ANgày hôm đó tui và Hương như hình với bóng cứ hết ngồi hóng gió lại đi dạo hoặc lên sân thượng ăn kem, tui chưa bao giờ nói chuyện nhiều với người con gái nào như thế, ở Hương có nét gì đó rất đặc biệt.
Truyen sex
Tối đến, quán nước đã tạm đóng cửa để chuẩn bị cho lễ Vu Quy ngày mai, mấy đứa bạn trong xóm gần nhà kéo đến cũng khá đông, rồi lại tổ chức ca hát ầm ĩ, lúc đó tui hát Karaoke dỡ lắm, bình thường hát vu vơ thì hay, nhưng cầm cái micro thì lại hát không được nhưng bọn nó cũng bắt tui hát, tui chỉ hát được mỗi bài “ Anh chỉ biết câm nín nghe tiếng em khóc “ mà hát cũng chả được bao nhiêu, còn Hương thì khác, giọng Hương rất nhẹ nhàng êm diệu nghe mà đang tưởng như là đang nghe ca sĩ hát vậy, lúc đó Hương hát bài “ Ước mơ của tôi “, tui còn nhớ rất rỏ lời bài hát ấy dù chỉ nghe qua 1 lần, “ Em yêu anh tình yêu hai trái tim, em yêu anh vì anh không dối gian, em yêu anh dù phong ba bão giông ước với muốn chỉ vậy thôi….. “ Bọn bạn tui cứ nhao nhao lên hết đứa này khen đến đứa kia ăn theo, tui thì không nói gì, rồi bọn nó khui bia, tui cũng tham gia làm vài ly.
Nhìn qua nhìn lại chẳng thấy Hương đâu, haizz, dại gái nó như dzậy đó các bạn, cứ không thấy em ở đâu là thấy bức rứt, thôi kệ lỡ dại gái rồi thì phải chịu thôi, tui biết thế nào Hương cũng ở trên ban công, đúng là thần giao cách cảm có khác, vừa leo lên cầu thang nhìn qua thì thấy Hương đang ngồi trên lan can rồi, tôi lặng lẽ đến bên cạnh Hương và nói.
Truyen nguoi lon
- Hôm qua ai nói với anh là ngồi trên lan can nguy hiểm mà bây giờ lại bắt trước rồi ?
Hương hơi bối rối, rồi lại chuyển chủ đề quay sang hỏi ngược lại tui.
- Sao anh không ở dưới nhà nói chuyện với mấy bạn đi ?
- Anh ngày nào mà chả nói chuyện với bọn nó, còn Hương thì sao ngồi đây một mình vậy ?
- Em thích yên tỉnh nên ngồi đây hóng gió, ngắm trăng nữa, trăng hôm nay sáng thật.
- Uhm, ngày mai trung thu mà.
- Anh thích ngắm sao hơn, mà tiếc là ngày nào trăng sáng thì lại không có sao.
Hương nhìn quanh bầu trời đêm và chỉ tay.
- Có 1 ngôi sao bên kia kìa anh.
Sao bắc đẩu, hèn gì còn mỗi mình nó sáng được, bổng 1 tia sáng lóe lên trong đầu ( đây là câu chém gió ghê gớm nhất mà tui từng nói ) tui nhìn vào mắt Hương và nói.
- Anh cũng thấy hai ngôi sao rất sáng nè.
- Ở đâu vậy anh ?
- Thì anh đang nhìn nó nè, nó đang lấp lánh rất đẹp.
Hương dường như chợt hiểu ra, đôi má chợt ửng hồng lên, ngại ngùng lúng túng Hương quay mặt đi, 1 lúc sau thấy tui đang ngắm trăng, Hương mới quay mặt lại, đúng là con gái mới lớn, bạn nào mà quen mấy đứa con gái có cái má hồng thì chắc biết nhỉ, nhìn đáng yêu lắm nhất là mấy lúc mắc cở.
Tối hôm đó có nhiều kĩ niệm vui lắm, Hương và tui ra bãi các sau nhà, có 1 chị bà con đang nấu cháo ở đó, Hương tung tăng vui đùa nghịch cát, nhìn cứ như là con nít ấy, Hương bảo tui là, từ nhỏ Hương thích đi chân không lắm ( không mang dép ấy ) mà chưa bao giờ được đi trên cát như thế này nên thích lắm, rồi Hương vào nhà, mẹ tui bảo Hương thu dam ( Thử đầm các bạn đừng hiểu lầm nhé he he.. ), các bạn cứ tưởng tượng thế này, một người con gái đẹp, thay hết bộ này tới bộ khác cho mình xem, mà người đẹp + đồ đẹp thì = 1 thằng ngơ ngác, mà ngày mai lại đám cưới, lúc đó đang mình tưởng tượng mình là chú rể đang cùng cô dâu chọn đồ cưới nhưng sự thật chớ trêu các bạn à, 1 giọng nói quen thuộc đưa mình trở về thực tại và thực tế, một sự thật phũ phàng.
- Phong, Hương là Chị ba ( con của cậu mợ 3 ) của con đó, đừng có mà tư tưởng bậy bạ nha.
Ôi mẹ tui, sao mẹ lại đánh thức con vào giờ này, tui đờ đẫn như người vừa tỉnh con mê, đầu óc trống rổng, suy nghĩ miên man, cho đến khi tui đi ngủ, ban đêm khi sắp ngủ, lúc yên tỉnh nhất thì người ta mới tỉnh táo mà suy nghĩ lại mọi việc, tuy biết rất rõ tui và Hương sẽ có kết cục gì nếu yêu nhau và Hương chắc cũng vậy nhưng Hương thật sự quá dễ thương, giữa tình cảm và lý trí thật khó quyết định, và cuối cùng quyết định của tôi là “ Chỉ còn 2 ngày nữa là Hương đi rồi nên cứ vui vẻ đi, dù có gì thì chắc sẽ mau quên thôi như những người con gái tui đã từ quen trước đây “ và với suy nghĩ như thế tui vui vẻ nghĩ tới gương mặt ửng hồng để thương ấy và chìm vào giấc ngủ, và không hề hay biết rằng, ngày mai sẽ là ngày làm thay đổi cả cuộc đời tui.
Lại một ngày mới bắt đầu, hnay tui không đi học, cũng làm biếng ra tập thể dục, hnay là lễ Vu quy rồi, tui vội vàng đi vào nhà vệ sinh, đánh răng rữa mặt, vừa bước ra khỏi cửa nhà vệ sinh đã thấy Hương rồi, một nụ cười ấm áp hiện lên trên khuôn mặt đáng yêu ấy, Hương lúc nào cũng vậy, rất hay cười, và khi cười thì rất dễ thương, khiến cho người ta luôn có ấn tượng đẹp cho dù chỉ gặp có 1 lần.
- Phong con mang giầy rồi lên lầu với mẹ, tiếng mẹ tui lanh lảnh.
Tôi vội mang giầy rồi bước lên lầu, mẹ tui trong phòng thay đồ, đang lục lội tìm quần áo, rồi mẹ đưa tui cái áo thun chả biết mẹ tui mua nó hồi nào, mặt vào nhìn cũng được giống dân thành phố, mặc thêm cái quần jean nữa, nhìn cũng được ghê.
- Bỏ áo vào quần đi con.
Tui bực nhất chuyện này, nhưng thôi kệ chả sao, bỏ thì bỏ cho nó lịch sự, vừa bước ra thì nghe tiếng xầm xì của bà chị hai với Hương.
- Phong mặc bộ này nhìn cũng đẹp trai ghê.
Tui tự tin lên hẳn he he, Hương và bà chị hai với mẹ tui và mấy dì mợ, chị bà con trang điểm trên lầu, tui cũng đứng xem 1 chút, tất nhiên là xem ai rồi he he, Hương là người trang điểm nhanh nhất, vì có cái gì để mà tô son đánh phấn đâu, đôi môi đỏ mọng thế kia sơn thêm 1 ít son bóng là đủ, lông mày thì cong vút rồi khỏi vẻ, da thì trắng mịn, má thì ửng hồng, có thể nói là em đẹp không cần son phấn, tui thấy Hương vừa định đi ra không trang điểm nữa thì chị trang điểm lại kéo Hương lại định thêm cái gì đó, lúc đó tui buộc miệng nói.
- Hương đẹp tự nhiên rồi chị không cần trang điểm nhiều đâu.
Dường như nói trúng ý Hương, ánh mắt Hương nhìn tui ra vẽ đồng tình lắm nhưng mẹ tui thì dường như biết con trai muốn gì bà nói chen ngang.
- Phong con phải gọi Hương bằng chị nghe chưa.
Truyen sex hay
- Dạaaaaaaaa.
Haizz biết rồi khổ lắm nói mãi, tui không nói bỏ xuống lầu gì mặc cho đám đàn con gái bôi tro trét trấu.
Lúc đó thì con bạn thanh mai trúc mã ( chơi từ nhỏ tới lớn, mà nó mập lắm >.< ) tui cũng qua, nó mang theo 1 bọc bong bóng, 2 đứa lấy cái bơm xe đạp ra rồi thổi, xong lấy mấy cái bong bóng trang trí cổng vào.
Tiệc cưới hôm đó đông lắm, tui bắt đắc dĩ làm phục vụ bàn, hết nước đá rồi tới bia, từ dưới nhà chạy lên sân thượng rồi từ sân thượng chạy xuống, còn Hương thì làm lễ tân đứng ở cổng chào khách rồi cài hoa lên ngực khách, he he nhân lúc rảnh tui chạy lại, Hương len lén cài hoa lên ngực tui rồi cười tủm tỉm, khi khách đã đến đủ phục vụ cũng xong nốt, tui chạy lên bàn pha chế, làm 1 ca nước chanh đem tới cho Hương, chưa kịp uống nữa thì tui lại chạy đi phục vụ tiếp, mồ hôi ước đẫm cả áo, tui định ra chổ Hương uống nước thì Hương đã đi đâu mất, bà chị hai cũng vậy, tui hỏi chị tui cô dâu ấy.
- Hương đi đâu rồi chị ?
- Bà Mai ( chị bà con bên nội tui ) kéo Hương với Trinh ( bà chị hai ) lên trên sân thương giới thiệu với mấy thằng bạn của nó rồi, em lên kéo 2 đứa nó xuống dùm chị.
Không thể hiểu nổi bà này, tự nhiên bắt hai đứa con gái lên giới thiệu với đám bạn của bả, có biết ai đâu, con gái mới lớn không sợ người ta ngại à, tui chạy ngay lên lầu, vừa nhìn thấy tui thì Hương như được mở cò trong bụng, xin phép bà chị cùng đám bạn của bả rồi đi về phía tui, tui cũng định đi cùng Hương xuống nhưng còn bà chị hai vẫn chưa đi, tui đi về phía bàn tiệc, nói.
- Chị hai, mợ hai kêu chị xuống có chuyện gì kìa.
Bà chị hai luống cuống, xách dép đi xuống, chợp bà Mai lên tiếng :
- Phong ngồi xuống uống vài ly đi cưng, ngày hôm nay vui mà.
- Uhm, em cũng muốn uống lắm, nhưng hôm nay không có ai phục vụ nên em không ngồi lâu được, tui cầm ly bia lên.
- Em mời mấy anh chị 1 ly nhé, anh em dzô 1 cái nào, Dzô.
- Anh chị ăn uống vui vẻ nhé, em còn có việc.
Tui quay sang phía Hương, Hương vẫn đứng đó đợi tui, hai đứa chúng tui cùng đi xuống, Hương thì thầm bên tai tui.
- Anh làm vệ sĩ cho em hôm nay nhé.
- Uhm, cả đời luôn cũng được.
Bữa tiệc hôm đó rất vui, sau khi mọi người ăn uống dọn dẹp hết rồi, phần rữa chén bát lại dành cho con cháu, tui và Hương cùng rửa chén, cùng vui đùa, cứ như là 1 người trong gia đình vậy. Chiều đến, buổi chiều hôm đó thật đẹp, ánh nắng vàng nhạt buổi chiều tà đó vẫn làm tui nhớ mãi, chiều hôm ấy, Hương chủ động rủ tui ra con đường phía sau nhà đi dạo, dưới ánh nắng màu vàng nhạt ấy, làn gió nhẹ rung rinh bụi cây phong lao, dáng người con gái vừa dịu dàng và hồn nhiên, mái tóc dài bay bay trong gió những hình ấy bây giờ chỉ còn trong giấc mơ, một giấc mơ mà đến tận bây giờ tui vẫn chìm đắm và chưa muốn tỉnh giấc.
- Con chim sẻ kìa anh !
Tui mỉm cười, con chim sâu mà bảo chim sẻ.
- Con chim sâu mà.
- Không con đó chim sẻ mà.
- Chim sâu !
- Chim sẻ.
- …….
- ….
Cãi nhau chí chóe 1 hồi thì tui cũng chịu thua.
- Thôi chịu thua rồi, là con chim sẻ, không cãi nữa.
Hương cười ra vẻ đắc thắng, tui nhìn ra phía xa xa cuối con đường nơi có những hàng phi lau cao vút, tui hỏi Hương.
- Mình qua bên đó nhé.
Hương gật đầu đồng ý, dưới khung cảnh thơ mộng ấy, tui bất giác nhìn xuống bàn tay Hương, bàn tay Hương vẫn để đó đi song song bên cạnh tui, lần đầu tiên tui muốn nắm tay 1 người mà run đến như vậy, cảm giác thật khó diễn tả, nhưng rồi tui cũng lấy hết can đảm, nắm tay bàn tay ấy. Một sự im lặng chết người, tui hồi hợp xem Hương có phản ứng gì, Hương không phản ứng gì cũng không nói gì, cả hai cùng im lặng bước đi, chỉ có tiếng gió xào xạc bên tai, đi được 1 đoạn Hương buông tay tui ra và nói :
- Thôi mình về đi trời cũng sắp tối rồi.
Trên đường về bao nhiêu suy nghĩ rối ren lẫn quẩn trong đầu, đúng là rối thật, chắc chắn Hương có tình cảm với mình nhưng nó ở mức nào ? Thật khó mà biết được, con gái khó hiểu lắm, không như bọn con trai mức độ tình cảm = độ đẹp + độ dể thương của con gái mà nó thích, còn bọn con gái phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố, nhưng rối ren nhất vẫn là câu hỏi cái tình cảm đó sẽ đi về đâu, thôi kệ tui không quan tâm nữa.
Tối đến, mấy bà dì mợ chị bà con túm lại nói chung là đàn bà ngồi sao bếp tán dóc, bọn nhóc choai choai với mấy đứa bạn trong xóm bật nhạt ẫm ĩ, múa mai, còn tui và Hương vẫn thế, vẫn có 1 khoảng trời đêm với ánh trăng sáng, đêm trung thu, mấy đứa con nít trong xóm đi rước đèn, chắc các bạn cũng nhớ hổi nhỏ mình như thế nào nhỉ, cầm cái lồng đèn đi long vòng khắp xóm, lâu lâu đèn bị tắt thì khóc đòi mẹ thắp lên, Hương nhìn cảnh đó ra vẻ thích thú lắm, chợt nhớ có 1 thông tin thú vị, thằng bạn hồi chiều nó có nói, hôm nay ở ngoài sông người ta thả hoa đăng.
Chổ tui ở có con sông nằm phía sau chợ, cũng không xa lắm, tui liền rủ Hương cùng đi, lúc đầu Hương cũng ngại vì trời đã tối nhưng với tài thuyết phục của tui thì Hương cũng chịu.
Truyen xxx
Cùng nhau đi trên con đường vắng giữa màn đêm tỉnh lặng, những ánh đèn đường hiu hắt, bầu không khí yên tỉnh ấy làm tui nôn nao, nhìn qua Hương, gương mặt trái xoan, đôi má hồng hồng, đôi môi căng tràn nhựa sống, ôi nếu mà cắn vào đó thì sao nhỉ, ý nghĩ đó khiến tui mất bình tĩnh, tim đập thình thịch, cố gắng lấy lại bình tĩnh bằng cách cố nghĩ tới chuyện thả hoa đăng, tui và Hương dừng lại ở tiệm tạp hóa, tui mua 1 ít giấy cứng và mấy cây đèn cầy nhỏ không quên mua 1 cái bật lửa, Hương hỏi tui :
- Phong mua mấy cái này chi vậy ?
Chắc là từ trước tới giờ chắc Hương không biết thả hoa đăng là gì nè.
- Lát nữa Hương sẽ biết.
Tui và Hương ra bờ sông, tui hỏi Hương.
- Hương biết xếp thuyền giấy không ?
- Hi hi dễ mà, Hương biết xếp.
Tui đưa Hương tờ giấy màu đỏ, tui lấy tờ giấy màu vàng, 2 đứa cùng xếp thuyền, xếp 1 hồi cũng được mười cái, tui mua giấy hơi nhiều mà đèn cầy thì ít, nên xếp bao nhiêu đó là đủ, tui đốt đèn cầy, đôi mắt Hương sáng rực theo ánh đèn thì hào hứng, gắn đèn cầy vào những chiếc thuyền, rồi thả từng chiếc từng chiếc một, tui bảo Hương hãy ước 1 điều đi, Hương nhắm mắt lại và ước thì thầm, tui nhìn đôi mi đang khép lại ấy 1 cách say đắm, dưới ánh đèn mờ mờ, gương mặt thánh thiện ấy trông thật đáng yêu, khó lòng mà rời mắt được, Hương mở đôi mắt to tròn nhìn vào tui rồi ngơ ngác hỏi.
- Sao Phong không ước đi.
- Điều ước này dành cho con gái mà, Phong con trai thì không được ước.
- Sao kì vậy, Hương cho Phong ước đó vậy mới công bằng.
- Thôi Phong không ước đâu vì điều ước ấy chắc không thành hiện thực được.
Tui ra vẻ hơi buồn, Hương lại hỏi dồn.
- Điều ước gì mà lại không thành hiện thực được ?
- Thôi Hương đừng hỏi nữa, đó là bí mật.
Ngoài sông người ta bắt đầu thả hoa đăng nhiều hơn, những chiếc thuyền giấy, hoa sen, ….., sáng lấp lánh đang trôi giữa dòng sông tỉnh lặng, Hương nhìn ra, đôi mắt chớp chớp không ngừng phải thốt lên, đẹp quá kìa anh. Tôi không nói gì chỉ mĩm cười nhìn Hương, Hương đi dọc theo bờ sông vừa đi vừa nhìn ra ngoài sông, chắc vì đây là lần đầu tiên Hương thấy cảnh này nên rất thích thú, bỗng nhiên tui kéo Hương lại, nắm lấy tay Hương, kéo Hương chạy lên cây cầu gần đó.
Từng đợt từng đám hoa đăng lửng lờ trôi, Hương chăm chú ngắm nhìn 1 cách say sưa, vừa lúc đó tui nghe tiếng của 1 dám thanh niên đang lớn tiếng nói cười, cái giọng bựa bựa nghe là biết bọn say rượu rồi, bọn nó đang bước lên cầu, tui cảm thấy chuyện chẳng lành, nên nắm tay Hương khẽ giật tay kéo đi, Hương dường như cũng biết nên quay lưng lại lặng lẻ đi.
- Ê tụi mày nhìn kìa, thằng kia quen quen.
- Tao nhớ rồi thằng này em thằng Long.
Chết cha, Long là anh bà con bên nội chung xóm với tui, là trùm du côn ở đây, cầm đầu nhóm tui, giống
như ban chủ vậy, tui đôi lần có tham gia vào mấy trận ẩu đả, trên đầu vẫn còn vài vết xẹo, chắc ông anh tui lại gây sự với bọn này, thấy tui đi 1 mình nên chắc định đánh hội đồng đây, 36 kế chạy là thượng sách, tui nắm chặt tay Hương nói lớn 1 tiếng, chạy.
Hai đứa chạy như chưa ma đuổi, mà chắc còn hơn ma đuổi, chạy được một đoạn, thấy bọn nó không đuổi theo nữa nên hai đứa dừng lại thở hổn hển, Hương và tui nhìn nhau cười, Hương nói.
- Chạy mệt quá, dép Hương dính bùn dơ quá rồi nè.
Hương đi tới mé bến nước, cầm chiếc dép định cúi xuống rữa, thì bất chợt có chiếc xe máy chạy qua làm Hương giật mình, chới với Hương ngã người phía dòng sông, nhanh như điện, tui chụp lấy tay Hương, kéo vào người, Hương ôm trầm lấy tui, đó là lần đầu tiên tui ôm Hương, mặt Hương gần sát bên mặt tui, mắt Hương nhìn thẳng vào mắt tui, đôi môi đang gần kề bên, mùi hương con gái ngập tràn khiến đầu óc tui mụ mẫn, khẽ đưa đôi môi tiến gần hơn, gần hơn, Hương cũng khép đôi mi lại …….. Nhưng bất chợt Hương đẩy tui ra, đôi mắt bối rối, rồi chợt như có điều gì đó thông suốt, Hương bình tỉnh lại bảo.
- Thôi mình về nhà đi.
Định viết thêm đoạn sau nữa nhưng đoạn sau cũng khá dài nên ra chap này trước, chap kia để sau vậy.
Tôi nhìn Hương ngơ ngác, bất giác tui cảm thấy xấu hổ như mình vừa làm chuyện gì đó xấu xa lắm, trên đường về hai đứa không nói với nhau câu nào, lúc đó nhìn Hương cũng trầm tư lắm.
Về đến nhà thì gặp đám bạn đang chè chén vui vẻ., bọn nó kéo tui vào.
- Thằng Phong đây rồi, nãy giờ bọn tao gọi cho mày mà mày không bắt máy, thì ra là mày mê chim bỏ bạn.
- Tao đi mua chút đồ thôi nên không đem theo dd thôi.
- Kệ mày làm gì, dù sao thì cũng bị phạt, uống hết ly này đi.
Thế là phải nhậu với bọn nó, tui ít khi uống nhiều lắm, ba mẹ rất khó trong vấn đề này, bia rượu cờ bạc hút thuốc là điều cấm kị nhưng hôm nay cũng phải uống vài ly.
Uống được 1 lúc thì bọn nó cũng về, còn lại vài đứa thân thân, bọn nó tổ chức đánh bài cho tới sáng, còn tui thì không thích lắm, lúc này điều duy nhất tui nghĩ tới là Hương, leo lên lầu ra ban công, Hương đã ở đó từ khi nào, Hương đang nấu cháo điện thoại với ai đó, ra vẻ vui vẻ lắm, Hương nói với tui là Hương không sài dd, đang có chút rượu trong người và nghĩ lại chuyện hồi nãy, máu ghen tui nỗi lên, tui hậm hực, tuy tui không nghe Hương nói gì nhưng lúc đó máu điên tui nỗi lên rồi thì chỉ toàn nghĩ chuyện xấu, không cần biết ai, chỉ cần người làm Hương vui mà không phải tui cũng đủ làm tui ghen rồi.
Chắc lúc này các bạn đang nghĩ tui sẽ làm ầm lên, hỏi xem thằng nào con nào dám cướp người đẹp của ông nhưng không phải, tui có 1 cách ghen rất đặc biệt, lúc tui ghen tui thường ngồi 1 góc, kiểu tự kỷ ấy, gương mặt đưa đám, ai nhìn thấy chắc đang nghĩ thằng này mới bị con bò nào đó đá, Hương nói chuyện dd xong, quay qua nhìn tui thấy tui đang buồn, bà chị hai cũng đi ra lấy cái dd, cái dd của bà chị hai, Hương tới hỏi tui.
Truyen dam
- Phong đang buồn chuyện gì vậy, giống thất tình quá à.
Bà chị hai lại chen thêm vào.
- Có gì nói cho chị ba nghe ( Hương ), chị ba kinh nghiệm lắm đó.
Hai từ “ chị ba “ làm tui thêm bực bội, tôi nói giọng bực mình.
- Hai chị không giúp được gì đâu, chuyện con gà và con vịt ấy mà ( chả biết sao lúc đó tui lại nói câu này, nó có liên quan tới cái quảng cáo hài hồi đó, có 1 con gà và 1 con vịt yêu nhau nhưng không đến được với nhau, sau đó có 1 con cá xấu nhìn thấy rồi khóc, tui cũng chả nhớ là quảng cáo cái gì )
- Chuyện con gà và con vịt là sao ? Hương hỏi.
- Em lỡ thích một người không nên thích.
- Là ai vậy ? Người đó có thích Phong không ?
Tui đang bực bội với có chút rượu mà rượu vào thì lời ra, tôi nói lớn lên.
- Là chị đó, em lỡ yêu chị rồi đó, chị bằng lòng chưa ?
Không hiểu sao tui lại nói câu đó với một người con gái mà mình mới quen ba ngày, trong một tình cảnh không nên nói ra, có cả bà chị hai ở đó bà đó là loa phóng thanh cho cả xã, mặt Hương nghiêm nghị hẳn, nói với tui những điều mà tui không thể nhớ hết được, nói chung là những lời khuyên, lúc đó trong cơn giận tui không con biết gì, tui cố gắng kìm nén không làm điều gì quá đáng, mà không hiểu sao tui lại giận, tui thật sự không hề giận Hương cũng không hờn giận ai hết, chỉ hận ông trời, sao ông trêu tui như thế, tui từ trước tới giờ rất vô tư không bao giờ suy nghĩ nhiều về chuyện tình cảm vì có lẽ tui chưa từng thật lòng yêu 1 người con gái nào, bao nhiêu suy nghĩ bực bội trong đầu tui tuông trào theo từng câu nói, tui thật sự không nhớ mình đã nói gì nhưng có lẽ làm Hương giận lắm Hương không cãi lại được cũng không dám lớn tiếng, Hương vội vàng kéo tui xuống nhà, ra băng đá, lại một cuộc cãi nhau, Hương hết lời khuyên nhủ tui nhưng tui vẫn ngoan cố, vẫn chỉ nói mãi một câu, “ em yêu chị và sẽ không yêu ai khác “.
Lúc đó thằng Đạt bạn thân tui vừa tới, cầm theo cốc bia đưa tui, nó vẫn chưa biết gì, tui lấy cốc bia, nốc một hơi hết sạch, rồi đứng dậy bảo thằng Đạt đi mua kem cho mấy đứa nhỏ với tui, lúc đó tui muốn đi đâu đó cho bình tĩnh lại, mặc cho Hương phản đối cố giữ tui ở lại, tui vẫn quyết đi, tui nắm tay thằng Đạt kéo đi ra xe, tui phóng lên xe, kéo hết ga, thằng bạn giật mình, tui phóng như điên, nó bảo tui chạy chậm lại, chạy được một hồi tui mới bình tỉnh lại, chạy vào quán kem, nó hỏi tui.
- Có chuyện gì với mày thế ?
Tui không muốn giấu nó vì lúc này tui đang rất cần người để chia sẽ, tui nói cho nó biết, tui đã lỡ yêu Hương và đang cãi nhau với Hương.
Nó cười khà khà, nói.
- Tưởng gì, mày yêu được mấy ngày ?
- Tao không biết, nhưng lần này tao thấy tao yêu thật lòng.
Nó lại cười lần này còn lớn hơn.
- Mày nói câu đó bao nhiêu lần với tao rồi ?
- Tao chả biết nhưng tao thấy Hương rất khác biệt với những người con gái tao từng quen.
- Tao thấy mày nên dừng lại là vừa, ba mẹ mày mà biết là đời mày lại tăm tối.
- Uhm, mày nói đúng, thôi tao cũng không có gì, chắc sẽ nhanh qua thôi.
Tui và nó mua kem xong và chạy về nhà, tay cầm bọc kem, đưa hết đứa này tới đứa kia rồi lên lầu tới phòng Hương định đưa kem cho Hương thì thấy Hương nằm quay mặt vào góc phòng, bà chị hai không cho tui vào và Hương không muốn ăn kem, tui vừa quay qua thì gặp mẹ, mẹ biết hết chuyện hồi nãy, bị mẹ mắng một trận xối xã, mắng như tát nước vào mặt, mợ hai thì cười, nói.
- Thôi đi em, chuyện yêu đương con nít ấy mà, có gì to tát đâu.
Haizz bó tay mợ hai, mình 18 tuổi mà kêu con nít, bị mẹ mắng một hồi nữa cũng thôi, tui dạ dạ vâng vâng nhưng trong lòng ấm ức lắm, lúc đó tui vẫn còn trẻ con lắm, không chin chắn được như bây giờ, tui lại rất ghét những ai nhiều chuyện nên lúc đó tui nghĩ Hương là người nói cho mẹ tui biết chuyện đó nhưng thật ra là bà chị hai.
Lúc Hương đi xuống nhà rửa mặt, Hương đi bằng dép của tui, tui giành lại đôi dép, nhìn Hương với ánh mắt hình viên đạn lúc đó nhìn Hương buồn lắm, thật sự lúc đó tui đã sai sai rất nhiều, cho đến mấy tháng sau, tui nghe bà chị kể lại tui mới biết được hôm đó Hương sau khi tui bỏ đi, Hương đã khóc, khóc nhiều lắm mà sau đó tui lại làm như vậy, lúc đó tui thật là ngốc mà nhưng hên là hôm đó tui cũng đã kịp xin lổi Hương trước khi đi ngủ, cũng đã làm hòa được nhưng bây giờ giữa hai chúng tui, bước tường vô hình ấy đã dầy lên rất nhiều.
Cả một đêm dài không ngủ được, bọn bạn tui cũng thức trắng đêm đánh bài, ai nấy cũng bơ phờ. Hôm nay lễ tân hôn rồi, tui không thể thiếu trong buổi đưa dâu này được và Hương cũng vậy, phải đi xe du lịch để đưa dâu nên tui cũng ngán lắm, say xe mà, Hương cũng vậy, nên từ sáng tui đã mua thuốc chống ói cho Hương rồi, đưa Hương mấy viên thuốc chống ói, Hương cảm ơn tui nhưng khiến lòng tui đau nhói.
- Cảm ơn em.
Lần đầu tiên Hương gọi tui bằng em, cay đắng thật, đã đổi cách xưng hô rồi, mà tui cũng từng gọi Hương bằng chị và từ đó tui cũng gọi bằng chị, 2 từ làm tui nhứt nhói, “ chị ba “, nhưng cũng phải chấp nhận, chấp nhận sự thật, cho dù nó phũ phàng.
Tui cũng uống mấy viên, đợi nhà trai đến làm lễ rồi đi tới nhà hàng ăn tiệc, đó là hôm mà tui với Hương gần như không nói chuyện với nhau, lại đi khác xe, tui mệt mỏi ngủ gà ngủ ngục trên xe. Đầu tiên xe chở tới nhà trai trước để làm lễ, tui ngồi chung với con bạn thân, nó hỏi tui sao hôm nay buồn vậy, tui nói tui say thuốc nên mệt, nó cũng không hỏi gì thêm, đi vào nhà đàn trai, tui với Hương cùng ngồi 1 bàn, tui cũng có gắng vui vẻ cười đùa như không có chuyện gì, đợi 1 lúc lâu đám bạn tui kéo ra ngoài gần hết, tui cũng rũ Hương ra ngoài như Hương không chịu đi, lần đầu Hương từ chối tôi, tui cũng chả muốn suy nghĩ gì thêm, suy nghĩ cả đêm rồi, cả mấy ngày rồi có được gì đâu chỉ thêm mệt mỏi, tui nằm gục trên bàn, được 1 lúc, làm lể bên nhà trai cũng xong, mọi người kéo ra xe, tui vẫn nằm đó, Hương lay tui, tui không dzậy, kéo tui tui cũng không dzậy, bất ngờ Hương đập mạnh xuống bàn, tui hết hồn bật người lên, cuối cùng cũng tỉnh, đi ra xe bên cạnh Hương bàn tay Hương vẫn để song song với bàn tay tui, nét mặt Hương vẫn bình thản, tui gần sát bên chỉ 1 cái chạm nhẹ là nắm tay, nhưng lúc đó nó thật xa vời thật khó khăn không như lúc ban đầu, lúc đó tui hận lắm, hận cái cuộc đời này lắm, đối với 1 thằng con trai như tui, bắt tui cầm tay xác chết tui cũng không sợ nhưng tại sao nắm tay 1 người đang còn sống lại khó như gì.
Lại lên xe, tui ngủ thiếp đi cho đến khi vào nhà hàng, Hương ngồi quay lưng lại với tui, gần sát bên nhưng tui không nhìn thấy Hương, cho dù biết Hương đang rất gần, rồi MC lên dẫn chương trình, ca múa nhạc, cắt bánh đổ rượu, ăn uống, tất cả như đang không tồn tại, tâm hồn tui trống rỗng, cho đến khi, MC mời cô dâu và chú rể lên để chúc mừng, tui nhìn lên sân khấu, quả thật là đẹp thiệt, rất đẹp từ sân khấu, cho đến ba mẹ tui, ông bà sui, và nhất là cặp đôi đang hạnh phúc kia, bà chị cọp trắng của tui hôm nay thật lộng lẫy, ông anh rể cùng nhìn rạng ngời không kém, hai người ấy đang hạnh phúc với muôn ngàn lời chúc phúc, vạn cái vỗ tay nhưng sâu thẩm trong tâm hồn tui, một nỗi buồn vô hạn. Tui đang ngồi viết những dòng này khi nhớ lại cảnh đó, nước mắt tui cũng đang từ khóe mi dâng trào cho dù đã hơn ba năm trôi qua, tại sao người ta lại hạnh phúc thế kia, còn tui thì sao, làm sao tui có thể đến với người con gái tui yêu, được đứng trên kia bên cạnh người đang ngồi quay lưng lại với tui, và nhận được những lời chúc phúc như vậy, đó là lần đầu tiên tui khóc mà phải cố kìm nén, cố không được rơi một giọt nước mắt nào vì hôm nay là đám cưới chị tui. Hương thì sao, người đang quay lưng lại với tui đang có suy nghĩ như thế nào, tui không biết Hương có như tui không, lúc đó tui chỉ muốn thét lên, “ ông trời ơi ông thật khốn nạn “.
Tiệc cũng tàn, trên đường về tui rất tỉnh táo, cho dù uống cũng hơi nhiều nhưng không biết tại sao tui rất sáng suốt, tui ngồi trên hàng ghế đầu với ba tui và ông cậu út, ông cậu út là Phó giám đốc đài truyền hình, ông rất thích tui, lúc tui đậu đại học ông đã yêu cầu tui ở nhà ông cho tiện việc đi lại nhưng ba mẹ tui không đồng ý, tính của ba tui không thích nhờ ai giúp đỡ cho dù là bà con, ông cậu út bàn với ba tui, khi tui ra trường sẽ được nhận vào đài truyền hình, rồi sắp xếp này nọ, nói chung tương lai của tui rất sáng sủa nhưng với điều kiện tui phải có tấm bằng loại khá, hôm đó trên đường về tui suy nghĩ rất chín chắn, tui biết hnay là ngày cuối tui ơ bên Hương rồi sau đó sẽ không bao giờ gặp lại nữa, nếu có chắc cũng là ngày cưới của tui hoặc là của Hương nên tui quyết định sẽ chấp nhận cái số phận này, vui vẻ làm 1 thằng em ngoan nhưng tui không bao giờ ngờ được rằng, số phận nó lại thích trêu tui đến thế.
Truyen xxx
Tiệc cũng tàn, trên đường về tui rất tỉnh táo, cho dù uống cũng hơi nhiều nhưng không biết tại sao tui rất sáng suốt, tui ngồi trên hàng ghế đầu với ba tui và ông cậu út, ông cậu út là Phó giám đốc đài truyền hình, ông rất thích tui, lúc tui đậu đại học ông đã yêu cầu tui ở nhà ông cho tiện việc đi lại nhưng ba mẹ tui không đồng ý, tính của ba tui không thích nhờ ai giúp đỡ cho dù là bà con, ông cậu út bàn với ba tui, khi tui ra trường sẽ được nhận vào đài truyền hình, rồi này nó sắp xếp nói chung tương lai của tui rất sáng sủa nhưng với điều kiện tui phải có tấm bằng loại khá, hôm đó trên đường về tui suy nghĩ rất chín chắn, tui biết hnay là ngày cuối tui ơ bên Hương rồi sau đó sẽ không bao giờ gặp lại nữa, nếu có chắc cũng là ngày cưới của tui hoặc là của Hương nên tui quyết định sẽ chấp nhận cái số phận này, vui vẻ làm 1 thằng em ngoan nhưng tui không bao giờ ngờ được rằng, số phận nó lại thích trêu tui đến thế.
Về tới nhà, trời mưa lất phất tui lập tức thay đồ và xách xe chạy đi không nói với ai một lời nào, tui đi tới trường, hnay ở trường bắt khám sức khỏe trong sinh viên mới, trên đường về trời mưa khá to, tui lại quên đem áo mưa, lúc đó tui bồng bột lắm, đáng lý phải dừng ở chổ nào, đợi mưa tạnh rồi về, nhưng tui lại chạy băng băng về, nếu bạn nào từng chạy xe trong mưa chắc biết rõ cái lạnh thấu xương ấy, nước tát vào mặt tới tấp, đau rát, nhưng không hiểu sao trong cái lạnh teo chim ấy, tui cảm thấy rất sảng khoái, lên hết ga, tui phóng như điên về mà các bạn đừng hiểu nhằm tui chạy bạt mạn, cái xe 50 cùi thì hết ra cũng chỉ gần 50km/h thôi.
Vừa về đến nhà, thì bị mẹ mắng “ đi đâu mà không nói với ai câu nào, dd cũng không chịu đem “ tui cảm thấy kì cục, trước h tui vẫn đi mà có hỏi ai đâu, rồi tới ba mắng, chuyện gì vậy nè tui cũng chả hiểu, không lẽ ông bà sợ mình đi nhảy cầu, mà nhảy cầu thì tui cũng éo chết được, kình ngư như tui nhảy giữa biển cũng “ chết “, chứ nói gì nhảy sông, chắc có lẽ vì chuyện hồi tối, tui giận nói đủ thứ hình như có đòi tự tử thì phải, tui cũng chả nhớ, gặp Hương mắt Hương đỏ hoe, cũng như ba mẹ Hương cũng hỏi tui đi đâu làm gì, đúng là con gái hay nghĩ tới mấy chuyện không hay lắm, tui dỗ ngọt rồi nói đùa làm Hương vui lên, tui cũng đã chấp nhận, gọi Hương bằng chị.
Chiều hôm ấy cũng như những buồi chiều trước đó, hai đứa cùng đi dạo với nhau, bầu trời xám xịt, mây đen kéo đầy, đi bên nhau im lặng không nói gì, bầu không khí nặng nề, ngày mai tui không còn nhìn thấy Hương nữa, tui muốn làm gì đó thật vui, để để lại 1 kĩ niệm đẹp cho Hương và cũng là cho tui, chứ không phải là những thứ đau buồn này, đang đi tui quay sang nói với Hương mình thi chạy nhé về nhà, Hương vui vẻ nhận lời, Hương ăn gian chạy trước, tui đuổi theo sau, chạy được 1 đoạn tui chịu thua hem chạy nữa Hương trêu tui sao yếu thế, đúng lúc đó tui bắt ngờ chạy thật nhanh, Hương đuổi theo không kịp kết quả tui thắng, Hương ấm ức quay sang cãi nhau với tui, cái không khí nặng nề ấy cũng không còn nữa, chúng tui vẫn cười nói như trước nhưng có lẽ sẽ không còn những chuyện như trước.
Về nhà, ăn cơm xong, hai đứa lại cùng nhau rửa chén, tui khẽ nói với Hương.
- Chị đừng quên em nhé vì em sẽ mãi nhớ tới chị.
Hương dừng lại 1 lúc, dường như Hương đang suy nghĩ điều gì đó khó khắn lắm, rồi Hương mĩm cười, khẽ gật đầu và nói :
- chắc sẽ không quên được đc đâu.
Tối hôm đó, tui quyết định tăng Hương 1 món quà làm kĩ niệm, tui chọn mua 2 ngôi sao thủy tinh màu tím có sáp bên trong có thể thắp lên, đẹp lắm, tui định tặng mình Hương thôi nhưng các bạn biết đó, có bà chị hai nữa mà nếu tặng quà các bạn đừng nên tặng mỗi 1 người như vậy sẽ lộ hết cả ý đồ ra và làm cho người nhận dễ từ chối, vì vậy tui tặng luôn bà chi hai, lcu1 đó cũng có Hương và thằng bạn tui, nhưng lúc đó Hương từ chối không nhận, chỉ khi nào, bà chị hai với thằng bạn tui đi rồi, lúc đó chỉ còn hai người thì kết quả nó bất ngờ lắm, Hương lấy 1 cái tui giữ 1 cái, cho các bạn xem hình nó nè, tui vẫn còn giữ nó đến bây giờ.
3 h khuya hôm đó, Hương lên xe về nhà, tui cũng ra tiễn, lúc đó Hương như thế nào ấy, gương mặt lạnh tanh, không nói 1 lời, tui cũng vậy, không biết nói gì cả, sự im lặng đáng sợ, cho đến khi chiếc xe chạy khuất bóng rồi, lòng tui cũng trống rỗng, như chưa có gì xãy ra, nhưng khi trở về phòng mình, phòng Hương đã ngủ, căn phòng có lúc tui với Hương nằm đây nói chuyện ( cái này trước đó mình không kể vì cũng không có gì đặc sắc, tại lúc đó cũng có nhiều người trong phòng, nếu không thì … ) tui nằm miên man nhớ lại những gì đã xảy ra, 4 ngày, mỗi ngày mổi cảm xúc, vui buồn, hờn giận, yêu thương, chắc có lẻ tui sẽ không bao giờ gặp Hương nữa, sẽ không bao giờ được cãi nhau vì những chuyện cỏn con rồi lại cười đùa cùng người con gái ấy, nghĩ đến đó, nước mắt tui tự nhiên ứa ra, khốn nạn thật, 1 thằng con trai đi đánh lộn té máu đầu vào nhà thương nằm mà chả khóc lại đi khóc vì chuyện tình cảm, nhưng tui đã quyết không suy nghĩ gì đến Hương, tương lai tui còn phía trước, không thể vì một người con gái mà tui gục ngã được, những tháng ngày sau đó, tui rất quyết tâm vào chuyện học hành, học để không cho mình thời gian rảnh để nhớ nhưng thật ra tui chưa bao giờ quên được.
Vậy là đã hết khoảng thời gian 4 ngày bên Hương, chắc các bạn cũng đang chờ mình viết mấy đoạn xem xong xóa mà vẫn chưa có phải hem ? Tại vì đây là chuyện có thật nên mình viết theo sự thật nên vẫn chưa tới mấy đoạn đó, các chap sau là khoảng thời gian 5 tháng mình xa Hương, chuyện mình với Hương vẫn chưa kết thúc tại đó, trong khoảng thời gian này mình sẽ cho các bạn thõa niềm mong ước he he ! Đợi các chap sau nhé
Kéeeeeeeeet, tiếng kéo cửa sắt quen thuộc, tui mở cửa quán và bắt đầu 1 ngày bình thường, sau khi bưng bê mấy cái bàn cái ghế, tui chạy ra sau nhà trên con đường quen thuộc tập thể dục, 5h30 sáng, hôm nay ông mặt trời lười biếng vẫn còn nằm đắp cái mềm bằng mây đen ấy, con đường lờ mờ, tui chạy thật xa nhà, rồi vòng lại, bổng cơn mưa rào kéo tới, mới sáng mà ông trời tè dầm rồi, sao ông cứ chơi đểu tui hoài thế. Ướt như chuột lột, tui bước vào nhà với cái thân xác rã rời sau mấy đêm không ngủ, lôi cái cặp dắt cái xe ra, đi tới trường.
Những tiết học chán ngắt, càng chán hơn nữa khi không quen ai vì trong lớp thời phổ thông không ai thi ngành này mà đậu ngoại trừ mình, đa số vào cao đẳng hoặc các ngành khác, ngồi nghe ông thầy giảng 1 hồi, tự nhiên nghe tiếng nhạc “ Bí bí bầu bầu, bí xa bầu sầu “ quay lên thấy ông thầy đang hát, rồi tư nhiên chuyển sang “ Love in your eyes, sitting slient by my side “ ặc ặc cái chuyện gì nè trời, tui thấy nghi nghi rồi, thì ra là đang mơ, tui mở mắt, nãy giờ ngủ ngục mà chả hay, quay xuống bàn dưới nơi phát ra tiếng nhạc. Một đứa con gái đang lúi cúi bấm cái dd, mái tóc dài che hết nữa mặt rồi, nhìn trắng ghê, tui hơi quạo nên hơi lớn tiếng.
- Bạn bật nhỏ nhạc nhỏ tiếng được không mình đang ngủ.
Con nhỏ ngước mặt lên nhìn, đến bây giờ mới thấy hết nét mặt, sóng mũi thon thon cao cao, mắt to tròn cũng long lanh lắm, nhìn mình chớp chớp, rồi lí nhí xin lỗi. Ặc Ặc girl xinh à, đổi giọng thôi.
- Khoan bài Proud of You hả bạn, mình muốn nghe, bạn để loa lớn cho mình nghe nhé.
- Ơ cái ông này, vừa bảo bật nhỏ bây giờ lại đòi bật to là sao ? Không thèm cho ông nghe.
Ặc chảnh, được thôi, tui móc cái dd ra, bật loa bài đó lên hết cỡ.
- Tui đang nghe nè, không cần nghe cái dd dởm của bà.
- Của ông là đồ dởm thì có, cái của tui mua hơn 3 triệu đó, nokia 9 hãng.
3 củ mà cũng khoe, hồi đó 3 củ cũng lớn nhưng cái dd của tui tận 5 củ, mỏng như dao cạo râu 2 màn hình, màn hình ngoài và trong, to đùng, cực đẹp.
- 3 triệu lận á ?
- Uhm 3 triệu đó.
- Thôi, tui không sài cái dd này nữa đâu cho bà đó.
Tui cầm cái dd tui đưa cho con nhỏ, con nhỏ ngơ ngác hỏi.
- Ơ sao không sài nữa ?
- Cái dd này tui mua 5 triệu, cái nokia đập đá của bà thế kia mà cũng hơn 3 triệu thì chắc của tui là hàng dỡm, tui bị lừa rồi.
Con nhỏ bật dd lên, hết xem bên ngoài rồi bấm bên trong, rồi nói.
- Hàng chính hãng mà, đồ xịn đó.
- Ừ xịn thì trả đây, tui chìa tay ra.
- Ông nói cho tui rồi mà, con nhỏ quay mặt ra chổ khác, mặt cuối xuống, tay vẫn bấm cái dd của tui.
- Bà sài rồi tui lấy gì sài, tui nói chơi thôi mà, trả đây.
- Con nhỏ lấy cái dd của nó đưa tui, mình đổi nhé !
Ặc Ặc, con nhỏ này bệnh rồi, từ trước tới h tui chưa thấy ai như con này, hồn nhiên như con điên vậy, tui cầm cái dd của nó rồi nói.
- Đổi rồi thì tui làm gì cái dd của bà cũng đc phải hem ?
- Uhm, cho ông luôn đó, nó vẫn đang dí mặt vào cái dd của tui, bó tay con này thiệt.
Tui cầm cái dd tháo nắp, lấy cái sim ra, rồi đưa lên định bẻ, nó nhìn thấy hết hồn.
- Trả cái đó đây.
- Tui hông trả bà làm gì tui.
Tui nhét vội cái sim vào túi vừa lúc đó ông thầy cũng đi vào, ặc mình ngủ sang tiết khác của lớp khác luôn rồi, nãn ghê chắc do mệt quá nè, con nhỏ ngồi đằng sau, hết khiều móc rồi lại nhéo, rồi lại lí nhí giọng tha thiết van này, xin lại cái sim, tui làm ngơ, nhảy sang bàn khác, được 1 lúc thì nó nhảy qua chổ tui, 2 đứa chả học hành gì mà cứ chuyển hết chổ này tơi 1 chổ kia, được 1 lúc thì tui quay xuống nói với nó, lát ra về tui trả cho, bà nhớ sdt của bà hem ?
- Tui nhớ.
- Uhm, lát nữa gọi vô số đó, tui đi trước đây.
Tui bước ra khỏi lớp, tui có phải học cái lớp này đâu. Mùa mưa ở chổ tui kéo rất dài, hôm nay lại 1 ngày u ám, tui đứng trên tầng 5, nhìn xa xa về phía chân trời, gió đang ào ào thổi, tui nhớ người con gái ấy, người con gái thích những cơn gió, nếu mà người đó được đứng đây cùng tui chắc người đó là thích lắm nhỉ. Ngày đầu tiên trong chuỗi ngày buồn bất tận, khi 1 thằng con trai thích chơi đùa với tình yêu lại biết yêu……, nhưng cuộc chơi của nó vẫn chưa kết thúc.
Đói bụng quá, không viết nhiều được, tới khúc hay mình sẽ dừng lại, cho các bạn đứt dây nứng chơi.
còn nữa