm đã tràn về trong đầu tôi. Tôi cố không tin đó là sự thật, tôi kiêu xe chạy theo bé, họ dừng lại ngay cái nơi ngày xưa tôi thường chở bé đến. Cái cách rục rè ngày nào của bé vẫn vậy, không muốn ai đó đụng vào người mình, ít nhất tôi vẫn vui, thì ra từ trước đến giờ bé vẫn không để ai chạm vào người bé. Thật ngốc, tôi đã bỏ bé không một lời nào, vậy mà bé vẫn còn yêu tôi sao? Ước chi người ta giờ này đang ôm bé, thì lòng tôi đã không đau nhiều thế này. Tôi giả vờ đi ngan nơi bé ngồi,
- Chào em, lâu rồi không gặp?
Một câu hỏi tôi khiến bé phải đau, cái vẻ mặt lo sợ, nhưng tôi nhận ra có chút gì đó mừng vui khi đã hơn một năm trời mới gặp lại nhau.
- Anh ….anh…về khi nào vậy? Em…
- Chào nhóc! Không biết nhóc tên gì? Em gái anh là người dễ thương ngoan hiền lắm nha! Nếu em dám làm gì bậy anh không tha đâu!
Thằng nhóc ngơ ngác,
- Ơ… em đâu dám đâu.
- Không đây chỉ là bạn em! Không như anh nghĩ đâu!
- Có bạn trai thì nói là bạn trai, ngại gì? Anh không méc mẹ đâu!
Lời mỉa mai, tôi muốn em hiểu suốt thời gian qua tôi đã đau khổ, nổi đau đó bé có bao giờ hiểu cho tôi, vậy mà giờ này bé lại ung dung ngồi cùng một người khác, và quên tôi, làm vậy để bé biết rằng, tôi vẫn còn tồn tại. Rồi tôi lên xe đi mất, thật ích kỷ, nhỏ nhen, tôi đã ra đi không một lời từ biệt, vậy mà giờ này tôi lại còn có thể nào làm vậy? Tôi đâu có quyền làm như vậy, khốn nạn, đê hèn. Nhưng tôi đã làm… bản tính tôi là vậy, chưa bao giờ muốn thua ai, và luôn muốn mọi thứ xung quanh là của mình, tệ hại. Dù cho muốn ôm bé vào lòng, nói cho bé biết những gì tôi phải trải qua, tôi đã đau khổ thế nào khi xa bé mà không nói lời nào, nhưng rồi tại lại làm điều ngược lại.
Đến nhà L, tôi gọi cho L,
- Anh đang trước cửa nè, Honey mơ cửa đi.
- Honey ra liền.
Vừ mở cửa tôi vào tôi đã ôm chầm lấy L, bế L vào nhà, đặt nàng xuống cái salon hôn lên môi nàng, một nụ hôn say đắm, tôi cảm thấy mình cần một tình yêu, rất cần,
- Honey nhớ em lắm hả?
- Ừ!
Tôi lòng tay vào áo của nàng, bóp lên cái ngực to đùng của L,
- Đau em lắm.
Tôi vẫn không nói gì kéo luôn cái áo cho nó sẹ xuống, đôi gò ngực trắng nỏn nà và đầy đặn ngày nào lại hiện ra trước mắt tôi. 2 tay như một kẻ tham lam, không rời khỏi vú nàng, đôi môi thì hôn đần xuống cổ, rồi bụng nàng. Những khoái cảm mà tôi mang đến cho nàng, kiến nàng không thể nào từ chối, dôi gò ngực cong lên theo nhịp của tôi.
- chậm chệm honey ơi!
Tôi tuột quần nàng ra, cặp đùi nõn nà, trắng bóc, cặp dùi nàng to cộng thêm đám lông đen và một ít dâm thủy đang chảy ra bên mép chim nàng, tôi bỏ tay còn lại ra khỏi vú nàng, 2 tay đặt lên đùi, lưỡi liếm lên 2 bên hán nàng, cái mùi vị mà bấy lâu nay không bao giwof thay đổi, vẫn thơm nhưng có một ít thủm thủm. Cu tôi dựng cờ, không gấp, tôi mút lên chim nàng, le cái lưỡi lên 2 mép chim nàng, dòng nước vẫn chảy ra điều đặn, những dòng nước nhờn, tôi không ngần ngại nuốt nó, cảm thấy ngon và ngọt lắm, dù cho nó vẫn tanh.
- A……a…………a………………… sướng lắm honey ơi!
Cái mu của nàng cứ nhấp nhô tưng nhịp, mông nàng cứ cứng rồi mềm, cố đẩy cái mu xoay xoay lên miệng tôi, cố nhìn khuôn mặt của L, những ngón tay đang đút lên miệng, cái vẻ mặt dâm đãng đến mức đáng yêu. Nói thật nếu ai nhìn L lúc này mà không muốn dụ một phát mới là chuyện lạ đó. Tôi lướt mặt mình lên đôi vú no tròn của nàng, nút mạnh lên đó, cái núm nó to lên, trông mới hấp dẫn làm sao, cu tôi cứ như muốn thoát khỏi quần, một tay tôi tháo nút, đẩy nó tuột xuống, tôi kéo 2 chân nàng lên, cái mép chim nó đưa ra, tôi cọ nhè nhẹ vào đó, rồi bất chợt đâm một phát vào,
- A…………………………
- Làm gì la ghê vậy Honey?
- Làm gì như giặc vậy mà không cho la hả? a…………a………….
- Vậy giặc đến hiếp dâm nè. Hự…….hự…….
L vật vả cố nhóm nhóm dậy nhưng do tôi đút nhanh và mạnh quá khiến nàng không tài nào chống cự, cu tôi cứ trơn tru rút ra đẩy vào, những dòng dâm thủy của L khiến tôi càng dể dàng hơn.
- A……..a……….. honey sắp rồi…..a……….a………..
- Nay đầu hàng sớm à?
- Vậy chứ nhớ Honey lắm nè, aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
- Ra rồi à?
Nàng gật đầu, khỏi hỏi cũng biết, tôi cứ để yên, vì mỗi khi nàng ra, cái chim nàng cứ nại nại, mấy chốc tôi cũng xuất tinh luôn à. Tôi tận hưởng cái cảm giác đê mê ngây ngất ấy cùng nàng.
cuối tuần thật vui vẻ nha! nhớ lên thăm em thường xuyên!
- Hôm nay sao vậy honey?
- Tại anh nhớ Honey quá thôi.
- Làm như giặc tới vậy? muốn chết luôn à!
- Thì bất ngờ, sướng không?
- Có, nay có chuyện gì về thăm Honey vậy?
- Nói rồi, nhớ honey nên về nè.
- Thôi nói thiệt đi.
- Không tin thì thôi, bé Hương đâu rồi honey?
- Đi học chưa về.
- Học gì?
- Thì học bổ túc, dạo này nó học dữ lắm.
- Em thấy tình hình sao? Thi nổi không?
- Ai mà biết, nếu môn tự nhiên chắc chóng liệt, còn xã hội thì siêng học bài lắm.
- Cũng tốt, còn vụ kia? Thử nó chưa?
- Theo đánh giá của em thì nó cũng trung thành lắm.
- Bằng mặt không được đâu! Cụ thể đi.
- Honey cứ tin em, em nói không vấn đề.
- Chưa chắc đâu, thử mới biết.
- Đã nói thử rồi.
- Nhưng những chuyện đó là quá nhỏ so với thứ chúng ta cần, em hiểu không?
- honey muốn làm sao?
- Không cần gì phức tạp lắm, gần cái chết sẽ biết thôi.
- Có quá không?
- Anh giao việc đó cho honey đó.
- Tùy honey thôi.
Tôi lên máy L kiểm tra lại danh sách, cả đống hỗn độn mới, nói chung từ ngày tôi đi học L giải quyết những chuyện của tôi. Thực ra ban đầu tôi định học luật, nhưng rồi khi ấy sư huynh mất tích, ai cũng cho rằng anh đã chết. Riêng L không tin điều đó, và đến lúc này sư huynh đã về, trật tự cũng được lặp lại. Chuyện làm ăn thì ngày một khá lên, nói chung là suông sẻ, đôi lúc có nhiều chuyện ngoài ý muốn, bao giờ lại không vậy, tóm lại chỉ là chuyện cỏn con,
- Hôm bửa nghe nói Honey chém ai à?
- Đâu có!
- Vậy đứa nào đi đến quán….. hả?
- Thì tại nó dám chơi trên đầu honey kìa?
- Là sao?
- Nó muốn ăn trọn tiền, phần của Honey mà nó cũng dám nuốt, sao em cho nó nuốt trôi?
- Vậy ra có mấy trăm honey phải làm vậy?
- Không, tại đám thằng… nói là nó có ý đồ gì đó nữa, nên sẵn dằn mặt luôn.
- Vậy sao không kiêu ai đó đi mà phải honey đi?
- Honey không biết nó là ai hả?
- Vậy nó có gốc à?
- Nó em của…
- Thì ra, hiểu rồi, sư huynh biết không?
- Có, giờ cắt luôn công việc của anh em nó 1 tháng, cảnh cáo.
- Lúc nào sư huynh cũng mạnh tay quá.
- Chứ như anh có nước bọn nó lên đầu ngồi?
Tôi hiểu, nhưng tôi lúc nào cũng đặt tình cảm lên hàng đầu, mà cũng chính vì thế nên khi bị phản, đau lắm. nhiều khi muốn tự đâm mình. Nhiều khi mình biết, muốn cho nó cơ hội nhưng nó lại không hiểu.
- Thằng ….này sao còn nợ nhiều tiền vậy?
- Thì tại nó đang nằm bệnh viện.
- Sao không cho nó luôn?
- Đâu ra đó chứ! Đã cho nó tiền viện rồi, còn phần nợ này là do nó ăn chơi, không thể tính chung được.
- Ok, còn số này? Đâu ra?
- À tiền thưởng, em định đưa anh giải quyết sao thì giải quyết.
- Từ đâu ra?
- Thì hôm đi làm…. cho đám….. đẹp nên thưởng thêm.
- Sao em không chia cho bọn nhóc?
- Rồi, nhưng tụi nó nói lâu nay anh vẫn tốt không có gì đền đáp, nên để lại tặng anh.
- Vậy tối nay đi nhậu đi, anh gọi tụi nó? Được không?
L cười, cái vẻ mặt thật đáng yêu, thực ra lúc đầu tôi giận L, nhưng giờ không còn lý do nào giận L nữa. Đáng lẽ ra những chuyện này là của tôi, L không phải làm gì, nhưng một năm mấy nay L luôn coi sóc dùm tôi, vả lại còn làm rất tốt.
- Alô! Tối nay rảnh không? Anh mời đi nhậu.
- Dạ! ở đâu anh?
- Tùy mấy chú, nhớ có mặt hết nghe!
- Vậy bọn em đến quán…. 6 h tối nghe?
Truyen xxx
- Vậy đi, nhưng chổ đó có phòng hay không gian riêng không?
- Dạ để tụi em lo.
Quyết định đi nhậu, dù gì tôi cũng chưa hết buồn vì khi chiều gặp lại bé T.An, nhậu rồi về ngủ, cho khỏe. L mở điện thoại khoe mấy tấm hình của nàng và bé Hương cho tôi xem,
- 2 chị em giống nhau không?
- Giống, giống số 10! Hè hè.
- Thôi đi, honey có ú lắm đâu,
- Ừ có gần 50 kg thôi hà.
- Xí người ta còn có 49 à!
- Khi nào lên lại ?
- Thôi lo coi hình đi, chọc hoài.
Nói vậy thôi chứ nhìn kỹ L cũng xinh lắm, chỉ tội cái dáng không được mi nhon thôi,
- Sao Honey không giảm cân cho anh khỏi chọc nữa.
- Thôi không thích, coi như là một cái gì đó là phong cách riêng của honey.
- Vậy à ? chứ không phải làm không được hả ?
- Thật mà !
- Hình này chụp với thằng nào đây ?
- À, thằng nhóc mới
- Hay ha ? sao tấm nào cũng có nó hết vậy?
- Hình như có vẻ thích bé Hương.
- Trời? nó nhỏ hơn bé Hương nữa mà?
- Nhỏ hơn thì không được yêu à?
- Tùy Honey thôi.
Bày đặt nói vậy xem phản ứng của tôi, chuyện đó thì khó lòng mà lừa được tôi. Tôi ôm L, rồi hôn lên mái tóc của L.
- Honey gọi cho bé Hương đi, tối nay cả nhà mình đi ăn?
- Chắc nó mừng lắm, ngày nào cũng nói nhớ anh.
- Thôi đừng nói cho nó biết. Bất ngờ…
Tôi đi về nhà, thăm nhà một ti cũng tốt, dù sao thì cũng còn sớm. Tôi cũng không nói gì nhiều với gia đình, đứa cháu tôi lần nào cũng vui mừng, tôi cũng chẳng thèm mua gì cho nó, cái lý do tôi về chắc chỉ là do nhớ nó…
…chiều tôi lại đi, cháu tôi lại khóc, tôi cũng buồn nhưng không muốn ở nhà. Tôi đi, lòng lại buồn, chiều đó khoảng 5h tôi trở về nhà L. Đường về, tôi gặp lại T.An, tôi không hề muốn điều đó,
- Anh!
- Chào em.
- Anh không nhớ em sao?
- Nhớ, nhớ từng có một đứa em.
- Sao sáng nay gặp em anh lại như vậy?
- Làm như vậy? Là sao?
Những dòng nước mắt của bé đã rơi, tôi biết mình thật nhẫn tâm, anh vẫn còn yêu em nhiều lắm T.An ơi !
- Anh……..anh……..
- Dù sao em cũng có người yêu rồi mà ? đúng không ?
- Em…..
- Thằng đó cũng được đó, với lại tôi không bị mẹ cô sỉ nhục nữa,
Tôi vô tình nói ra, điều mà tôi không nghĩ mình….
- Anh nói gì ? em không hiểu ?
- Mẹ em đã coi thường tôi, em còn giả vờ à ?
Bé khóc nhiều hơn, những giọt nước mắt cứ rơi mãi, mỗi lúc một nhiều hơn,
- Em….. em…..
- Đủ rồi, con người tôi thế nào, em hiểu chứ? Không muốn nghe bất cứ gì, nếu thích thì gọi số này cho tôi.
Tôi đưa tấm danh thiếp mình cho bé, thực ra cũng chẳng có gì, chỉ là họ tên, và số điện thoại, không có gì thêm, cái thứ mà tôi vẫn thường cho những khách hàng của tôi. Tôi chạy xe vụt đi, không quay đầu lại. Sỉ diện, tôi cần lắm, tôi cần đến mức tôi sẽ bỏ tất cả để có nó, mẹ bé đã làm tôi nhục nhã, tôi quyết sẽ trả lại có điều đó cho bé, ít nhất tôi còn có lương tâm, khi tôi chưa cướp đi cái thứ quí giá nhất của cuộc đời bé để trả thù, và hãy cám ơn vì tôi quá nhân từ. Tôi buồn, nhưng không để lộ ra, khuôn mặt tôi vẫn tươi cười, vì tôi biết, nơi kia đang có người mong nhớ tôi, chờ đợi tôi….
- Hương à? Em có nhớ anh không?
- Ôi anh Đ! Em nhớ anh nhiều lắm, em mừng lắm, anh về khi nào?
- Mới gặp mấy hôm trước, làm như xa nhau lâu lắm.
- Tại hôm đó anh không có yêu em nhiều thôi.
- Vậy muốn anh yêu nhiều như thế này à?
Tôi ôm lấy Hương bế Hương lên nhà,
- Thôi chị L thấy lại la em.
- Có anh đây, anh thách!
- Hay quá, coi chừng chị thiến anh luôn đó!
- Vậy coi ai buồn biết liền!
- Em buồn.
- Thôi nhìn mặt cô là biết rồi, cô nương ơi!
Lúc nào bên Hương tôi cũng cảm thấy loàng mình nhẹ nhõm, quên đi bao muộn phiền, chắc vì cái vẻ đẹp của H, vì cái gì đó trong con người của em, từ cái lần đầu đến nay vẫn không hề thay đổi. Mà có chăng em đã đẹp lên rất nhiều,
- Sao hôm nao anh cũng thấy em mặc váy hết vậy?
- Anh không thích sao?
- Thích.
- Nên em mặc.
- Hay, dạo này ăn nói cũng thông minh ra nghe?
- Có khi còn ăn hiếp cả Honey nữa đó, hu hu!
L thấy vui nên chọc H,
- Ngon vậy à?
- Em đâu có đâu! Tại….
- Thôi không nói nhiều, đánh đòn nè.
- 2 người ỷ lớn ăn hiếp em.
Hạnh phúc, còn gì bằng, được 2 người con gái lúc nào cũng yêu thương, chăm sóc cho mình, người lo trong, người lo ngoài. Tối hôm đó tôi đi ăn cùng đám nhóc, 2 người đẹp ngồi cạnh bên,
- Bọn em ngững mộ anh chị quá.
L vẫn ra dáng đàn chị,
- Ngưỡng mộ gia đình anh mày hay ngưỡng mộ anh mày?
- Cả 2, anh có phúc ghê, ước gì em được một người vợ như vậy là được.
L trợn mắt vẻ không hài lòng dù cho chỉ là câu nói chơi hơi quá,
- Thằng nhóc, nếu mày thích một trong 2 đứa tao thì đến đây mà lấy.
Nó sợ hãi biết mình nói quá lời,
- Em đâu dám có ý đó.
- Không mày mới nói vậy, nếu mày thích tối nay hoặc tao, hoặc Hương đến với mày.
- Thôi được rồi, chỉ là chuyện đùa thôi mà?
- Không được, đùa gì? Riết không biết phép tắt. Tao cho mày chọn, hoặc tao, hoặc Hương, mày chọn đi.
- Em lại chị, em không dám, chém em chết em cũng không dám.
L ra hiệu để chuyện này cho L, không biết L muốn bày trò gì?
- Hương em qua ngồi chung với nó.
- Nhưng em? Anh Đ? Em….
- Chị L kiêu thì làm theo đi!
- Tối nay tao mướn phòng cho mày.
- Nhưng….
Nó vẫn sợ hãi, Hương vẫn không hiểu chuyện gì. Tối đó L kéo H và thằng nhóc vào phòng, khóa cửa ngoài lại.
- Nếu tối nay mày không làm gì được con bé, thì khỏi bước ra gặp tao, vì bước ra mày sẽ chết.
- Nhưng chị, em???
L không nói gì với H, kéo tôi đến một phòng gần đó, tôi cũng không hiểu chuyện gì,
- Sao em lại làm vậy?
- Đến đây anh sẽ biết.
Thì ra phòng đó có 2 cái camera, L kiêu tôi quan sát, tôi vẫn chưa hiểu ý định của L lắm, chỉ biết là bên ngoài phòng đó không ai được bước vào, có đến 2 thằng em của L ở ngoài. Lòng tôi nôn nóng lắm, nhưng cũng sợ cho Hương, vì lời nói của L là nếu thằng nhóc không hiếp được Hương thì ra ngoài bị L chém chết. Đương nhiên đó là lệnh, ai không biết tính của L, nói là làm, ai mà không khiếp sợ?
Hương vẫn đứng cạnh cửa, thằng nhóc thì đứng nhìn, lòng nó cũng rối, nếu hiếp H thì làm sao ăn nói với tôi? Còn không hiếp thì bị L chém chết. Đường nào cũng chết, cố thức cả đêm theop dõ vẫn không thấy động tĩnh gì, tôi và L sốt ruột lắm, giờ H đã dựa cửa ngủ, còn nó vẫn không dám manh động. Không biết sao nó đứng đậy, vở tuồng hấp đẫn rồi đây, tôi nói rồi, H đẹp vậy, thằng nào thấy mà không thèm khác. À không nó đi vệ sinh, rồi nó đến gần H,
- Honey, thằng này gan dữ?
- Để đó, chưa phải lúc đâu! Honey cứ tin em.
Truyen sex
Thằng nhóc đến gần hơn, nhó nhẹ nhàng, rón rém, chậm chậm tiến lại gần H, H đang ngồi co ro, 2 chân đặt trước ngược, tay vòng ôm lấy chân, thằng nhóc vén váy H lên, cố nhẹ nhàng, từ tốn. Tôi bực lắm, bà mẹ, vợ mình mà nó cũng muốn chiếm, khốn nạn, điên lên đi được
- Honey, vẫn chưa phải lúc, xem đi.
- Nhưng….
- Tin honey đi! Sụy!
Nó ôm chầm lấy H….
…H giật mình, nhưng với sức yếu đuối của mình, H khó lòng thoát khỏi nó, nó vậy H xuống sàn, hôm lên đôi môi bé bỏng và đáng yêu của H,
- Thăng khốn, tao coi mày là anh em, mày dám…
- Đừng nóng Honey. Chờ xem.
- Nó định hiếp H thật rồi kìa.
- Honey không tin em hả?
Tôi cố nhìn xem, H không phản kháng bàn tay thằng nhóc sợ soạn khắp người H, H uốn cái thân hình nóng bỏng của mình lên,
- Khốn nạn, con này, thật uổng công Honey nuôi dạy nó.
- Đừng vộ, em nói Honey cứ xem.
Thằng nhóc kéo tẹc cái áo H ra, làng da trắng mịn của H, làm nó thêm thích thú, thú tính nó nổi lên, nó cởi quần, rút con cu ra khỏi quần nó, H luồn tay xuống, cầm cu nó lên.
- ĐM, con đĩ. Chém 2 đứa nó chết mẹ đi!
- Đừng vộ, cứ để nó tận hưởng với nhau đi, gấp gì?
- Nhung con đĩ, chém chết không bỏ nghề à?
- Để coi nó đối với thằng nào cũng như anh à? Xem coi.
Thằng nhóc đê mê vì cái màng vuốt cu của H, bất ngờ H bóp thật chặc tinh hoàn của nó, khiến nó đau đớn, sau đó vùng dậy, nhanh như cắt, đè lên người nó, bẻ tay nó về phá sau, khiến nó không tài nào cử động được, rút sợi dây trên cột kiểu trên váy ra, trói tay nó lại. Tôi khâm phục trước màng trình diễn vô cùng đẹp mắt của H, cũng chính vì thế, tôi chưa bao giờ dám xem thường con gái. Quá thông minh,
- Honey còn mắng bé H nữa không?
- Honey xin lỗi…
Tôi ngại ngùng trước những lời khi nãy mình đã mắng H, H còn cẩn thận trói cả chân của thằng nhóc, không biết H nói gì với nó.
- Vậy giờ thả H ra được chưa?
- Không vội, sáng mai tính.
7 h sáng, chúng tôi đến mở của cho H, mọi thứ không như chúng tôi tưỡng tượng, H nằm trên giường khóc, còn thằng nhóc mặt mày máu me, nó quì trước mặt tôi,
- Em xin lỗi, anh giết em đi.
- Không…
L cản lời tôi,
- Không có gì đâu nhóc, về nhà đi.
L đến cạnh giường H, ôm lấy H,
- Thôi, chị xin lỗi, đán lẽ ra chị không nên làm như vậy!
H vẫn khóc, không nói lời nào, tôi thì vẫn không hiểu cho lắm, chuyện gì thế này? Không thể nào hiểu được? Vậy ra H đã bị thằng nhóc hiếp rồi ư? Nhưng rõ ràng…
- Thôi chị hứa không có lần sau đâu! Em đừng khóc.
- Hay chị cho em chết đi, chứ sống cảnh này có khác nào mấy năm trước đâu?
- Thôi, chị biết, nhưng chị sẽ cho thằng nhóc một bài học. Vì nó…
- Rốt cuộc chị coi em là gì? Một con rối? Một con rối để chị muốn quẳng cho ai thì quẳng à?
- Không, chị….
L kéo tôi ra ngoài, khi chỉ còn tôi và L,
- Em đã giúp Honey xong rồi đó.
- Nhưng anh chưa hiểu lắm, tại sao H lại làm vậy?
- Thông minh, khôn lỏi, giữ hay bỏ là tùy anh.
- Đúng! Nhưng anh chưa hiểu ý honey?
- Thì nó giả vờ bị hiếp, để cứu thằng nhóc, còn về phần mình nó nghĩ nó sẽ không bị honey bỏ, vì nó hiểu con người honey, nó biết honey yêu nó thế nào.
- Làm vậy nó được gì?
- Ít nhất giờ nó có người bán mạng cho nó rồi đó.
- Cũng đúng, nhưng theo honey anh phải xử trí như thế nào?
- Làm ngơ như không biết, yêu nó đi, hoặc là xử nó, sau này là họa đó!
- Vậy thì cứ như Honey nói, anh coi như không biết.
- Lòng honey em hiểu mà, đánh cược? nhưng nếu nó dám qua mặt honey, honey sẽ giết nó.
- Thú vị quá!
Thông minh, nhanh nhẹn, H quá giỏi, giỏi hơn sự tưởng tượng của tôi, dù sao tôi nhờ L mà biết được. Cảm giác gì đó hơi hụt hẫn, mình còn quá ngu, quá dại, cũng chẳng sao, dù sao tôi cũng không tin H lại dối trá với tôi. L về trước, tôi vào phòng H vẫn ngồi đó và khóc.
- Anh xin lỗi.
- Chuyện gì?
- Chuyện đêm qua, anh…
- Không gì đâu! Có chuyện này, em muốn cho anh biết.
- Hả?
- Tối qua em không hề bị thằng nhóc đó hiếp.
Ít nhất lời nói của H làm tôi mừng, vui lắm, cố làm ra vẻ không biết,
- Nhưng sao anh thấy em…
- Anh không thấy thằng nhóc bị em đánh mặt mày máu me không hả?
- Sao em khóc?
- Không làm vậy sao qua mặt được chị L?
- Em…
- Em biết, mình làm như vậy là không đúng, nhưng… hết cách rồi, em đành làm vậy, giờ hy vọng là anh hiểu.
- Nhưng làm sao em không bị???
- Anh tin em không? Em nói rồi, dù thế nào, em cũng chỉ có thể yêu mình anh thôi, không để ai đụn đến mình.
- Thằng nhóc cũng giỏi mà? Sao em lại….?
- Anh không nhớ lần trước anh thử khả năng của em hay sao?
- Anh tin, nhưng em biết em làm vậy nếu L biết thì sao?
- Có anh mà, anh sẽ bảo vệ em.
- Anh? Làm được sao?
Tôi biết mình là người thế nào, trước L tôi chỉ là một con người bé nhỏ, sự quyết đoán, đàn ông của tôi như bị L cướp mất.
- Anh nè, muốn em không?
- Không.
- Thiệt không?
- Thôi, đi làm công việc đã, xong rồi tính sau.
- Em muốn, một tí đí.
Sự quyết rủ của Hương làm tôi không kiềm chế được, H ôm lấy cổ tôi, nghĩ cũng tức cười, đêm qua tôi còn nghĩ xấu cho H, giờ thì ngược lại, vì những gì L nói cũng chưa hẳn là đúng, H cũng đâu phải giấu tôi, cũng hết lòng chung thủy với tôi.
- Em có biết anh yêu em nhiều đến mức nào không?
- Không, nhưng không ít hơn em yêu anh đâu!
Cái dáng vẻ và khuôn mặt ngây thơ của H khiến cho tôi chưa bao giờ ngừng yêu nàng, đôi mắt, chắc vì nàng kẻ thêm một đường mờ, nhìn có hồn lắm, đã vậy nàng còn kéo áo mình sệt một bên vai, bờ vai trắng trẻo, mịn màng, tôi đẩy nàng nằm sấp xuống, cái thân hình tuyệt đẹp, những đường cong làm tôi mê mển, Ít nhất phần mông cũng có những vệt đen đen, hay hột, nhưng giờ trước mặt tôi nàng quá tuyệt, cũng không tránh khỏi, tôi ôm lấy cái thân hình ấy, tỏ ra yêu chiều, hôn lên tóc, lên gáy nàng,
- Sao anh lại yêu em đến thế này?
- Vì em yêu anh mà!
- Vậy sao?
Những câu nói vu vơ, hàm chứa bao nhiêu cảm xức, mái tóc của nàng,
- Tóc em thơm quá, còn đen nữa.
- Chị L hết lòng chăm sóc em đó.
- Vậy mà em dám nói dối L?
- Em định có dịp sẽ nói, nhưng… không phải bây giờ.
- Làm vậy là tốt đó, lừa dối L là không tốt đâu.
- Tuy mới ở chung với chỉ mấy tháng nhưng em hiểu mình phải làm như thế nào mà.
Tôi chỉ muốn nhắc nhỏ nàng nhưng mai thay, nàng biết rõ điều đó. Nên buồn? Hay vui?
….vần vuốt ve, yêu chiều cái thân thể của H, có lẽ đó không còn là thứ ham muốn, mà tôi biết nó xuất phát từ tình yêu, cái cảm giác này, tôi từng có, khi lần đầu tôi làm tình cới L, giờ nó lại trở về, nhưng lại cảm nhận với Hương,
- Nếu em bị thăng nhóc hiếp thật, anh sẽ sao?
- Em tưỡng anh không biết mọi chuyện à?
- Là sao?
Tôi biết mình lỗ miệng.
- Là có thách nó cũng không dám.
- Hay quá, không nhờ em thông minh thì coi như xong rồi.
- Trai tơ không thích sao?
- Thích gì? Nó là em út, với lại anh hiểu tính em rồi đó.
Nói vậy chứ lòng thì chẳng muốn, dù sao mọi chuyện cũng qua rồi, tôi hôn lên từng thớ thịt của nàng, sao lại không biết chán vậy nè. Tôi lần xuống chân, xoa bóp nó, rồi lần lên, kéo cái quần lót của nàng, cái váy đang che phủ lên cái đám lông mu đen óng của nàng, tôi đẩy 2 chân nàng phành ra, nhìn cặp mông muốn cắn ghê, tôi kề mặt lại gần, hôn lên đó, rồi lân la xuống mép chim nàng. Cái mông cứ nảy nảy,
- Em thích lắm.
Tôi liếm lên mép ngoài chim nàng, dâm thủy lại chảy ra, không nhiều, nhưng cũng đủ cho tôi thưởng thức. Tay tôi kéo cái hông nàng, cố cho cái mông nhóm lên, 2 chân nàng đang chóng xuống nệm, cái mông cứ lắc lư, tôi nằm ngửa ra, đưa mặt mình xuống phía dưới chim nàng, cố nhìn ngắm,
- Anh này, sao…?
- Nằm vậy đi, anh muốn ngắm nó.
Nàng không yên, cái mu cứ lắc lư, những sợ lông phía trên mu đã dính một ít dâm thủy của nàng. Ngắm chim nàng thế này tuyệt thật, nhìn cái mép đang rỉ nước, cu tôi phấn khích vô cùng, tôi kéo nàng úp nguyên con chim lên mặt tôi, tay tôi vòng ôm chặc mông nàng, xoa bóp, mút chim thế này mới tuyệt làm sao.
- Ơ…..ơ………..nứng lắm anh ơi! Ơ……..ơ………….
Vẫn không ngừng, tôi còn lấy tay banh chim nàng ra cho rộng, đút luôn cái lưỡi vào sâu trong đó, cảm giác nhớt nhớt, nhưng ấm áp, sung sướng vo cùng,
- anh………anh……..làm………….em…….. a………..a………..a……..
Những tiếng rên mỗi lúc một nhiều,cái mông cứ nhóp lên rồi bị tôi ghị lại. Tôi rút lưỡi mình lại, đẩy nàng nằm ngửa ra, trèo lên người nàng, vén váy lên, một tay tôi ra sức xoa bóp, hôn lên môi nàng, cố để cho môi tôi nằm gọn trong môi nàng, tôi nhả dâm thủy khi nãy mình nút từ chim nàng vào lại miệng nàng, rồi giữ chặc môi nàng.
- Ngon không?
- Gì vậy?
- Nước từ chim em đó!
Tôi cười, nàng cũng vậy, ôm lấy tôi,
- Anh muốn anh thịt em
- Nè ăn đi.
- Bú cu anh nha!
Nàng cười , đẩy tôi sang một bên, ngửa người ra, nàng xoa xoa, vuốt ve cu tôi, rồi hôn nó, hít những hơi thật mạnh, nhìn cái vẻ mặt thật đáng yêu nhưng không kém phần dâm đãng, nàng đút nó nằm gọn trong miệng nàng, tôi cảm nhận những sợi dây nứng của mình cứ loạn cả lên, nàng mút nó, chư một đứa trẻ đang mút kem, 2 tay nàng xoa xoa 2 bên đùi tôi, cái miệng vẫn liên tục mút, kiến cho tôi cảm thấy sung sướng vô cùng,
- Thôi, em làm anh sawos chịu không nổi rồi. Đến đây với anh đi.
Nàng buông nó ra khỏi miệng rồi đè lên người tôi, hôn lên môi tôi, đôi bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại đang vuốt ve tôi,
- Yêu anh lắm.
Nàng cầm cu tôi, vuốt ve, rồi dút nó lên mép chim nàng, nàng nhỏm dậy, cố đút vào, thấy cũng tội, nhưng chắc vì hứng nên giúp nàng. Nó chui tọt vào trong, nàng uốn éo thân hình mình, kéo tay tôi lên 2 gò vú cảu nàng, cái mông cứ trượt lên xuống,
- ơ……ơ……….. thích lắm.
- Vậy làm điều mà em thích đí, anh không la đâu,
Cái mu nàng cọ xát lên cu tôi, sung sướng vô cùng, nhìn dáng vẻ điệu bộ của nàng khiến tôi ngây ngất, như đang được ở trên thiên đàng. Nàng nhấp mỗi lúc một mạnh và nhanh, cu tôi đang cứng tột độ, đã vậy những tiếng rên của nàng làm tôi rất hứng, tôi dè nàng ra, cố không cho nàng vũng vẫy, rút cu ra tận ngoài, đâm một phát.
- aaaaaaaaaaaaaaaa
- Sướng không?
- Muốn chết rồi
Tay nàng víu thật chặc tôi, tôi đẩy thêm vài phát như vậy khiến nàng quằng quại, rên la om trời,
- a….a…..a…….a……..a……..a…… em s…ắ….p…rồi…
Tôi cũng ráng thật nhanh và mạnh, để xuất tinh luôn cùng nàng, môi tôi lại kề môi nàng, một dòng tinh nóng hổi đang bắn vào chim nàng, tôi cũng cảm giác được có cái gì đó đang chảy trên cu tôi. Không quan tâm nhiều, tôi ôm chặc lấy nàng, không muốn rời xa…
Còn nữa