Sáng sớm , thức dạy sau giấc ngủ mụ mị . Lắc lắc cái đầu , tôi cảm thấy hơi choáng . Gắng gượng sức lực mở mắt ra mà khó quá . Nằm mơ màng một chút tôi mới thoát đc cảnh mệt mỏi này .
Truyen sex
Đêm qua là một đêm mất ngủ với tôi . Sự đụng chạm cơ thể làm tôi khó chịu . Nói thật cô ngủ hỗn lắm , giãy giụa như đỉa phải vôi ý . Nằm cứ tí tí lại quay lung tung , mới đầu tôi tưởng bả chưa ngủ nên k dám làm gì . Về sau…ngáy khò khò mà vẫn lục đục , chân bả phải gác lên đến cổ tôi mất , bực lắm đi ý…ban đầu thì còn chịu đc vì cô nằm sát rạt lại ôm tôi nên phê nòi , sương sướng…mà tôi thích đc như vậy. Cơ mà về sau tức lắm , chân tôi vì bị thằng mặt l.ồn kia đập cho tím bầm nên cử động khá khó khăn . Đã vậy phải nằm im như tượng cho bà cô ôm , cử động 1 tí là…rạo hết cả rực . Mà các lão biết rồi đấy , khi đã lên cơn vật mà k đc giải toả thì…khó chịu vô đối . Tôi đâu có dám làm gì đâu , có quá nhiều việc xảy ra mà giờ tôi lại…có lỗi với cô thì…khổ lắm . Cố gắng k nghĩ đến mấy cái “có lỗi” thì con mẹ thánh nữ Maria cứ ám ảnh làm tôi chỉ muốn…thực hành mới chết chứ . Ẩn mãi mới tách đc cô ra khỏi người tôi , vừa thờ phù nhẹ nhõm đc 5giây thì…bụp…”cái giò lợn” lại đặt lên ngực…”cái thủ lợn” thì dụi dụi rúc rúc . Trời ơi muốn bóp chết cái con lợn này lắm…nhưng nghĩ bóp chết rồi thì làm gì còn “thịt ba chỉ” với “thịt ba rọi” ăn nữa nên thôi . Gắng lắm mới ngủ đc khi đếm đến con cừu đôli thứ 1001 và đầu óc tưởng tượng mình là gao đỏ trong…siêu nhân gao huyền thoại .
Mở mắt ra , việc đầu tiên là quay sang xem cô thế nào . Đùa giật lòi mình…bả đang nhìn mình chằm chằm…sợ vãi . Nếu như hôm trước , cô nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng âu yếm…và kết quả tôi là của cô…thì giờ đây , ánh mắt cô trao cho tôi là ánh mắt lãnh lẽo và vô hồn……
- Cô…cô dậy rồi ạ…
Cô quay mặt đi , tránh ánh mắt của tôi . Giọng nói lạnh lùng vang lên :
- Sao cậu lại ở đây ?
- Dạ…em..em lo cho cô nên ở lại…cho yên tâm
- Hừ…tôi k sao , cậu về đi . Cô nhìn tôi nói dứt khoát .
- U..h , c..ô k sao thật chứ ạ . Tôi ngập ngừng
- Thế cậu nghĩ tôi làm sao , phải năn nỉ sự thương hại của cậu hả ? hừ…cậu nghĩ tôi đáng thương đến vậy sao…
Giọng cô lạnh lùng nhưng chua chát . Có lẽ sự việc ngày hqua đã làm cô thay đổi…
- E..em…k..nghĩ là mình ở lại vì thương hại cô .
- Thế cậu nghĩ thế nào ?
- Em…em… Tôi nhất thời k trả lời đc . Đúng , đúng là tôi k thương hại cô . Nó xuất phát từ trái tim…trái tim của tôi…có lẽ đã thuộc về cô…
- Hừ… Cô mỉm cười , nụ cười có vị đắng….
Một khoảng lặng giữa 2 người . Thật sự tôi k biết phải nói gì với cô . Có lẽ im lặng là giải pháp tốt nhất trong hoàn cảnh này . Im lặng để tự suy nghĩ , nhìn nhận về sự việc . Nó giống như là đang tìm một giải pháp tối ưu , mong muốn có một cái kết hoàn hảo để sớm vượt qua giai đoạn khó khăn này . Tôi nhìn vào cô…mặt cô lạnh như băng . Nhưng thoáng trên khuôn mặt và nét mệt mỏi . Có lẽ cô đang cố thay đổi mình , cô phải là một người mạnh mẽ kiên cường . Dù cô có thế nào , dù cô có lạnh nhạt với tôi thì…tình cảm của tôi với cô vẫn k thay đổi . Đưa tay định vuốt mái tóc mà tôi thường làm . Nhưng lần này cô hất tay tôi ra…mạnh mẽ , dứt khoát . K bỏ cuộc , tôi cầm tay cô lên . Vết tím ở tay cô vẫn còn , cô khẽ nhíu mày , chắc là đau… Một lần nữa cô hất tay tôi ra :
- Cậu về đi , sắp đến giờ đi học rồi . Cô nói lạnh băng
Tôi k nói gì , quàng tay qua ôm cô . Bất chợt cô vùng dậy…Bốp…một cái tát…nó dành cho tôi . Bàng hoàng…tôi như chết lặng…
- Cậu ra khỏi đây…ngay , từ giờ đừng đến đây nữa . Cô giận dữ
- Hừ…vậy à
Thật sự lúc này tôi đã giận , đó là 1 sự sỉ nhục…hừ , tôi biết cô giận tôi…nhưng lý do…xàm sỡ à ? Ngồi dậy bước xuống giường , khẽ đưa mắt sang nhìn cô , cô vẫn giữ nguyên bộ mặt vô cảm nhưng…tôi thấy môi cô đang run…có lẽ là tưởng tượng . Chán nản , tôi với lấy cái đt rồi bước ra mở cửa . Nhìn lên đồng hồ còn khá sớm…mới 6h kém . Giờ này chắc bố mẹ tôi chưa dậy…haz , biết đi đâu bây giờ , chả nhẽ gọi đt bảo mẹ xuống mở cửa cho à…bị chửi chết . Bước chân ra ngoài , tôi khẽ run , trời khá lạnh…đúng thôi , mùa đông mà . Đang khép cánh cửa cho cô thì…
Truyen dam
- T..
Một tiếng gọi nhỏ từ trong phòng vang lên…có lẽ cô gọi . Nhưng gọi thì sao chứ ? Tôi vẫn đóng cửa bước ra ngoài…
- …Két…cạch….T….
Cô chạy nhanh ra , gọi tôi . Quay lại , tôi thấy mắt cô đỏ hoe…giọt nc mắt nóng hổi khẽ lăn xuống má . Người cô run lên vì lạnh .
- Dạ , sao cô , em quên đồ gì ạ . Tôi cười nhạt , k dám nhìn cô vì tôi biết…tôi k xứng đáng .
- …V..ào nhà…đi..ngoài này lạnh l..ắm . Cô nói đứt quãng , nhưng cũng quay mặt đi…
- Thôi , em về…tí còn đi học , cô vào đi kẻo lạnh , k cần quan tâm đến em đâu . Giọng tôi cũng nghẹn đắng , có lẽ hơi xúc động . Giờ đây tôi đang ý thức đc…đứng trước mặt mình là ai và nên có quan hệ như thế nào .
- ..Vào…đi…. Cô lắc đầu , nc mắt vẫn tuôn rơi .
Khóc ư , sao cô phải khóc ? Vì ai ? Em hay chính bản thân cô ? Chắc vì lòng thương hại…nhỉ .
- K cần đâu , cô vào đi , em về…chào cô . Tôi lạnh lùng quay mặt , mắt tôi mờ dần…sương mù hay nc mắt ?
- T…..bịch…………
………..Tôi lạnh lùng quay mặt , mắt tôi mờ dần…sương mù hay nc mắt ?
- T…..bịch…………Rầm…ááaaa
Giật mình , tôi quay lại…chết điếng người . Trời ơi , cái cửa phòng chết tiệt bị rụng . Hậu quả của pha đạp thần thánh hqua . Hix…chạy nhanh đến kéo cô dậy , tình huống này khó đỡ quá . Cô tựa người vào cửa nên…bay tự do theo nó luôn .
- Trời , cô…cô làm sao k . Tôi lo lắng
- Ui..da…hức…đ..au..
Tôi quàng tay cô qua cổ , đang định dìu cô đứng dậy…
- A..ui…Bịch . Tôi cùng cô ngã bổ nhào . Vết thương ở chân nhói lên , đau quá nên tôi bị mất thăng bằng…
- …….
- emm…em xl , cô sao k ạ . Tôi ngồi dậy nâng cô lên .
- K… Cô nhăn nhó , tôi nghĩ cô bị dập mông
- Chân cô chảy máu rồi , để em đưa cô vào phòng . Một vết xước ở gót chân , chắc lúc ngã bị dê xuống đất .
- Uh..nhưng…. Cô nhìn vào chân tôi .
- K..k…thôi em đỡ cô . Tôi dấu vết thương , cố gắng dìu cô vào giường ngồi .
Lết từng bước nặng nhọc ra dựng lại cánh cửa phòng . Đùa…oái ăm chưa từng thấy . Vật lộn một lúc mới đưa đc nó về đúng vị trí…cơ mà hơi méo…kệ , chắc éo sao đâu . Xong xuôi tôi quay sang nói với cô , thấy cô đang nhìn tôi chằm chằm…một thoáng giật mình… :
- Thôi , cô nghỉ nha , em về đây…em xin lỗi . Cố tỏ ra vui vẻ , tôi lên tiếng
- Đã về…thì….đừng bao giờ nhìn mặt tôi… Cô nghẹn ngào
Tôi ngập ngừng , quay lại thì thấy cô gục đầu vào 2 chân…những giọt nc mắt lại rơi . Tôi đứng im , k biết phải làm sao . Ý trí k cho phép tôi ở lại , nhưng con tim lại muốn tôi ôm cô vào lòng…an ủi cô . Làm sao đây , tôi còn đang phân vân…thì cô ngước lên nhìn tôi…cái nhìn giận hờn , oán trách . Lúc này ý trí của tôi k còn nữa rồi , ánh mắt của cô chiếu thẳng vào trái tim non nớt , làm nó đập rộn ràng . Lại gần , tôi đưa tay vuốt nhẹ lên khoé mắt cô , lau đi những giọt nc mắt tủi hờn .
- E..m xin lỗi .
- Khinh tôi lắm phải k ? . Cô nhìn tôi ai oán .
- Sa..o cô lại nghĩ vậy . Tôi trừng mắt .
- Vì tôi là loại đàn bà dâm tiện…dụ dỗ cả học sinh của mình… Cô nhắc lại lời nhục mạ của thằng mặt l.ồn .
- Em cấm cô đc nói như thế . Tôi gằn giọng
- Hừ…k đúng sao ? tôi k phải đang dụ dỗ học sinh của mình sao… Cô mỉm cười chua chát
- Em k phải học sinh của cô . Tôi xoay mặt cô đối diện mình : đối với em…cô là 1 người bạn…1 người bạn trên mức bình thường , em k cho phép cô chỉ xem em là 1 thằng học sinh lông bông…vì tình cảm của em là thật lòng , nó xuất phát từ trái tim…cô hiểu k .
Cô ôm trầm lấy tôi…nức nở : T k khinh thường cô sao ?
- Nếu cô nghĩ em khinh thường cô thì có nghĩa em đang khinh thường chính bản thân mình… Tôi ôm chặt lấy cô , giờ đây tôi biết tình cảm của mình giành cho cô là thứ tình cảm gì rồi…một thứ tình cảm ngọt ngào…ngang trái .
Cô vẫn khóc thút thít trong vòng tay tôi . “Phải…khóc đi cô , khóc cho hết nỗi buồn , khóc để bỏ lại sau lưng quá khứ , hãy hướng đến tương lai…nơi đó có em…em luôn bên cạnh cô….em…e..thích cô mất rồi”
- Cô biết k , đc ở bên cô em thấy bình yên lắm , có lẽ cô là thiên thần của đời em đấy hỳ . Tôi nhìn cô âu iếm , hôn nhẹ lên trán cô . Cô mỉm cười :
- Hứ..xạo quá . Rồi lại rúc vào ngực tôi . Lúc này tôi và cô lại nằm ôm nhau trong chiếc chăn ấm áp .
- Thật mà
- K tin . Cô cười khúc khích , nâng đầu cô lên…
- Cô biết k , em thích cô thật lòng…trao thân cho cô em k hề hối tiếc…
- …………………….
- Hahahaha
- Nói…cái gì vậy hả…hứ . Cô nhéo tôi đau điếng
- Á…haha…đau
- Thích ăn nói lung tung k , cậu bảo ai trao…cho ai…hả . Cô nghiến răng véo thật mạnh . Trù ui đau thấu xương…
- Ế…đau , thôi cô bỏ ra đi , đau em…
- K bỏ , nói lại mau…hư
- Hyhy , trao thân cho cô em k hề hối tiếc . Tôi nhắc lại im nguyên
- Hứ…vớ vẩn , k thèm nói với ngươi nữa…hứ . Cô giận dỗi quay mặt vào trong .
Truyen nguoi lon
Vòng tay ôm cô , tôi thủ thỉ : em trao thân cho cô cũng như trao trái tim bé nhỏ ngây thơ này cho cô nắm giữ , vì vậy cô giữ cho cẩn thận nha , hỏng bộ phận nào là cô lấy thân ra mà đền đấy…á….aaaa
- Đền này , thích đền k… Cô lại cấu véo thân thể nhỏ bé của tôi . Bực mình gê cơ , sao thích cấu véo thế nhở…đúng là đồ đàn bà .
Tôi và cô trở lại vui vẻ , hạnh phúc quá…tôi tự hứa sẽ phải mang vui vẻ đến cho cô dù trong hoàn cảnh nào đi nữa . Đánh răng rửa mặt cùng cô xong…cơ mà k đánh răng , cô k cho dùng chung bàn chải…tức muốn chết , chỉ đc xúc miệng với muối…tức quá quyết giành bằng đc bàn chải của cô…nhưng kết quả tôi xước hết tay , chảy khoảng 1lít máu mà thu về đc có vào cái bóp mông thôi . Trở về nhà thu dọn sách vở chuẩn bị đi học . May mà k bị 2 ông bà tế vì tội đi ngủ lang . May hơn là ôg bà chưa biết chuyện mình đánh nhau với thằng mặt l.ồn . Gấp rút phi nhanh lên trường gặp thằng Đạt bàn kế….tiêu diệt thằng mặt L.ồn……………………………..
- T..đợi với . Tiếng thằng Đạt gọi tôi .
- Uh mày , hnay đi sớm thế
- Đm t hôm đéo nào chả đi sớm .
- Thôi đi bố…sớm đéo gì 7h5 rồi .
- Thì là sớm nhất của t rồi còn…mà sao rồi mày ?
- Tao định tối nay , mà mày tìm đc chỗ nó ở chưa ?
- Gặp rồi , có phải nó mặc bộ đồ công sở đi con Nosx biển xxx k ?
- Uh
- Sáng nay bọn tao đang ăn sáng thì thấy nó đèo cái Hiền lượn trên đường , tao nghi ngờ là nó ngay…định bám theo nhưng k kịp , đù má thằng này gan gớm…vẫn giám ra đường
- Mày bảo sao ? nó lai ai ? . Tôi ngờ ngợ
- Cái Hiền lớp mày chứ ai .
- Lớp tao làm gì có ai tên Hiền ? . Tôi thắc mắc
- Đm lớp cũ cấp 2 của mày , đm con bạn ngồi cùng mày mà k nhớ à ?
Là Hiền…là nhỏ sao ?
- S..ao..đúng là nó chứ ?
- Đm sao k đúng…mà thôi tao lên lớp đây , có gì tối gọi nha .
- U..h
Sao lại là nhỏ ? nhỏ đang học ngoài kia mà ? nhỏ về khi nào vậy ?….sao nhỏ lại về…..từng dòng kí ức trôi về trong tôi…
“-T..mình chơi ox đi
…………………………..
- T…mình mặc thế này đẹp chưa .
- Xấu…nhưng đi cùng mình nên đẹp ra đấy .
- Xí…có mà đi cùng tôi ông mới đẹp lên ý . Cười
…………………………..
- T…mình mãi là bạn tốt nha
…………………………..
- T…mình nghĩ mình yêu rồi
…………………………..
- T…nhỏ ấy đẹp thật đấy…T nhỉ ?
…………………………..
- Cậu còn mình mà…đừng buồn nữa…mình mãi ở bên cậu….
…………………………..
- T…ở bên cậu…bình yên lắm
…………………………..
- Hôm nay vui quá…T nhỉ
…………………………..
- T..T….cậu sao vậy….đừng làm mình sợ…huhu
…………………………..
- T…đừng mà…tớ sợ lắm…
………………………………………….. …………..
- Tôi hận cậu…tôi căm ghét cậu…cả đời này tôi sẽ k bao giờ…tha thứ cho kẻ khốn nạn như cậu…”
………………………………………….. ………………………………………….. ……………………….
Lắc đầu cho tỉnh táo , khoé mắt tôi cay xè…những kí ức này tôi chôn chặt trong tim . Nỗi đau này…tôi phải chịu…tôi đáng bị như vậy . Lững thững vào lớp như người mất hồn . Nhỏ…là phần kí ức đẹp nhưng tội lỗi nhất của tôi . Một sai lầm đánh mất tình bạn…mang đến nỗi hận lớn trong lòng nhỏ………người bạn thân nhất của tôi…………………………..
Những tiết học lặng lẽ trôi qua . Kiến thức thầy cô nhồi vào tai trái thì tai phải của tôi lại thải ra nhanh chóng . Chán nản lắm luôn ý , lôi đt ra vào lx.us chém gió và xem mấy cái linh tinh . Haz quá nản…học thì chả vào . Chỉ muốn ngủ thôi , chân tôi sáng nay bóp thuốc nên đỡ sưng rồi…cơ mà đi lại hơi khó khăn…còn khá đau . Nghĩ đến lại muốn chém chết thằng mặt l.ồn kia thôi . Mà k biết ông Quang kia thế nào , lôi đt nhắn tin hỏi thăm phát :
- “chết chưa thằng anh”
5 phút sau mới trả lời :
- “mày lên tầng 4 đi , bọn tao đang ở đấy”
Ơ…? Lão này lên đây làm gì mà rủ tôi..?
- “ơ anh đang ở trường em à”
…brừ…brừ..
- “đm anh mày chết thế đéo nào đc”
- “anh đang ở tầng 4 à”
…brừ…brừ…
- “thằng điên , tao k trên trường thì đi đâu , mày lên cơn à”
…lại…brừ…
- “mày điên à thằng chó con , nhà tao có 1 tầng mà?”
Ơ…cái đệt gì thế này ? Éo hiểu cái gì luôn…mở lại hộp tin…mẹ muốn đập nát cái đt . Đù má thì ra thằng Đạt nó nt , đùa…tôi trả lời lung hết con mẹ nó tung . Thằng Đạt thì bảo lên tầng 4 , còn lão Quang thì…chưa chết .
- “ok , đợi t 5′ , lên giờ” . Trả lời thằng Đạt
- “haha đùa tí , khoẻ chưa?” . Trả lời lão Quang
….brừ…brừ…
Thằng Đạt : “đm nhanh”
Lão Quang : “có chị mày chăm sóc sao k khoẻ hứahứa”
- “uh thôi chiều em mang cho bát cơm đầy với quả trứng luộc ăn bồi bổ nha”
- “biến mẹ mày đi”
Mỉm cười , tôi xin phép bà giáo ra ngoài . Thật sự trong 3 môn khối A thì tôi ghét cay ghét đắng môn Hoá này . K phải vì học kém nên ghét , mà vì con mụ giáo dậy như cái…L . Hổng kiến thức từ năm lớp 10 rồi , giờ có cố cũng k theo đc . Cơ mà bực vãi…xin sùi bọt mép ra mà mụ éo cho . Đang bực trong người , tôi phóng luôn ra ngoài . Chuyện này bình thường với lớp tôi . Bà giáo này mới ra trường . Phải là 1 hotgirl thì đỡ chứ nhìn k khác gì thị nở ver2 . Tính tình thì thôi rồi…nhiệt tình đến thoái hoá , yêu nghề nhất quả đất . Chính điều đó tạo nên cái tên bất hủ…”đầu lâu thượng hạng” do bọn tôi ban tặng . Vì bả trẻ nên chúng tôi k sợ , xin ra k đc thì trốn ra , trốn ra k đc thì…đường hoàng đi ra . Lần nào cũng doạ k cho học môn này nữa…nhưng có bao giờ thực hiện đc đâu . Kệ mịa bả , tôi vẫn ung dung .
Lên đến nơi , thấy 4 đứa đang chụm vào nhau…chơi 3 cây…vãi lọ . Thấy tôi , tay Tuấn quát um lên :
- Đm mày làm sao , ngồi xuống đây khai báo sự tình…nhanh . Lão này lớn tuổi hơn chúng tôi , là anh em kết nghĩa gì gì đó của thằng Đạt . Tôi cũng đôi 3 lần đi chơi cùng lão . Nói chung lão rất ra dáng đàn anh và có máu liều…thợ xây mà. Gọi là quen biết xã dao thôi , tôi cũng k dám chơi với lão…thấy gê gê thế nào ý . Vậy mà biết tôi gặp chuyện , lão lo lắng như đúng rồi ý :
- Dạ , em bị thương xíu thôi anh , anh Quang bị nặng hơn nhưng may mà k sao (lão Quang cũng chơi với lão Tuấn này…lão Quang buôn bán đt mà…quen biết rộng lắm) .
- Mày biết nó là thằng nào k ?
- Dạ k , em với nó có xích mích nhỏ nên xảy ra đánh nhau , k ngờ nó mang hàng trong người , chẳng qua là nó chơi anh Quang nên em mới tìm nó thôi…”cái chính là vì cô…” .
- Uh đc rồi , tối nay 7h qua nhà thằng Đạt , tao biết chỗ ở của nó rồi , thể nào tối nó chả đi đâu đó , chặn lại đập chết bà nó luôn…
- Dạ ok anh , có gì tối em phone nha .
- Rồi , mà mày học k , ngồi đây làm mấy ván .
- Dạ thôi , em vào lớp nha .
Truyen 18
- Uh biến .
“Đùa , tao là hs gương mẫu , tương lai ngời ngời mà lại ngồi với chúng mày à…mấy thằng trẻ Trâu” . Nói qua về cái trường này , 2 dãy nhà 4 tầng nối với nhau , 2 dãy 2 tầng dành cho thầy cô . Dãy bọn tôi học có 2 cầu thang , 1 cầu thang chính kiểu công sở bình thường , 1 cầu thang xây nhô ra và theo kiểu có ban công nghỉ mỗi tầng . Vậy nên ban công nghỉ tầng cao nhất , tức là tầng 4 , là nơi tụ tập an toàn nhất . Vừa k bị ai phát hiện (tầng 4 k có lớp học , toàn phòng thí nghiệm nên k lo giáo viên với giám thị lui tới , phòng học thì từ tầng 1 đến tầng 3…) , vừa sạch sẽ thoáng mát . Một chỗ lý tưởng để chém gió cho chúng tôi…an toàn và dễ dàng sử dụng .
Vào lớp , mụ đầu lâu mặt hằm hằm như muốn xé xác tôi ra . Tôi mặc kệ , xin vào lớp mà bả đéo cho thì về . Cơ mà bả lại cho vào mới ảo . Nhắn cho cô cái tin báo cơm trưa . Cơ mà mãi cô chưa chả lời , chắc đang trên lớp . Cuối tiết 4 cô nhắn lại “tí về nấu cùng cô cho vui”…hạnh phúc vãi . Hết giờ , tôi nhanh chóng phi về phòng cô…ăn trực . Vừa vào đến nơi , thấy cô đang lúi húi làm cái gì mà quay lưng về phía phòng tắm . Cái chính là cô đang ngồi xổm…quần ngủ thì bị trễ xuống lộ cả quần chíp . Rón rén vào trong , tôi định ú oà cô phát thì tự dưng người cô giật giật…..rùng mình…..aaa một cái…. Ôi đệch….đừng bảo đang…”tự sướng” à nha……………………………………
Ngó vào thì hụt hẫng…cô đang gọt vỏ dừa khô , rùng mình vì lạnh thôi . Ở nhà nên cô ăn mặc khá thoáng , quần áo ngủ mỏng màu hồng , trước ngực là con thỏ đang cầm của cà rốt to đùng…”bú” sảng khoái .
- Ú..ú….oààaaa..
- Xí…lắmmm tròoo . Cô quay lại mỉm cười nguýt dài .
- Ơ thế cô k giật mình à ?
- Thôii , vào đây gọt cùng cô đi , mỏi tay quá ààaaa… Cô nũng nịu than thở
Hành động của cô đáng yêu quá , tôi mỉm cười đẩy cô ra , bảo cô ngồi nghỉ để tôi làm nốt cho . Cô cười rạng rỡ , cúi người hôn…chụt…phát vào má tôi rồi tung tăng vào nấu rau . Quá bất ngờ trước hành động quá ư đáng yêu của cô , tôi đỏ mặt mỉm cười rồi lúng túng…cho miếng dừa vào miệng nhai dòn tan . Gọt xong mang cho cô , cô nấu món thịt kho tàu với dừa khô…ngon tuyệt cú mèo . Nhìn cô đảm đang nấu nướng…tự dưng tôi lại liên tưởng đây là người vợ của tôi…lắc đầu xóa tan ý nghĩ đó đi . Tôi biết rằng điều đó gần như là k thể . Nhưng quả thực giống lắm…giống vô cùng…giống một gia đình hạnh phúc…………..
Bữa cơm ngọt ngào , có lẽ đây là bữa cơm ngon nhất mà tôi từng ăn…có thể lắm chứ . Cô mỉm cười dịu dàng , gắp thức ăn cho tôi liên tục…yêu cô quá . Dù đã cố gắng k tưởng tượng đây là 1 gia đình…cô là vợ tôi…nhưng thật sự nó hiện lên quá rõ ràng…..mặc kệ , có ai cấm đoán ước mơ đâu…”vợ bé bỏng của tôi…cô nhỉ”
Dọn dẹp xong xuôi , tôi tiếc nuối phải tạm xa “tổ ấm” để đi học . Rất muốn ở lại , nhưng tôi vẫn phải tạm biệt cô…nghe như kiểu sắp đi lính ý nhỉ . Chạy đến hôn cô 1 cái rồi mới chịu đi . Cô đỏ mặt ngại ngùng…”gớm , thích bỏ mẹ ra rồi còn…đè ra cho đỏ hết người bây giờ”
Buổi chiều , học xong tôi về nhà cơm nc tắm rửa . Vì hnay đi học thêm ở ngoài nên tôi thu dọn sách vở đi luôn . Nhưng điểm đến là nhà thằng Đạt . Gọi điện xin cô giáo cho nghỉ vì có việc . Đến nơi , có 5 đứa và 3 xe máy……bọn nó lai tôi trên một con đường quen thuộc…………dừng lại ở ngôi nhà quá đỗi thân quen với tôi….giật mình….là nhà nhỏ Hiền……………………….
- Có đúng nó ở đây k ? . Sau 1 phút ngỡ ngàng , tôi quay sang hỏi thằng Đạt . Giờ đây , bọn tôi đang đứng bên kia đường…mắt trông vào nhà nhỏ tìm kiếm .
- Uh , hình như anh em họ hàng gì với cái Hiền . Nó trả lời nhưng mắt k rời khỏi căn nhà .
Vậy là đúng rồi , phải làm sao đây ? Thật sự nếu là anh nhỏ thì tôi còn mặt mũi nào nữa . K đc , phải tìm cách giải quyết thôi…nhưng bằng cách nào ? K thể tha cho nó , mà mình tha thì chắc gì nó đã bỏ qua cho…còn cô nữa , nó vẫn sẽ tìm đến cô nếu chưa quấn gói ra khỏi cái huyện này…khó xử quá . Đang phân vân k biết giải quyết ra sao thì bỗng dưng xe chúng tôi nổ máy…một chiếc Nosx trắng vừa lướt qua… Định thần lại , bọn tôi nhanh chóng bám đuôi . Bọn tôi có 6 người , thằng Đạt và anh Tuấn thì k nói , 3 thằng kia cũng trạc tuổi tôi…chắc bạn hoặc đàn em của lão Tuấn . Nhìn lên chiếc xe phía trước , tôi thấy rõ người ngồi đằng sau…cô gái đó…là nhỏ . Sững người , tại sao nhỏ lại đi cùng thằng mặt l.ồn . Đúng…đúng..là nhỏ rồi………..k đc , phải dừng lại…….k đc làm hại đến nhỏ . Nhưng chưa kịp lên tiếng…Rầm…áaaa…..chiếc Nosx đổ ập xuống đường . Lão Tuấn bắt kịp và dang chân đạp xe thằng kia , nó loạng choạng rồi đổ . May mắn sao thằng này có tí nghề , nó chống chân đứng dậy nhanh chóng . Kéo con nhỏ dậy , nó chửi đồng :
- Đkm chúng mày , làm cái l.. gì thế .
- A thằng này đc , đm to mồm phết nhỉ . Lão Tuấn nhảy xuống , thằng Đạt với 1 thằng nữa rút chìa khoá…định mở cốp lấy hàng .
- Tôi k làm gì các anh , đừng có gây sự . Thằng mặt l.ồn gừ nhẹ .
- Đúng là mày k thù oán với tao , nhưng tao lại có thù với mày… Nói đoạn lão quay qua gọi tôi : T…đm xuống , ra đây .
Điều mà tôi k muốn nhất đã xảy ra , đó là để thấy nhỏ nhìn thấy tôi . Bước từng bước nặng nề , mặt tôi cúi gằm…k dám ngẩng lên nhìn xung quanh . “Trời ơi , chết mẹ roài…làm sao giờ”
- Có phải thằng này k T . Thằng Đạt nhanh mồm .
Lúc này tôi mới ngẩng đầu lên , nhưng k nhìn thằng mặt l.ồn mà…nhìn vào người con gái đứng cạnh nó…là nhỏ . Ánh mắt nhỏ ngỡ ngàng rồi nhanh chóng chuyển sang tức giận . Trước mặt tôi , 1 người con gái xinh đẹp với mái tóc ngắn đen óng dài ngang vai , ôm sát khuôn mặt bầu bĩnh trắng mịn dễ thương . Đôi mắt nâu màu cafe long lanh hấp háy . Sâu thẳm trong đôi mắt đó , hình bóng tôi đứng bất động đang bao chùm . Đôi môi nhỏ khẽ mím chặt , một làn sương mờ ẩn hiện nơi khoé mắt……
- H..iền…t..ớ
Đột nhiên nhỏ bỏ chạy…chạy rất nhanh… Không trần trừ , tôi nhanh chóng đuổi theo…
- ….HIỀN… Tôi lách qua thằng Đạt…gọi đuổi theo nhỏ .
- Ơ…thằng kia…mày sao vậy…THẰNG KIA…T… Thằng Đạt với lão Tuấn giữ tay tôi .
- Giải…qu..yết…hộ.o..em..mm . Giật mạnh tay ra , tôi lào người đuổi theo bóng dáng nhỏ bé đang mờ dần .
Kí ức đau buồn hiện ra….như mới xảy ra ngày hqua………………………………………. ………………………………………….. ……………
………………Thì quá khứ………………
“- Alô…em đang ở đâu vậy ?
- Em đang ở xxx , anh xuống ngay đi . Trang…người con gái mãi trong tim tôi…
- Uh..anh xuống ngay , đợi anh nha .
Tôi phóng chiếc xe cào cào xuống chỗ hẹn . Một ngày noen ấm áp , tôi chấp nhận lỗi hẹn với lũ bạn . Tình nguyện làm xe ôm miễn phí cho em . Vui sướng…đó là cảm giác mãnh mẽ nhất trong tôi . Một cảm giác hạnh phúc len lỏi trong trái tim nhỏ bé . Chiều nay , tôi tưởng mình nghe nhầm khi em mời tôi đi dự noen cùng em…”chỉ có 2 người” . Hạnh phúc trào dâng , tình cảm chôn chặt trong tim bấy lâu bỗng bùng lên mạnh mẽ . “Dại gì mà k nhận lời , mơ còn k đc…đúng k?người đẹp” . Đây là lần đầu tiên đi chơi cùng em , k biết thế nào nhỉ…hồi hộp quá . Tôi phi nhanh hết mức có thể , mong sớm đc gặp em , từ tối đến giờ…bao nhiêu công chuẩn bị đầu tóc , quần áo…hyhy chỉ muốn tạo độ men lỳ để còn có sức hút với người đẹp chứ nhỉ . Đến nơi , tôi vui mừng khi thấy em đang đứng đợi tôi . Nhưng bỗng trùng lại , em k đi một mình mà đi với một nhóm bạn gồm 2 trai 3 gái tính cả em . Một chút chạnh lòng dâng lên . Những kẻ đi cùng em và…cả em đều rất đẹp . Diện trên người những bộ cánh đắt tiền , đi x-game bóng loáng ( thời đó chỗ tôi đang thịnh hành loại xe đạp này , học sinh cấp 2 gđ bình thường như bọn tôi thì làm gì dám mơ đến x-game…một loại xe biểu tượng của nhà giàu…tính với cuộc sống một huyện nghèo ) . Còn tôi , đến cái áo đẹp nhất trong tủ cũng rách vai thì làm sao bằng bọn kia đc . Thấy tôi em tươi cười :
- Hi anh , đèo em đi đây tí đc k ? . Em hỏi
- Uh…đi đâu vậy ?
- Hi..uh bọn em đang tụ tập ở xxx , nhưng em k có xe nên phải nhờ anh nè . Em cười
- À..uh . Tôi ậm ừm
Quay qua mấy đứa bạn em , chúng nó nhìn tôi như thằng quê mùa , chắc chúng nó nghĩ “thằng này dân tộc chắc luôn” . Uh thì cũng phải…tôi đâu bằng đc tụi nó . Nhìn chán , chúng nó quay qua thì thầm to nhỏ với nhau…chắc chê bai gì tôi đây . Mặc kệ , hơi tủi thân chút xíu nhưng mục đích đến đây vẫn là trở em mà . Em lên xe , miệng vẫn tíu tít tán dóc với lũ kia . Mà bọn này đúng ăn chơi , ai đời lớp 8 bày đặt đú đởn . Hai đưa con gái khá xinh , mỗi đứa 1 xe với 2 thằng kia . Loại xe x-game k có yên sau , chỉ có 2 trụ để người đằng sau đứng , 2 đứa ôm vai bá cổ 2 thằng đằng trước , nhìn tình cảm phết…chắc là yêu nhau . Đi cùng bọn này mà tôi quê quá , ai đời giữa bầy thiên nga tự dưng mọc ra 1 con vịt xấu xí . Cảm giác hụt hẫng bao trùm , cứ tưởng tối nay đc đèo em đi dạo mát để tận hưởng k khí noen . Ai ngờ…giờ tôi thấy hối hận khi chiều nay đã nặng lời với nhỏ Hiền . Nhỏ thuyết phục tôi đi với lớp mà tôi k nghe . Cũng biết là cuối cấp rồi , làm tí kỉ niệm tình bạn…đã vậy còn nặng lời với nhỏ…chắc nhỏ buồn dữ lắm , vì lúc đó tôi thấy mắt nhỏ hơi đỏ .
Đến nơi , nhận đc lời cám ơn xã dao của em . Tôi cũng quay xe về luôn…”haz em coi tôi là gì đây…xe ôm à…nhưng tôi có lấy tiền đâu…căn bảm là em đâu có ôm…” . Lững thững đạp xe ra về . Hi vọng càng cao thì thất vọng càng lớn . Một sự thất bại toàn diện…có lẽ tôi chỉ đc ngắm nhìn em từ xa thôi…đúng k ?…………………
Nhận đc cuộc gọi của lũ bạn , tôi vui mừng khôn siết . Đúng là bạn bè vẫn là nhất . Đạp cật lực mãi mới đến nơi…
- Thằng chó mày đi đâu giờ mới tới hả ? . Thằng V lên tiếng
- Uh tao bận tí việc .
- Bận đéo gì , đi chơi với gái nói mẹ đi…bla..bla . Cả lũ xúm lại nạt tôi .
- Uh thôi bây giờ đi đâu ?
- Đi đéo gì , bọn con gái về hết rồi . Sặc…giờ mới chú ý , toàn đực rựa .
- Ax..thế giờ sao , về à . Tôi nhăn nhó
- Về là về thế nào , qua xxx chơi đi . Thằng P lớp phó lên tiếng .
- Uh…đúng đó…còn sớm…uh…hay qua xyz đi…k…qua xxx…
Cả lũ nhốn nháo hết cả lên , mỗi đứa 1 ý
- Thôi…qua xxx , bên đấy vui hơn…đi .
Đó là 1 quyết định sai lầm với chúng tôi . Vì đó là nơi tụ tập của lũ đầu gấu đầu mèo , một lũ bỏ học lang thang . Mình k gây sự với người nhưng kẻ lại gây sự với mình . Bọn tôi bị coi là ngứa mắt với bọn chúng . Và đã có 1 chút xô xát xảy ra đánh nhau . Nguyên nhân chỉ là…bọn nó thấy bọn tôi đông ( khoảng 10 đứa con trai của lớp ) tưởng bọn tôi định gây sự đánh nhau . Nhưng cái chính là dám vào xóm nó…kết quả là đánh nhau . Lược qua phần đánh nhau vì k biết miêu tả………………………………………. ……..bọn tôi yếu thế và bỏ chạy…mỗi đứa 1 ngả . Bọn chúng chia nhau ra đuổi theo…cầu mong cho những sinh linh nhỏ bé kia k bị bắt lại…k là die chắc luôn . Chả hiểu sao tôi lại chạy vào con đường dẫn đến nhà nhỏ Hiền . Có lẽ do quán tính và 1 phần vì mải chạy nên k biết đã đi đến đâu . Người tôi mệt lả , cảm giác đau và mệt như muốn ngất thôi . Tôi nhỏ con nên dính vài 3 đòn của lũ du côn là gục ngay . Cũng may đi đông nên bọn nó chỉ chăm chú vào đập những thằng to , còn mấy thằng nhỏ con như tôi thì tính sau . Mặc dù vậy trong lúc chạy tôi cũng bị đấm mấy phát vào ngực . May mà k sao…vẫn chạy đc . Giờ cơn đau nó mới ngấm , tức ngực quá . Mà nhà tôi còn cách nơi này 1km nữa . Chợt nhớ ra , nhà nhỏ Hiền đang ở trước mắt . Thế là tôi tấp vào ngay , vừa có chỗ nghĩ , vừa an toàn k bị bọn kia phát hiện…
- cốc..cốc..Hiền ơi…
- Ai đó ? . Tiếng nhỏ vang lên trong nhà , sau đó là tiếng lạch bạch đi ra .
Cạch…cửa mở ra…
- Ơ..T . Nhỏ ngạc nhiên
- Uh Hiền cho tớ vào nhà nghỉ 1 lát đc k..tớ mệt quá . Tôi thều thào .
Truyen xxx
- Uh T vào nhà đi . Nhỏ mở rộng cửa cho tôi bước vào rồi ra dắt gọn chiếc xe của tôi vào trong nhà .
Bước vào trong nhà , 1 k gian ấm cúng , ấm thật . Đúng là mùa đông chỉ ngồi cạnh cái bếp than ấm áp là sảng khoái nhất . Nhà nhỏ quá đỗi quen thuộc với tôi , vào nhiều k kể siết… Ngồi xuống chiếc gế gỗ nhỏ , tôi hơ 2 bàn tay lạnh buốt vào chậu than hồng . Hix…ấm áp vô cùng . Quan sát sung quanh có mấy quyển Đại số nâng cao và một quyển sổ nhỏ . Chắc nhỏ đang ngồi học bài…èo chăm chỉ thật , chả bù cho tôi , sắp thi học kì mà chả chịu ôn tập gì cả…cứ nhởn nhơ đi chơi k à . Nhỏ bước vào , lấy thêm 1 cái gế ngồi đối diện tôi…xuýt xoa :
- Lạnh gê ha , mà T đi chơi noen mà giờ này mới về . Nhỏ mỉm cười , má hơi hồng hào do ngồi sát bếp than .
- Uh thì có đi đâu đâu , bọn tôi vừa bị rượt kia kìa…xích mích với bọn xxx . Tôi than thở
- Trời , thế có sao k vậy ? . Nhỏ lo lắng .
- K , mà cũng chả biết , mỗi đứa 1 ngả chạy toán loạn , k biết bọn kia có sao k nữa .
- Hix…con trai bọn ông hơi tí là…mà ông có sao k , có bị thương chỗ nào k ? . Nhỏ nhìn tôi dò hỏi .
- Uhm k , chỉ nhẹ thôi hỳ…
- Tôi tưởng ông đi với… Nhỏ chợt im lặng .
- U..h..thì…về rồi . Tôi lúng túng trả lời .
Nhìn sang thấy nhỏ buồn buồn . Một khoảng lặng giữa 2 đứa , k khí căng thẳng bao chùm . Chắc nhỏ còn giận tôi vụ chiều nay . Dù gì tôi cũng sai khi nạt nhỏ . Tôi cũng im lặng nhìn nhỏ…giờ đây tôi mới kịp quan sát nhỏ . Ở nhà nhỏ ăn mặc rất nhẹ nhàng nữ tính . Nhỏ mặc 1 chiếc áo len hồng bó sát cơ thể cùng chiếc quần ngủ chấm bi mỏng . Nó làm nổi bật lên những đường cong hoàn hảo của một cô gái đang độ tuổi trưởng thành . Khuôn mặt đỏ hồng với mái tóc dài làm tôn lên vẻ nữ tính , dịu dàng của nhỏ . Chơi thân cùng nhỏ bao năm nay mà giờ tôi mới phát hiện…nhỏ đẹp nhất khi đỏ mặt . Bất chợt nhỏ ngẩng mặt lên , bắt gặp ánh mắt chằm chằm của tôi , nhỏ lên tiếng…
- Nhìn gì vậy ?
- Ơ…nhìn…cái cần nhìn..hỳ . Tôi ngại ngùng khống chế .
Nhỏ khẽ nhíu mày rồi gắp thêm than bỏ vào chậu . Thấy căng thẳng quá , tôi lên tiếng :
- À mà sao hnay Hiền về sớm thế ?
- Uh tôi hnay k đi đc .
- Ơ sao k đi đc ? . Tôi thắc mắc .
- Thì bố mẹ đi quê rồi , phải ở nhà trông nhà chứ .
- Trời , thế k ai ở nhà hết hả . Nhỏ có 1 ng anh nhưng đi học ĐH rồi .
- Uh thì vậy đó .
- Thế ở nhà 1 mình k sợ à ?
- Sợ gì ?
- Sợ ấy ý
- Sợ ấy là sợ gì ? . Nhỏ tò mò
- Ma . Tôi làm mặt nghiêm trọng hù doạ nhỏ .
- Thôi , đừng nhắc nữa . Nhỏ cuống quýt , chắc sợ lắm rồi hỳhỳ .
…Khụ…khụ…tự dưng vết thương ơ ngực tôi nhói lên . Tôi nhăn nhó ôm ngực thở . Nhỏ hốt hoảng :
- T..sao vậy ?
- K…sao . Tôi gượng nói , trời đất quay cuồng . Tôi gần như lịm đi , tiếng nhỏ vẫn vang bên tai :
- T..T….cậu sao vậy….đừng làm mình sợ…huhu………………………………… …………………………………
- T..T….cậu sao vậy….đừng làm mình sợ…huhu………………………………… ……………………….
Mơ màng , trong vô thức tôi cảm thấy có 1 bàn tay ấm áp đang xoa nhẹ lên vết thương ở ngực . Cảm giác nhẹ nhõm bao chùm lồng ngực . Tôi khoan khoái cảm nhận , thở đều . Hé mở đôi mắt , mờ mờ hiện rõ một bóng người…Hiền . Nhỏ đang ngồi cạnh giường , bàn tay thon thả xực thuốc bóp xoa nhẹ nhàng quanh ngực tôi . Lúc này chiếc áo len rách vai của tôi đã bị vén lên…khoe nguyên bộ xương sườn bá đạo . Trông sắc mặt nhỏ vẫn còn khá hoảng sợ , hai dòng nước mắt vẫn còn vương trên đôi má hồng hào…nhỏ khóc vì tôi sao ? . Tự dưng một tia hạnh phúc loé lên trong đầu . Tôi khẽ mỉm , đưa mắt lên nhìn sâu vào đôi mắt nhỏ . Thấy tôi tỉnh dậy , nhỏ lúng túng bỏ tay khỏi người tôi ấp úng :
- T dậy…rồi à ?
- Uh hỳ . Tôi cười
- T..T..thấy trong người thế nào rồi . Nhỏ vẫn đỏ mặt ngại ngùng , hỏi nhưng mắt nhìn bâng cua vào…cái ti của tôi (chém đấy)
- Hỳ đỡ rồi , cảm ơn Hiền nha .
- Uh mà sao để bị thương như vậy hả…”biết tôi lo cho T lắm k” . Câu sau nhỏ nói nhỏ xíu , tôi nghe k rõ nữa…k biết có đúng k .
- Hỳ thì tại tôi ốm nhom mà , bị đánh cho mấy cái , may mà còn mạng để dữ đấy hỳ .
- Vậy…còn đau k…tím bầm rồi nè . Nhỏ chỉ vào ngực tôi .
Ax từ nãy đến giờ tôi vẫn lộ nguyên bộ hài cốt ra đón gió xuân…giờ mới biết…thể nào cứ thấy lạnh lạnh…bó tay con nhỏ này . Làm xong phải kéo áo người ta xuống chứ…giả bộ tôi có bị ung thư phổi giai đoạn cuối thì chắc chắn nguyên nhân là…khoe ngực trần giữa mùa đông cho gái xem . Ngại ngùng nhổm dậy kéo áo , “hix…bộ con nhỏ tính dê gì tôi sao mà vén áo lên cao dữ vậy trời . Mà có dê thì dê đàng hoàng chứ , cửi hẳn áo người ta ra mà dê…ai cấm đâu” . Nhỏ thấy vậy thì cúi gằm mặt , mặt đỏ đến tận mang tai . Ngồi dậy thì mới biết , tôi đang nằm trên cái giường hồng choé loé . Đến cái gế nhỏ đang ngồi cũng hồng thì…cả cái phòng này…hồng tuốt . K cần suy đoán , tôi chắc chắn đây là phòng nhỏ…chứ nếu phòng thằng anh nhỏ thì…thằng này gay chắc luôn .
“ủa mà sao mình lại ở đây nhỉ ? , k lẽ nhỏ bế mình vào đây”
- Sa..o..sao tôi lại ở đây..v..vậy . Tôi lúng túng hỏi nhỏ
- Uh…thì…T xỉu..nên….tôi…mới dìu…dìu…T vào…đây….nằm cho…đỡ mệt . Nhỏ giải thích , mặt nhỏ đã đỏ nay còn đỏ lên dữ tợn…hix chắc là ngại lắm đây .
- Uh..hỳ..vậy à..uh..hỳ..uh..mấy giờ rồi ? . Tôi cố gắng bắt truyện để nhỏ bớt căng thẳng .
- Uh..9h30 rồi . Nhỏ trả lời .
- Ui vậy tôi phải về rồi , muộn rồi…uh…
- Vẫn sớm mà… Nhỏ cắt ngang lời tôi .
- Thôi , Hiền ở nhà 1 mình nên ngủ sớm đi , k đêm lạnh lắm đấy…T về nha , k cần tiễn đâu tí tôi đóng cửa luôn cho…uh…cảm ơn Hiền nha . Vừa nói , tôi vừa nhổm dậy , định bước ra khỏi phòng thì…
- Aaaa…
Quay lại thấy nhỏ ngã , hốt hoảng tôi chạy lại đỡ nhỏ :
- Trời , Hiền có sao k ? , bị sao vậy nè ? .
- K..uh k sao đâu , tại…tại..ngồi lâu một tí là tôi bị tê chân thôi…k việc gì đâu . Nhỏ mỉm cười .
Trời , tôi quên mất , cứ ngồi lâu 1 tí là nhỏ bị tê chân . Hồi nhỏ , nhỏ bị tai nạn gãy chân nên giờ bị di trứng . Tôi vô tâm quá , từ nãy đến giờ nhỏ ngồi chăm sóc tôi chắc cũng khoảng tiếng rưỡi…tê chân là phải . Bế nhỏ lên giường , tôi ngồi xuống bóp chân cho nhỏ , tội nhỏ quá . Nhỏ cứ xuýt xoa kêu tôi k cần làm vậy . Nhưng tôi vẫn làm , dù gì cũng vì nhỏ chăm sóc tôi nên mới bị như vậy mà . Chân nhỏ trắng quá , hix…lòng bàn chân mịn màng nhỏ xíu . Vén quần nhỏ lên , cũng k biết vì sao tôi lại làm vậy , bóp chân thôi mà cũng…ở ngoài quần cũng đc chứ sao . Vén đến đầu gối thì tôi dừng lại , ngước lên nhìn nhỏ , tôi thấy nhỏ đang lim dim , hai mắt nhắm lại mơ màng . Chân nhỏ trắng quá , k có 1 sợi lông chân nào . Tự dưng phần con trong người tôi trỗi dậy . Mặt tôi đỏ bừng , hơi thở bắt đầu nặng nề . Tay đôi dường như ngừng bóp mà thay vào đó là xoa nhẹ lên đôi chân nhỏ . Trong đầu tôi , những tia dục vọng bắt đầu xâm chiếm . Tôi bắt đầu nhìn nhỏ bằng một con mắt khác . Dường như , tôi chỉ nhìn thấy một cơ thể thiếu nữ đang tràn đầy sức sống . Bộ ngực to tròn phập phồng dưới hơi thể nặng nhọc . Tiến gần lên khuôn mặt nhỏ…đẹp , nhỏ giống như một nàng công chúa e thẹn chờ chàng hoàng tử đến đánh thức . Mùi hương dịu êm sộc vào mũi tôi . Tôi k còn kiềm chế đc bản thân nữa , nhẹ nhàng , tôi nằm lên giường . Hai tay tôi trống làm 2 trụ , mặt tôi đối diện mặt nhỏ . Trong đầu tôi lúc này chỉ muốn hôn lên đôi môi căng mọng kia thôi . Từ từ cúi xuống…như cảm thấy có hơi thở ấm nóng đang phả vào mặt mình , nhỏ khẽ cựa mình mở mắt ra…
- Ơ…T..um…
Chưa để nhỏ nói , môi tôi đã ngậm chặt vào môi nhỏ…một nụ hôn gượng ép . Nhỏ ngỡ ngàng giây phút rồi nhanh chóng trống cự , hai tay nhỏ cố đẩy tôi ra khỏi người nhỏ . Nhưng tôi đâu có để yên , tay tôi kéo tay nhỏ sang 2 bên , dù chưa biết hôn và là nụ hôn đầu nhưng tôi vẫn cố gắng đưa đẩy đầu để cảm nhận vị ngọt của đôi môi nhỏ…ưm…ưm..nhỏ lắc đầu phản kháng , ánh mắt chuyển sang hoảng sợ…
- T…đừng mà…tớ sợ lắm…
Nhỏ van xin tôi , nhưng tôi nào có nghe thấy , tai tôi chỉ nghe thấy mệnh lệnh của “phần con”…chiếm đoạt nhỏ . Tôi lại cúi xuống ngấu nghiến đôi môi nhỏ . Một tay tôi vén áo nhỏ lên , sờ vào phần bụng phẳng lỳ rồi từ từ đưa lên . Nhỏ khẽ rùng mình , tay tôi ôm trọn 1 bên vú nhỏ . Ấm quá , tôi sục thẳng tay qua chiếc nịt vú của nhỏ . Một luồng điện truyền thẳng vào bộ não . Cảm giác đàn hồi săn chắc , tôi như mê man tận hưởng đôi hồng đào đang phát triển của nhỏ . Nhỏ vùng vẫy dữ dội , điều đó k làm tôi dừng lại , nó càng tăng thêm vẻ kích thích , ham muốn chiếm đoạt của tôi đối với nhỏ . Dùng 2 tay kéo mạnh chiếc áo len cùng nịt vú , đôi hồng đào hiện ra trước mắt tôi . Tôi như con thú hoang vùi mặt vào ngực nhỏ . Tham lam mút trọn đầu ti nhỏ xíu , đỏ hồng . Dục vọng lên đến đỉnh điểm , thằng nhỏ biểu tình dữ dội . Cảm giác đầu óc mụ mị , tôi say sưa bú vú nhỏ như một đứa trẻ đói sữa . Bỗng nhiên nhỏ cắn mạnh vào tay tôi…AAAA…tôi hét lên . Quay lên nhìn nhỏ , nc mắt bắt đầu chảy trên khuôn mặt nhỏ . Nhưng lúc đó , tôi chỉ biết đến dục vọng , tôi giận dữ nhìn nhỏ . Khẽ nghiến răng rồi dùng 2 tay vật mạnh nhỏ ra . Môi tôi dính chặt môi nhỏ . Dần xuống cằm , cổ , vai rồi lại tham lam ngấu nghiến vú nhỏ . K dừng lại ở đó , tôi bắt đầu di chuyển dần xuống bụng . Cơ thể nhỏ bỗng thả lỏng , nhỏ nằm im . Thả tay nhỏ ra , tôi đưa tay xuống vạt quần định kéo chiếc quần chấm bi ra khỏi đôi chân thì…..những tiếng thút thít vang lên . Mỗi lúc một rõ ràng , nhỏ đang khóc . Khóc thật sự , khóc cho sự tủi nhục , khóc cho số phận . Tiếng khóc của nhỏ dường như đánh thức “phần người” của tôi . Tôi đang làm gì thế này ? “Trời ơi , sao tôi dám làm điều đó với người bạn thân nhất của mình . Người bạn luôn giúp đỡ , chia sẽ niềm vui nỗi buồn với mình…một người bạn hết lòng vì mình mỗi khi mình gặp khó khăn . Vậy mà sao ? Tôi đang làm cái gì thế này…k đc , dừng lại ngay…” . Tôi giật mình tỉnh giấc , “phần người” trỗi dậy . Sự hối hận dang trào , tôi run sợ…Bốp…một cái tát rất đau . Cái tát đấy tôi dành chính cho mình . Tát để tỉnh lại , để nhận ra cái sai chết người mà mình đang vấp phải….
- T…T…x..i.n…lỗi…
- Huhu..hu..huhuhu
- Hiề..n…x..in…lỗ..i..rất…rất nhiều .
Cúi xuống chỉnh lại quần áo cho nhỏ . Tôi xót xa khi thấy bộ dạng nhỏ lúc này…mắt tôi mờ dần . Nhỏ vẫn khóc , nc mắt chảy dài…mang theo một nỗi nhục lớn trong nhỏ . Tôi câm lặng , k dám nhìn nhỏ . Đưa tay định lau nc mắt cho nhỏ…nhỏ gạt tay tôi ra…ánh mắt giận dữ…nhỏ nói trong tiếng nấc….
- Tôi hận cậu…tôi căm ghét cậu…cả đời này tôi sẽ k bao giờ…tha thứ cho kẻ khốn nạn như cậu….ra..ra….ra khỏi đây ngay , tôi k muốn nhìn thấy cậu…biến đi…huhu .
- X..in…lỗi…tớ…s..ai…sai rồi…
- Đi đi , ra khỏi đây ngay , xin cậu…làm ơn…tha cho tôi…
Nhỏ nói mà tôi k cầm đc nc mắt . Tôi hối hận quá , có phải đây là dấu hiệu chấm dứt cho một tình bạn đẹp . Bước xuống dường , tôi quay lại nhìn nhỏ , nhỏ vẫn khóc…thương nhỏ quá…..
- Xin lỗi…rất nhiều….
…. Xoay cánh cửa bước ra ngoài , những giọt nc mắt hối hận , tội lỗi lăn dài trên má . Tự hỏi rằng…”Liệu có còn dám nhìn mặt nhau……lỗi lầm này k thể tha thứ , tạm biệt một tình bạn đẹp…….” nơi tôi gọi : Thiên đường tội lỗi……………………………………… ………………………………………….. ………………………………………Thì hiện tại……………………………………… ….
Hết