Trang chủ » truyen sex » (Truyen sex) H của tôi

Thật ra, tôi không muốn kể chuyện riêng của mình cho người khác. Nhưng ngẫm nghĩ rằng đọc chuyện của mọi người quá nhiều mà mình cứ im lặng hưởng thụ thì cũng vô duyên quá. Và cái chính, đó là một sự ám ảnh. Ám ảnh về hai cuộc tình. Vậy xin kể ở đây cho anh em nghe chuyện riêng của tôi, mong mọi người coi đó như là một câu chuyện bình thường, giải trí như những câu chuyệnsexkhác, không nên vì thế mà đánh giá hay tìm tòi những con người trong câu chuyện.
Hai năm trước, tôi là một chàng sinh viên Việt nam tại P, 27 tuổi, cao ráo, và khá chăm chỉ, cũng được coi là thành đạt trong con mắt mọi người. Lúc đó, tôi đã sang P được 3 năm và đang làm NCS năm thứ nhất. Thực ra thì lúc đó tôi cũng có người yêu rồi, một cô bé rất ngoan, hiền, nhân hậu và cũng xinh, nhưng làm tình thì rất tệ. Mặc dù vậy, tôi rất yêu em, yêu lắm, tình yêu đã được 2 năm và không bao giờ nghĩ là sẽ bỏ em cả.
Vào thời gian đó, tôi nhận dạy kèm cho một nhóm sinh viên VN mới qua, học năm đầu tiên về kinh tế. Vì học năm đầu đại học ở nước ngoài rất khó, ngoài khó về ngoại ngữ thì cách dạy học cũng khiến sinh viên mình ngợp và chóang. Việc dạy kèm này cũng giúp tôi chút ít về kinh tế, mặc dù không nhiều vì đều là người Việt mình xa quê hưởng cả. Nhưng đó cũng là tấm lòng của các em, và quả thật tôi cũng rất bí và tiền thì cũng chẳng nhiều nhặn lắm so với công sức của tôi.

Truyen nguoi lon

Trong nhóm học sinh vủa tôi, có một cô bé tên H., rất xinh, người Sài gòn. Thực ra lúc đó tôi cũng không chú ý tới H lắm, vì tôi đang rất yêu người con gái của tôi. Tuy nhiên H. lại là một học sinh rất thông minh và ham học. Dần dà, tôi thấy mình có tình cảm với H, nhiều hơn so với các bạn khác. Và tôi bắt đầu nhận thấy em rất xinh. Một vẻ đẹp ngây thơ và đài các. Một khuôn mặt vừa thanh cao, thánh thiện, lại vừa toát lên một vẻ gì đó rất dâm, đến lạ lùng. H trắng kinh khủng, trắng hơn cả tây, các ngón tay thon, dài và đẹp đến độ toàn mỹ… quả là một cô gái từ nhỏ tới giờ chỉ biết cầm bút mà thôi. Thì cũng đúng thôi, H được sinh ra trong gia đình rất giàu lại rất cưng chiều con. Từ cách đi đứng, ăn nói của H đều toát lên điều đó.
H sống cùng với 1 người bạn gái, nhưng cô này thường xuyên đi làm thêm nên vắng nhà. Một vài buổi, H rủ tôi đến nhà để hỏi bài thêm. Tôi cũng vô tư chằng nề hà gì cả. Vì cũng được thêm tiền (hihihi).
Một hôm, tôi chợt nhận ra H không mặc áo con. Hai đầu ti đâm chìa ra ngoài lớp áo thun mỏng. Thóang bồi hồi, tôi đỏ mặt. Nhưng cũng không phủ nhận rằng cơn hưng phấn của tôi bắt đầu dâng cao. Thằng nhỏ của tôi cộm cứng quần mà không bằng cách nào giấu đi được. Bằng kinh nghiệm của một đứa con trai 27 tuôi, tôi biết H đang quyến rũ mình.
Tôi kiềm chế lắm, vì biết là nếu làm gì, tôi sẽ có tội với L., người yêu của tôi, người con gái mà tôi rất mực yêu thương.
Ngày hôm sau, H lại nhờ tôi qua giảng bài. Tôi rất suy nghĩ, vì biết là rất có thể mình sẽ sa ngã. Nhưng sinh viên lúc đó túng quá, nên đành chậc lưỡi, ôi dào!
Tôi mặc một chiếc quần sịp thật chặt và chọn chiếc quần bò thật dày, hút 3 điếu thuốc… tức là làm tất cả có thể để kìm nén trước thằng nhỏ của mình.
H. đón tôi với một gói Bánh đa cua làm sẵn. “Mẹ em mới gửi qua, anh ăn cho chỡ mệt”. Tôi thấy cảm động vì cách chăm lo của một tiểu thư Sài gòn. Ăn xong, lại khăn tay và cà phê sữa. Trời ơi, thế là chết tôi rồi.
Học được một lúc, H kêu đau đầu và nhờ tôi đánh gió. Rất ngại, nhưng biết làm sao! Ngồi gần nhau, va chạm vào người nhau… tôi mới thấy H chẳng mặc đồ lót gì cả, hai đầu vú như hai hạt ngô khiêu khích đến kinh người, còn cái quần trắng mỏng tang thắt giải giút thì dây đã tuột từ bao giờ, hoặc là rất lỏng mà qua độ trễ của nó, tôi biết cô chủ chẳng mặc gì bên trong cả.
Tôi xốn xang kinh khủng khiếp. Nhưng hình ảnh của L cứ chập chờn, tôi cắn răng, căn môi đến chảy cả máu.
H vẫn im lặng, thế mới chết, tôi thì cố gợi mọi thứ chuyện chẳng đâu vào đâu rất vô duyên, nhưng cũng phải thôi không nói nữa vì “em đang đau đầu quá, lúc khác anh kể em nghe sau nha”. Giọng Sài gòn, nhẹ nhàng và ngọt lịm… đến tê hết cả người.
H. nhờ tôi đỡ nằm xuống đệm. Trời ơi, một tấm thân nhỏ nhắn và mềm ấm kinh người. Và tôi biết rằng, tôi đã bắt đầu chẳng phải là tôi nữa. Tay tôi run bần bật, tôi bế H lên và đặt em nằm xuống rất nhẹ nhàng. Vẻ đẹp của H lúc này lộ ra càng hơn bao giờ hết. Phải công nhận rằng chưa bao giờ tôi được ở bên một người con gái đẹp đến thế.
H nhờ tôi bóp vai, tôi run hết cả người. Rồi H xoay người để tôi bóp đàng sau. Trời ơi, bất giác em ôm lấy hông tôi. Tôi không còn là tôi nữa. Cổ họng tôi khan lại, tôi nói lạc cả giọng: “em đẹp quá”. Tôi cúi xuống thật sát kéo sát H vào lòng mình, H nhích lại, gối đầu lên đùi tôi, ngay cạnh chỗ thằng nhỏ đang căng tức trong hai lớp quần.
Tôi cúi xuông một chút nữa, gần sát cổ em… ấm quá, nóng quá, hương thơm chết người. Mùi nước hoa Chanel khiêu khích hơn bao giờ hết, quyện với hơi ấm của một người con gái non tơ… thơm tho đến độ tôi muốn lột phăng em ra và cắn từng miếng thịt trên cơ thể em, mà bóp mà dày vò mà ngấu nghiến…
Bất chợt, H hỏi tôi: “anh có yêu em không?” . Biết nói thế nào bây giờ, tôi lại cảm thấy mình đang tội lỗi. Rồi cơn hứng phấn đến căng người, tôi chậc lưỡi, chẳng nói gì, một tay tôi ôm chặt em lại, một tay tôi luồn tay vào trong lần mò ngực em. H không hề phản kháng, người mềm quấn lấy tôi.
Tôi hôn nồng nàn lên mặt, lên môi, lên cổ H… hai bàn tay lúc nhẹ nhàng lúc xiết chặt lấy hai bầu vú tròn xinh kinh khủng. Lúc vần vò, lúc rê, lúc xiết… Rồi cúi xuống, tôi cắn chặt lấy gấu áo, lột phăng áo em ra bằng mồm.
Trắng lóa…. trắng kinh người… một màu trắng mịn màng mà chưa từng bao giờ tôi nhìn thấy. Hai bầu ngực tròn như hai trái cam to, và trên đó đúng là hai hạt ngọc… đỏ hồng. Một màu đỏ trong vắt mà tôi gọi là hai hạt ngọc cũng không sai chút nào. Đẹp, đẹp quá thể, đẹp tới từng milimét.
Tôi cúi xuống, vục mặt vào cơ thể trắng lóa ấy, vào giữa hai bầu vú đệp, mềm và ấm ấy rồi miết môi mình, miết miệng, miết lưỡi…. H cong người mắt nhắm nghiền, hai tay bấu chặt lấy đầu tôi vít chặt vào ngực mình…. đầu ti cứng ngắc , vấn vít lấy lưỡi tôi.
Hơi khó chịu… thì ra tí em vẫn còn lông. Vài sợi lông loằng ngoằng làm hơi giảm mất cảm giác sướng tột cùng.
Tôi hôn rất lâu hai đầu vú, vày vò cho hai bầu đỏ tấy lên… đẹp quá, H. quá trắng, quá đẹp khi mà hai bầu ngực đỏ hồng. Ca tấm thân trắng lóa, mịn màng không hề có bất cứ một tì vết nhỏ. H vẫn nhắm nghiền mắt, miệng cắn chặt môi, xít xoa.
Tôi bắt đầu di chuyển miệng và tay xuông dưới. Rất từ từ, tôi hôn từng li từng tí và tuột dần chiếc quần dài.
Chiếc quần trong đẫm nước. Nước nhiều quá. Có mùi gì khăn khẳn. Kệ, tôi cúi xuống, rà lưỡi bên ngòai “vị trí”. Nó căng phồng lên, như hai múi cam mọng nước. Cái mu nở to, sưng u lên mềm mại. tôi lại hôn dần lên lên và luồn tay xuống tháo nốt chiếc quần trong. H rên lên, người ưỡn lên mỗi vùng mà tôi hôn tới. Nước ra đầm đìa, nhòe nhoẹt, chảy thành dòng xuống đệm.
Tôi quay lên, níu chặt môi em và cuốn lưỡi mình với lưỡi em thật chặt, còn bàn tay thì xoa hết hai mặt trong bên đùi. H dường như không chịu nổi khi mỗi lần tay tôi lướt nhẹ qua bím em (tiếng miền Nam gọi là chim). Miệng em há ra, thở gấp. Tôi làm rất nhẹ, rồi miết chặt, thỉnh thoảng lại vô tình lướt nhẹ một chút qua chỗ đó. H không chịu nổi nữa rồi. Đột nhiên, tôi trở bàn tay, úp lên toàn bộ phần đàn bà đó, nhẹ nhàng hai ngón tay tách hai múi cam rồi day nhè nhẹ. H giật mình dạng chân hết cỡ, hẩy người lên, ép sát vào bụng tôi, miệng há ra, rồi cắn chặt lấy vai tôi và cứ thế cắn chặt lấy bờ vai tôi đăng căng tức.
Tôi ấn và day một lúc thì cũng là đến chính tôi không chịu được nữa vì một cái mu quá đầy, vì cả hai múi cam căng phồng quá mềm, quá ướt… Tôi cởi nhanh quần áo vứt bừa xuống sàn nhà, nằm xuống bên H, làm lại cái bàn tay day day, rồi nhích dần, nhích dần, rê nhẹ cái của mình vào chỗ đó. H quặp chặt lấy người tôi. Tôi ấn nhẹ người, nhích qua nhích lại thằng nhỏ bên ngoài khe suối. H không chịu được nữa, rên lên hừ hừ, tay chân quắp chặt lấy tôi. Tôi không kìm được nữa, ấn vào.
Nhưng không được. Cái dương vật cứ bị trượt ra, khó quá. Tôi làm lại, rê dần đến, cảm thấy dường như tách được khe rồi và… ấn… vẫn không được, cứ bị trượt ra ngoài.
Và đột nhiên, H bật dậy mắng thẳng vào mặt tôi: “đồ mất dạy”.
Tôi tỉnh hẳn cả người. Chợt nhớ ra mình là ai. Tất cả cảm xúc biến mất. Thay vào đó là là sự tức giận làm nóng hết cả mặt và sự hối hận với L. Giờ này, chắc hai chị em em vẫn đang chờ tôi về ăn cơm bên nhà em – Một nơi quen thuộc của tôi và em trước đó.
Hối hận bao nhiêu, tôi căm giận H bấy nhiêu. Và thật vớ vẩn lúc đó, tôi nghĩ mình “oan” quá…hihi… Lặng người một lúc, tôi bỏ mặc H nằm đó, dậy mặc quần áo và đi sang bếp hút thuốc.
Sự căm giận khiến tôi không thể đi về ngay được, tôi ngồi lặng im. Rồi chợt lấy con dao, tôi cứa vào ngón tay cầm bút rồi viết ngón tay đang ròng ròng máu đó lên tờ giấy ăn màu trắng chữ: NHỤC.
Tôi bỏ về và tự nhủ sẽ không bao giờ còn bước chân đến đây nữa.
Tôi ra về với một cảm giác nhục nhã và hối hận vô cùng. Bỗng H gọi điện. « anh đang ở đâu, quay lại đây ngay, em đang rất cần anh ». Không một lời giải thích, không một lời trách mắng hay xin lỗi gì cả. Lòng căm giận bốc lên ngùn ngụt tôi tắt phụt máy. Đi thẳng về nhà L. Đã gần 10h đêm, L vẫn đang ngồi học, mâm cơm nguội ngắt. Tôi không kìm được, lao vào ôm chặt L trong vòng tay, giấu mặt ra sau lưng em, nước mắt chảy dài theo nỗi ân hận cực độ. Tôi thầm nhủ sẽ không bao giờ nhìn lâu một người con gái nào nữa cả. Và ngay trong đêm đó, tôi gọi điện cho tất cả mọi người giải tán lớp.
Ở nhà L về, tôi thấy lòng thanh thản và nhẹ nhõm, vì quyết định của mình. Tôi tắm rửa và lên giường nằm ngay, nhủ thầm sẽ không nghĩ tới bất kỳ chuyện nào trong ngày hôm nay nữa.
Nhưng quả là việc quên đi đâu có dễ, nhất lại là với một tấm thân tuyệt vời như H. Vào những lúc tưởng chừng như thanh thản nhất thì hình ảnh H với làn da trắng mịn và tất cả vẻ khiêu dâm vô độ lại ào đến, rồi vụt đi trong cái cố gắng quên, rồi lại đến, quay cuồng. Tôi nhớ đến nốt ruồi son nằm cạnh viên ngọc hồng bên phải trên bầu ngực trắng phau, mịn màng, và trong vắt…. cố quên mà không thể được, tôi với lấy quyển sách đầu giường, đọc một mạch rồi thiếp đi. Một giấc ngủ thật ngon với giấc mơ tình ái, không biết với ai, nhưng quả là rất đẹp.
Hôm sau, tôi có một ngày bận rộn ở trường. Mệt nhoài người, nhưng vui vì làm được nhiều việc có ích. Trở về nhà lúc gần 5h chiều. Bất chợt, khi vừa bật đèn hành lang, H ngồi ngay trước cửa. H đã ngồi trong bóng tối tự lúc nào. Tôi giật nẩy mình và run lên, vì quá bất ngờ. Cũng phải nói thêm rằng, tôi sống ở ngoại ô, người Việt thì ngoài chị em L và đứa cháu họ tôi , không có ai biết nhà tôi cả.
Giận run người, tôi xẵng giọng : « em xuống đây làm gì ?», « em xuống để gặp anh ! »- H nhỏ nhẹ. « Ai cho em gặp anh ? » – Tôi hơi cuống. « Cháu gái của anh, thế có được không ? »- H mủm mỉm cười khiêu khích. Tôi dồn hơi gằn giọng, nói một hồi : « Em về đi, anh không muốn gặp em. Em thấy đó, giữa chúng ta chưa xảy ra chuyện gì cả và cũng chẳng nợ nần nhau cái gì cả. Em về đi, anh đang rất bận, nếu cần em viết mail cho anh ». « Thôi mà, em xin lỗi, năn nỉ mà, đừng giận em nữa mà tội nghiệp. Mời em vào nhà một chút đi, em lạnh run lên rồi đây nè !!! ».
Tôi miễn cưỡng mở cửa, mời H sang phòng khách một cách rất khách sáo và… bất lịch sự rất trẻ con : « mời em sang phòng khách, nhưng anh xin lỗi trước là một chút nữa anh phải đi ». « dạ », rất nhẹ và rất cam chịu.
Tôi bật đèn phòng khách, H reo lên « Trời ơi, anh có tủ sách hay quá, em muốn cuối mỗi tuần xuống thăm anh và đọc sách nhé » rồi rất tự nhiên, H lại gần tủ sách của tôi vừa xem vừa xuýt xoa khen. Tôi ngồi bệt trên ghế salon, mặt khó đăm đăm, nhưng trong lòng lại vơi bớt đi nỗi căm giận H. Sự vô tư, ngây thơ từ khuôn mặt đến giọng nói của H khiến cho tôi khó xử vô cùng. Làm thế nào đây, khi bây giờ hình ảnh của buổi chiều hôm qua lại đập về. Cũng đã hơn một tuần nay, tôi và L chưa làm gì cả, vì L đang mệt và vì cũng bận, nên cũng hơi cảm thấy bức bí. Tuy vậy, tôi vẫn kiên quyết tuy giọng có nhẹ nhàng hơn : «Thôi, em chuẩn bị đi, anh phải đi bây giờ đây ». H có vẻ hơi sững sờ, nhưng vẫn mủm mỉm cười và nhẹ nhàng : « Trước nay em nghe nói con trai Bắc kỳ nhẹ nhàng và lịch sự lắm, giờ thấy có khi lại là không phải », rồi vô cùng ngọt ngào và nũng nịu : « Anh ! em đang khát lắm đây nè !». Tôi quê quá, vội vàng đi sang bếp lấy nước mời H. H ngồi xuống, sát bên tôi, giở ra một gói giấy : « Trời lạnh rồi mà em hổng có thấy anh dùng khăn và găng tay gì cả, em tặng anh nè, cho em chuộc lỗi hôm qua nghen ! ». Tôi còn biết nói gì hơn là ngồi phỗng ra, bần thần, khô cong cổ họng, miệng cứng lại không nói được câu nào.

Truyen sex

H lại ngồi gần hơn nữa, cầm lấy tay tôi, xỏ thử dôi găng tay vào và quàng chiếc khăn len lên cổ, mắt đắm say, hút hết cả hồn người đàn ông đã 27 tuổi. « Đẹp hôn ?», « Ờ ờ, anh cảm ơn, nhưng… », «thôi, em năn nỉ mà », hai ngón tay H che lên môi tôi, mắt nhín rất tội. Rồi bất ngờ H cầm lấy hait ay tôi, vòng ra đàng sau : « Ôm em đi, em đang lạnh lắm ». « Nhưng anh có vợ rồi ». «kệ, em không cần anh, em chỉ cần vòng tay anh thôi». Tôi ôm H vào lòng, vừa miễn cưỡng vừa vồ vập. Mùi nước hoa Chanel lại tỏa lên, ngất ngây, mê hoặc.
H gỡ tay tôi, đứng dậy cởi áo khoác. Trời ơi, hai cánh tay trắng ngần, lộ ra khỏi chiếc áo vải lụa khoét vai màu xám, đẹp đến kinh ngạc. Kể cả ở cái chỗ mà đáng ra nó phải thâm đen như khuỷu tay hay sát nách thì với H, nó lại đỏ hồng. H giang tay lao vào lòng tôi, ôm chặt. Rồi như là phải thế, mi mắt khép hờ, hai bờ môi mỏng, mọng căng và đỏ hồng tìm đến môi tôi, vít lại. Tôi mê đi trong một nụ hôn rất lạ, vấn vít, ẩm ướt và thơm mùi rượu rhum.
Khi mà H bắt đầu đè tôi xuống ghế thì tôi lại bừng tỉnh, tôi đẩy H ra : « Khoan đã, anh xin lỗi em, anh đã có người yêu rồi ». « Em biết ». «Bọn anh rất yêu nhau, anh không thể làm khổ cô ấy được ». « Anh đừng nói nữa, chị ấy cũng như em, tại sao em lại không được quyền yêu anh ! ». « Nhưng… ». « Thôi anh, rồi anh sẽ thấy chỉ có em là tuyệt nhất », giọng H vừa nghiêm túc, vừa dung tục, lại rất có sức quyến rũ. Nó cứ nhẹ nhàng, lại rất nồng nàn ấm và nồng nàn thơm cùng những nhịp thở gấp đang rất gần. Tôi không còn làm chủ được mình nữa, chỉ kịp chậc lưỡi trước khi bước vào trận chiến : « Thôi kệ, một lần này thôi, coi như ta đi ăn bát phở bên ngoài, rồi ta sẽ bù lại cho L thật nhiều, thật nhiều ».
Yên tâm với suy nghĩ đó, tôi quay lại, bế bổng H lên sang bên phòng ngủ. H phấn khích cao độ, nhất là khi đang nằm gọn trong vòng tay tôi nhấc bổng lên, hai tay bám chặt lấy hai bờ vai rắn chắc, lưỡi vít chặt lấy lưỡi tôi, mắt cứ nhắm nghiền, lại mở ra sung sướng. Tôi đặt H lên giường, nằm đè lên và hôn em say đắm. Phải nói thực là dù đã hôn rất nhiều người con gái, nhưng tôi chưa thấy ai có nụ hôn đặc biệt như H, nóng, ấm, ẩm ướt và đặc biệt là mùi rượu rhum nồng nàn, một mùi thơm và ở đây, quyện trong nụ hôn của H, đánh gục bất cứ một tên đàn ông nào, tôi dám cá thế.
Tôi hôn H say mê, rất lâu, chiếc giường song mây lò so lún hẳn xuống như không chịu được sức nặng của cả hai người làm hai đứa quyện chặt lấy nhau, 4 bàn chân cũng níu chặt lấy nhau như không thể nào rời được. Càng phấn khích, tôi ôm H dậy, cởi phăng quấn áo của H ném bừa bãi xuống sàn nhà. H cũng hăng không kém, luống cuống cởi quần áo của tôi ném bừa lên đống quần áo H. Hai thân thể trần trùi trụi, nóng hổi lại lao vào ghì siết lấy nhau, ngã vật xuống chiếc giường lò so êm ái. Tôi ngấu nghiến từ bờ môi, chuyển lên vành tai, và miết xuống cổ. H cong người lên theo nhưng nụ hôn và từng đường miết môi, nút lưỡi của tôi, miệng thở gấp và bỗng chốc lại há ra mỗi khi tôi day miệng hay miết môi vào vùng nhạy cảm. Hai bàn tay H nắm lây hai tay tôi, giang rộng rồi lại cuống quýt buông ra ôm chặt lấy lưng tôi. Tôi không thể nào chờ đợi hơn được nữa, ngoạm lấy một bên ngực H, nút chặt và cuộn lưỡi vùng quanh hai hạt ngọc. Cùng lúc, tôi xoay người, một tay vừa xoa nhẹ nhẹ, vừa bóp, vừa vân vê viên ngọc còn lại, tay kia tôi đưa xuống vừa xoa vừa miết mặt đùi trong của H. H chịu không nổi, một tay ôm, một tay túm lấy thằng nhỏ của tôi bóp liên hồi. Tôi mút hết bên ngực này lại tới bên kia, rồi từ từ, tôi hôn dịch xuống, ẩm ướt, cẩn thận từng centimét vuông trên thân thể H. H dường như quá bị kích thích, người quằn quại, xoắn xít, miệng thở gấp, bống chốc lại xít xoa : ui cha… ui cha… Bất chợt, tôi ngoạm lấy đùi H, làm H giật nẩy mình, rồi cứ thế tôi lại dùng cái miệng và lưỡi ướt nhẹp của mình liếm và mút hết mặt trong của đùi này đến đùi bên kia. Tay H túm chặt lấy thằng nhỏ của tôi, sục liên hồi kỳ trận. Nước H ra nhiều quá, dù cho tôi chưa hề đụng vào, nước chảy ướt nhẹp , lan cả ra hai bên háng, nhỏ cả xuống đệm ga. Một mùi rất khẳn, khác với những người con gái khác mà tôi từng gặp. Mặc kệ, tôi đang quên hết sự đời.
Rồi bất chợt, tôi xoay người, quỳ xuống bên dưới H, hai tay tôi túm hai đầu gối H giang rộng ra… trời ơi, đẹp quá, dưới một mảng nhung đen và quăn tít là ai mép đỏ hồng, ướt mướt mát, phồng lên và khép chặt. Tôi lặng nhìn mất hơn 10 giây rồi bất ngờ vục mặt vào mút chặt. H rú lên : Ôi, ớ ớ ớ ơ…, mông hẩy lên, hai tay túm chặt lấy tóc tôi, móng tay cào cả vào da đầu níu chặt.
Mặt toi nhòe nhoẹt ướt, kệ, tôi quét 3 đường lưỡi, H lại há miệng, rú lên : há á á…. Rồi xít xoa… tôi dùng hai khuỷu tay giữ hai bên gối H, rồi các ngón tay mềm mại vuốt dần xuống vân vê hai múi cam mọng nước. Từ từ hai ngón tay nhẹ nhàng tách hai múi cam đó để lưỡi tôi tiến vào. Lưỡi thật ẩm ướt vấn vít từ bên dưới đáy tướt lên đến cái hạt đậu lúc này đã thò ra, to như đầu đũa và dài gần một đốt ngón tay. Tôi lại vuốt 3 đường lưỡi từ dưới lên rồi bất ngờ ngậm lấy cái đầu đũa này mà mút mát. Hai tay tôi trườn lên, vừa xoa vừa bóp nhẹ, vừa vân vê hai bầu ngực và hai viên ngọc đang săn cứng, H không chịu nổi nữa, rên lên thành tiếng, bàn tay hết túm đầu lại gãi tứ tung lên gáy của tôi. Rôi bất ngờ, H túm đầu tôi kéo lên : « lên đây với em » và vít chặt lấy lưỡi tôi ngấu nghiến. Phần vì quá bị kích thích vì lần đầu tiên với một thân thể quá đẹp, phần vì đã đến lúc hết sức chịu đựng, tôi nhổm dậy, chống gối, đưa thằng nhỏ vào sát khe nước và ấn vào. Lại trượt. Sao thế nhỉ. Dường như H lại rất có cảm giác với mỗi lần trượt của tôi, mỗi lần như thế, H lại rú lên rồi miệng lại há ra hớp hớp. Rồi không chịu được nữa, tôi cúi xuỗng, một tay nắm lấy thân thằng nhỏ, một tay tách hai múi cam , đưa thằng nhỏ vào đúng nơi cần đến. Bỗng H chợt nói khẽ : « nhẹ thôi anh nhé ». Tôi đung đưa nhè nhẹ, nước nhiều quá, rất trơn, nhưng hình như hơi bóp. H lim dim hai tay bám chặt lấy hai cánh tay tôi, rên ư ử trong cổ họng. Cứ vậy, nhẹ nhàng, kích thích. Tôi không chịu nổi nữa, dồn sức xuống hông ấn mạnh. « sụt ». Có một cảm giác giống như người ta nắm một chiếc xẻng xuống bờ đất ruộng. Xẻng của tôi đã vào lút cán. H há miệng ra, mắt mở to, hớp mạnh, hai tay bấu chặt lấy tay tôi. Tôi hơi ngạc nhiên : « chẳng nhẽ lại vẫn còn ??? ». Nghĩ vậy nên tôi giữ nguyên thằng nhỏ một lúc, rồi mới rung rinh nhè nhẹ, tôi cúi xuống, vít chặt lấy miệng H và khẽ hỏi : « thế này em có thích không ? ». H sung sướng gật đầu, mắt nhắm nghiền, vẻ mặt rõ là đang mãn nguyện. Khoảng 5 phút đung đưa như thế, tôi bắt đầu làm mạnh lên vì thấy hình như mình sắp ra, H ôm chặt lấy tôi, cắn chặt lấy môi tôi. Tôi rên lên : « anh ra đâyyyy», rồi giật tưng bừng, bắt ào ạt từng lượt đạn thù vào trong người H.
Tôi nằm bẹp trên người H một lúc, vừa hôn vừa hưởng thụ sự sung sướng mới đến, chờ cho đến khi thằng nhỏ bắt đầu xẹp xuống rồi nhẹ nhàng thu quân.
Ngạc nhiên đến trợn tròn cả mắt, trên thân thằng nhỏ loang lổ những vệt máu hồng, tôi cúi xuống, một giòng trắng đục nhờ nhờ, pha lẫn máu hồng đang chậm rãi thành dòng nhỏ, chảy qua khe suối hẹp, rỏ xuống đệm ga trắng muốt. Tôi hỏi H : « Ô, em vẫn còn à ? ». H sung sướng, hơi mở mắt và nhè nhẹ gật đầu. Rồi vít đầu tôi xuống, hôn một nụ hôn đắm đuối : « Em Yêu Anh ».
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ sảng khóai tuyệt vời mà từ lâu mới có được, bụng đói cồn cào. Gần 8h tối. Bên ngoài trời đã đen như mực. Tôi sang phòng khách gọi điện cho L. « Tối nay anh bận đến nhà X, chắc không về được, em đừng xuống nhé ! ». « Tối quá rồi, anh qua đây ăn cơm đã rồi hẵng đi, em và con U (em gái L) vẫn chờ »-L nhẹ nhàng. « Thôi, anh phải đi, việc bận quá »-Tôi nghèn nghẹn. « Hôn em, tối mai anh sẽ đưa hai chị em đi chơi ». Tôi thẫn thờ buông máy, rồi lại tự nhủ thầm « chót lần này thôi, coi như đi chơi gái bên ngoài, nốt lần này thôi… ».
Giật mình quay lại, H đứng dựa vào thành cửa, chỉ quấn chiếc khăn tắm ngang người, mặt buồn so. Trắng bật lên trên chiếc khăn tắm màu xanh thẫm, hình ảnh H làm cho tôi nhớ đến bức tranh cô gái bán khỏa thân và bình nước, đẹp vô ngần. Tôi ngẩn ngơ một hồi, rồi kéo H sang bên bếp. « sang đây em, anh làm cái gì ăn tối đã, đói quá ». H đi theo tôi, không nói một lời.

Truyen dam

Tôi lúng túng khi tủ lạnh chẳng còn gì cả ngoài khúc thịt bò đông đá cứng ngắc. Bỗng H tươi cười, « thôi, anh để em ». « Ừ, em làm đi », tôi nói rồi ngồi xuống ghế ngắm nhìn một bức họa tuyệt vời, đang lóng ngóng đánh vật với cục thịt bò đông cứng. « Dao nhà anh đâu, ô, anh không có áo mặc nấu bếp à, úi dà, sao mà cứng thế, lạnh quá… » H cứ lóng ngóng hỏi tôi mà lúng túng với dao thớt, nồi xoong… tôi bật cười nghĩ thầm : « đúng là tiểu thư con nhà giàu chưa từng vào bếp mà còn cứ tinh vi dành làm ». Rồi tôi bảo H « Thôi, để anh làm cho ». « Vâng »-nhẹ nhàng, ngọt lịm. Tôi làm bếp, H đứng đàng sau, vòng tay ôm lấy thân trần của tôi. Ấm, nóng, mềm mại… một sự kích thích không thể nào hơn thế.
Rồi bữa tối cũng xong, tôi nói chuyện linh tinh và lại lao vào làm tình, suốt tối, suốt đêm… sáng hôm sau tôi rã rời, H cũng vậy « mệt nhưng mà sướng, anh nhỉ », H thì thầm vào tai tôi. Tôi gật đầu đồng tình, đúng là sướng thật, từ rất lâu rồi, gần 2 năm nay tôi mới lại có một đêm làm tình thoải mái thế. H nói : « anh có muốn nghỉ ở nhà với em hôm nay không ? » . Hời chần chừ, rồi lại một cái chậc lưỡi « thôi, làm cố một cái, chiều lên trường cũng được ». Rồi lại dồn tất cả sức khỏe vừa được lấy lại sau giấc ngủ ngắn ngủi nhưng thoải mái, tôi và H lao vào nhau như thể đã xa nhau từ lâu lắm rồi. Cũng mệt, nên tôi bày ra các trò. Phải nói H là người chưa từng làm tình trước khi gặp tôi (đến lúc này thì tôi khẳng định thế), nhưng H học rất nhanh. « Ái, đau, răng em, thế này này, anh bảo… », tôi lấy ngón tay của H làm ví dụ hướng dẫn. Vậy mà chỉ vài lần sau, H đã rất thành thục rồi. «Úi, em đừng bóp mạnh quá, đừng sục mạnh quá, rát lắm, thế này này… ». Thế là lại có một bàn tay êm ái, nhẹ nhàng, nâng niu thằng nhỏ của tôi dịu dàng êm ái. « Anh bảo, em ngậm lấy, nhẹ nhàng thôi, nào… nào… liếm nhẹ từ dưới lên nào… mạnh lên em… ngậm lấy và mút hai viên kẹo đó đi… thế thế… em cứ làm thế nào mà em thích là được… nào lại ngậm đi… cho thật sâu vào miệng… đúng rồi, thế… thế… ối giời, thích quá…, nào, em lại liếm và mút mát bên ngoài đi nào… đúng rồi, thấp xuống nữa, xuống nữa… xuống nữa… », « nhưng…. », H e ngại khi lưỡi gần chạm vào vành hậu môn tôi. « Ui em, anh thích quá, mình yêu nhau mà… anh đang thích quá… ui ui… ». Hai đường quét lưỡi e dè qua hậu môn, tôi sướng cong người. Thế rồi chẳng còn ngại ngần gì nữa, H bú mút ngon lành, làm cho tôi như lên mây… cứ thế cứ thế, các bài học vỡ lòng rồi nâng cao được tôi hết lòng đem ra truyền thụ cho cô trò xinh đẹp trong cả một ngày… Chẳng phụ công thầy, cô trò nhỏ cũng học rất nhanh và tiến bộ đến kinh ngạc. Tới chiều thì cả hai đều rã rời và đau rát, cậu nhỏ của tôi đau như là vừa bị ai đó lấy sống dao dần như dần thịt bò, còn « cô nhỏ » của H thì cũng tấy đỏ hồng lên và rát. Tôi kéo H đi ăn rồi chia tay vội vàng.
Tạt qua trường và qua cơ quan trả tài liệu và lấy việc xong, tôi vội vàng lên ngay nhà L. Không có ai ở nhà, vẫn còn sớm, mới gần 5h chiều. Tôi ngồi phịch xuống trước cửa đợi chờ và mong thầm L hãy về thật muộn để coi như đó là một sự trừng phạt cho cái tội ngoại tình của tôi.
Thú thật, khi mới viết những dòng đầu tiên của câu chuyện này, tôi chỉ muốn kể về các cuộc làm tình của tôi và H, là những câu chuyệnsexđã để lại thật nhiểu kỷ niệm trong cuộc đờisexcủa tôi, tuy nhiên, viết đến đây, hình ảnh thân thương của L lại trở về dào dạt, khiến cho tôi lại muốn dài dòng cùng các bạn về kỷ niệm của một mối tình, mà đối với tôi, đó là một mối tình vĩnh cửu và ám ảnh tôi kinh khủng. Nó cứ đè nén, đè nén khiến cho tôi nhiều lúc cảm thấy như muốn nổ tung. Vậy là lại xin anh em mất thời gian mà cùng tôi trở về thời gian cách đây 4 năm về trước.
Khi đó, tôi là một cậu học trò mới qua P được 1 năm, vừa xong chương trình thạc sĩ. Một năm, vừa đủ để tôi kết thúc mối tình lãng mạn, đẹp khắc khoải với cô bạn Tây cùng lớp và đang hài lòng với cuộc tình thứ 2 vừa chớm.
Lại nói về cô bạn Tây , Hél. Đó là một cô gái rất đẹp, nhỏ nhắn, tóc vàng, mày vàng và dĩ nhiên… lông ấy cũng rất vàng. Một cô bạn gốc P, ở một tỉnh xa lên thủ đô học. Khi mới nhập học, tôi nói còn chưa chuẩn câu chào, tiêng Anh và tiếng P cứ lẫn lộn lung tung, rất khổ. Ngồi trên lớp mà như vịt nghe sấm, nhìn giáo viên giảng mà như nhìn một vị hung thần, để lo lắng đến nỗi đêm nào cũng mơ toàn ác mộng.
Hél. ngồi ngay cạnh, rất hiểu tình cảnh của tôi và thường xuyên cho tôi mượn bài chép lại. Cô bé cũng rất phục tôi vì tôi rất cố gắng và lúc đó tiếng Anh của tôi rất khá. Vậy là thay vì tôi kèm cho Hé về tiếng Anh thì Hé lại thường xuyên qua nhà để dạy tôi tiếng P và giảng bài cho tôi. Rồi cái gì đến là phải đến, sau gần một tháng, Hé đã cầm lấy tay tôi và nói : « Je t’aime » (em yêu anh). Cuộc tình đầu tiên trên đất P đến nhẹ nhàng và tuyệt đẹp với những kỷ niệm và khám phá trong ngỡ ngàng. H đã dạy cho tôi ngoài bài học ở trường còn là văn hóa P, từ cách cầm dao, dĩa cho đến những vùng đất, phong tục, cảnh đẹp, tính cách của con người nơi đây… bù lại, tôi cũng dạy Hé biết yêu các bản tình ca Việt Nam, biết ăn mắm, biết làm nem và đặc biệt là biết ăn … mắm tôm…đến độ, Hé phát nghiện món mắm tôm pha do tôi đạo diễn. Bữa cơm nào cũng phải có, dù có khi chỉ để chấm cơm và chấm… bánh mì. Yêu Hé, tôi từ một thằng dốt đặc về tiếng P nói một câu chào chưa sõi vậy mà 3 tháng sau đã khiến các bạn tôi giật mình, còn người Tây thì cứ tưởng tôi phải qua P được 4-5 năm rồi, học kỳ một tôi thi 7 môn chết 7 thì cuối năm thi lại đã được tốt nghiệp loại khá. Hé làm cho tôi rành về văn hóa, về cách sống, biết nếm các loại rượu, pho-mát và cũng dạy tôi biết rành rõi về khoản… làm tình. Về điều này phải thừa nhận là Tây hơn Việt mình nhiều thật, khi mà họ coi làm tình như là một nghệ thuật và luôn luôn tìm cách để đưa môn nghệ thuật đó phát triển cao hơn.
Yêu nhau được gần một năm, đang vào độ thăng hoa đẹp nhất của tình yêu thì tính ích kỷ và sĩ diện rởm của một thằng đàn ông châu Á đã cắt đôi cuộc tình khiến cho tôi sau đó như một kẻ mộng du vì chưa qua cơn mơ, còn Hé đau khổ chia tay tôi và chia tay thủ đô tráng lệ để trở về quê là một tỉnh xa xôi, tít tận miền Nam nước P, vì : « chỉ ở đó em mới có thể quên anh và em mới có thể tìm được lại chính em ! ».

Cơn bàng hoàng cũng nhanh chóng được khỏa lấp bởi niềm vui vì tôi vừa biết kết quả đỗ vào năm đầu tiên của hệ đào tạo Tiến sĩ. Sự cô đơn cũng qua đi nhanh chóng khi tôi tình cờ quen và yêu T., một cô gái Việt đến từ thành phố miền trung của P. Cuộc tình đến tình cờ và nhanh đến nỗi không thể ngờ mà cả hai đều vô tư chấp nhận. Tuy nhiên, nó giống như một bản hợp đồng tình dục hơn là một tình yêu đúng nghĩa. Cứ cuối tuần, chiều thứ sáu T lại đáp TGV lên với tôi và trở về vào tối chủ nhật sau khi đã thỏa mãn đến tỉnh cả người…hihi… sau khi đã được tôi hoàn lại vé tàu cũng như chút tiền hay đưa đi mua sắm. Trong cuộc tình hợp đồng này, cả hai đều biết mình và người kia đang nói dối và cứ tiếp tục chấp nhận như thế, nói dối không ngượng mồm và cũng chẳng ngượng bím, ngượng chim …hihi..
Tôi sống trong một căn phòng nhỏ chỉ khoảng 6m2, cao tít trên tầng 7 của một tòa nhà ở trung tâm quận giàu nhất thủ đô mà nếu nhìn bề ngoài tòa nhà thì chẳng ai có thể tưởng tượng rằng lại có một tầng áp mái tồi tàn đến thế. Cả tầng chỉ có một nhà tắm và một toilletes chung cho hơn chục căn phòng. Hành lang gỗ chật hẹp, tối tăm, không thang máy mà chỉ có một cầu thang gỗ bé tí, xoắn tít, cao đến chóng mặt. Bạn bè tôi mỗi lần leo lên chơi đều phải nghỉ giải lao đến 3 lần. Phòng của tôi bé đến nỗi vào trong nhà thì hoặc là đứng, hoặc là ngồi lên giường. Sau này, tôi phải bỏ giường đi chỉ giữ lại chiếc đệm để mỗi khi bạn bè đến chơi là lại lật đệm lên, dựng vào tường. Nhưng bù lại, căn phòng có một khoang cửa sổ (mà tôi cứ gọi đùa là ô cửa sổ của máy bay Boing) nhìn ra một góc đại lộ đẹp nhất thế giới. Ở đó có một cái Cổng rất to mà vào những ngày lễ hay sáng chủ nhật, khi nghe thấy tiếng kèn đồng kêu toe toe thì tôi lại chạy ra nhìn xuống và thỏa mái ngắm lễ duyệt binh hay nhìn vị tổng thống P bệ vệ đang vẫy tay hay đón chào một vị nguyên thủ nào đó, chẳng phải chen chúc như những đám người dưới đường.
Tôi cũng là người ngăn nắp nên ngoài khu dành cho ngủ và học tập, tôi con dành ra được một góc con con gọn gàng để nấu ăn và tập thể hình với hai quả tạ tay.
Yêu T được khoảng hơn hai tháng thì L dọn đến ở cạnh phòng tôi. Lúc đầu tôi cũng chẳng để ý lắm vì cũng đi suốt ngày. Thế rồi một tối, cô bé thập thò gõ cửa, bê sang phòng tôi một đĩa nho to. « Em mời anh ăn nho và em muốn hỏi anh chút việc ». «OK, em vào đây, à thì ra em là người mới đến ». Chúng tôi làm quen nhau như thế.
Nói chuyện với nhau đến hơn 10h đêm, vẫn còn 1/3 đĩa nho, L xin phép về. Tôi nói : « em cầm nốt chỗ nho này về đi ». « Vâng ạ , thế em cầm về nhé», L đáp gọn gàng. Tôi phì cười vì sự thật thà quá đáng. Thấy vui vui và bắt đầu có cảm tình với L vì ngây thơ đến thế.
Một lúc sau L lại sang phòng tôi « anh ạ, em có một yêu cầu thế này ». « Gì thế ? » tôi hỏi. « Anh đừng chơi đàn vào buổi đêm nữa có được không, em không ngủ được ». Ô, thì ra là vậy. Sống một mình, tôi chỉ có một người bạn tâm tình duy nhất là cây đàn ghita. Bận học cả ngày, chỉ có buổi đêm sau khi học xong là tôi mới ôm cây đàn của mình ngồi bên cửa sổ. Tôi cũng chỉ chơi rất nhẹ nhàng và thường là những bản tình ca buồn, như là để vợi đi nỗi nhớ nhà. Chẳng ngờ nhà cửa ở đây kín thế mà L cũng nghe được.
Tôi đùa : « Ô, thế anh chơi dở quá à ? ». « Không, nhưng buồn quá làm cho em nhớ nhà và buồn lắm ». « Vậy thì anh chơi bây giờ nhé ? ». « Vâng, ôi thế thì còn gì bằng », L vui hẳn lên. Tôi đệm đàn hát một bản nhạc buồn, bài hát mà trước đây tôi đã viết cho Hé, nhắc về những kỷ niệm đẹp và nỗi khát khao cô đơn trong mỗi đêm Hé không tới được. L trùng hẳn xuống, rồi bật khóc.
Tôi buông đàn, ôm L vào lòng dỗ dành. Rồi L kể cho tôi nghe về mối tình của em với một người con trai trước đó, mới chia tay vì anh ta về nước. Đó là một người đàn ông đã có vợ nhưng « anh rất yêu vợ anh và cũng rất yêu em ». Tôi động viên L : « Dối trá em ạ, tình yêu chỉ có một mà thôi. Không thể có một người có thể yêu cùng một lúc hai tình yêu như vậy bao giờ ». L ngước mắt hỏi tôi : « thật thế hở anh ? ». « Thật ». Tôi trả lời rồi im lặng ôm L chặt hơn…. Mềm mại, ấm áp và thơm vô cùng trong đêm lạnh giá. L có một làn da mỏng và mềm như da trẻ con, thơm ngất ngây mùi sữa. Tôi cúi xuống, nâng mặt em lên và đặt vào môi em một nụ hôn dài, đắm đuối. Chẳng đón nhận mà cũng chẳng chối từ, L nói : « nhưng mà em vẫn chẳng quên được anh ấy, em nhớ lắm ». Rồi lại khóc. Thực tình, đối với tôi sợ nhất là khi con gái khóc, những lúc như thế tôi rất luống cuống và chẳng thể làm gì.
Gần 1h đêm, L. ngủ ngon lành trong vòng tay tôi, mắt còn đẫm nước. Tôi đỡ L nằm xuống đệm, ôm em nằm ngủ.

Truyen xxx

Giữa đêm, L tỉnh giấc, nằng nặc đòi về phòng « Ứ ừ, em về, em về với con gấu bông của em, em nhớ nó ». Tôi đùa « Ô, có con gấu thật 80 cân đây mà em không thích thì thôi, sao lạ thế lại cứ thích đồ rởm ». Rồi cũng dắt tay đưa em về phòng.
Một lúc sau, L lại sang gõ cửa : « anh ơi, em sợ ». « Thôi, vào đây với anh ». L lại sà vào lòng tôi, ấm nóng. Sự kích thích bùng nổ, tôi bắt đầu ôm, hôn và vuốt ve L. L đón nhận với một sự thờ ơ và một khuôn mặt đầm đìa nước mắt. Đến giai đoạn cao trào, L ngăn tôi lại «anh, em vẫn còn con gái, em muốn dành cho chồng em ». Tôi cảm thấy bực mình vì nghĩ L nói dối, và một cảm giác thật chán chợt đến «lại tiếp một hợp đồng dở ẹc đây ». Nghĩ đến sáng mai phải lên trường sớm, và cũng chán nữa, tôi nằm xuống, ôm L ngủ.
Tối hôm sau từ trường về, đang lúi húi chuẩn bị nấu cơm thì L sang : « em nấu cơm cho cả anh nữa đấy, anh rửa mặt mũi chân tay đi rồi sang nhé ». Có thế chứ. Tôi thầm nghĩ, hóa ra là cũng không khó chịu như đêm hôm trước.
Mâm cơm nhỏ trong căn phòng chật hẹp (y hệt phòng tôi). Có rau cải luộc, trứng rán và cái đĩa gì vụn vụn, vàng vàng. « Đây là ruốc cá, Mẹ em làm đấy ». Ngon thế, từ lâu lắm tôi mới lại được một bữa cơm hẳn hỏi thế. Bình thường, chỉ với một nồi cơm điện, tôi đặt lên trên gạo mấy cái lá rau, rồi cắm điện, rồi chạy đi đá bóng. Tối về, thêm một nồi thịt kho cho 1 tuần, tất cả đều lạnh ngắt. Bữa cơm của tôi chỉ có thế, ròng rã với tôi trong cuộc sống sinh viên ở cái nơi xa xôi đắt đỏ này.
Cơm xong, lại còn có cả dersert nữa chứ, sang thế, lại nho. Tôi bật cười nhớ câu chuyện cầm đĩa nho về tối qua. « Anh chơi đàn hay thế , bài hát của anh cũng hay nữa», L gợi chuyện. « Ừ, cây đàn là vợ của anh đấy, thế mà em lại định bắt anh xa vợ anh vào đêm », tôi đùa. «Thế anh không có bạn gái à ? ». « Có vợ rồi thì bạn gái làm gì nữa », tôi đùa tiếp, rồi gợi ý « hay là anh lại đệm đàn cho em hát nhé ?», « vâng, thích thế », L reo lên như một đứa trẻ. Tôi chạy về lấy đàn, lại ôm đàn, lại nghêu nghao với L. Bao nhiêu mệt nhọc một ngày như tan biến hết.
« Ôi, đau tay anh quá, nát hết ngón tay anh ra rồi đây này, vì đàn cho em đấy », tôi đùa nũng nịu với L. L cầm bàn tay tôi, mắt nhìn đắm đuối. Tôi tìm được một sự ngây thơ trong trắng và chân thật đến vô ngần trong đôi mắt ấy. Rồi buông đàn, tôi ôm L đỡ em xuống chiếc giường êm ái.
L đẹp, một vẻ đẹp ngây thơ nhưng rất đàn bà. Tôi thì thường chết bởi sự ngây thơ và chân thật. Nghĩ thầm trọng bụng, hôm nay phải cho L không cưỡng được, không thể từ chối được như đêm hôm qua. Tôi vận dụng tất cả kinh nghiệm về vuốt ve mà mình có, ào ạt, nhẹ nhàng, ướt át, lúc mãnh liệt, lúc lại dịu dàng trên tấm thân trần trắng hồng lên trong ánh điện. L không từ chối được thật. Đón nhận như chưa từng bao giờ được nhận như thế. Và rồi em đem đến cho tôi một sự ngạc nhiên đến bất ngờ , « Thì ra em vẫn còn con gái ».
Xong việc…hihi…, L tấm tức khóc, đấm vào ngực tôi thùm thụp « em bắt đền anh, em đã quyết tâm để dành cho chồng em, vậy mà anh lấy mất ». «Ô, thì anh sẽ là chồng em chứ sao ! », tôi dỗ. « Anh đã là chồng em đâu…. Em bắt đền anh, em bắt đền anh… ». Tôi nửa đùa nửa thật dỗ dành : « em ạ, nó thì chỉ là miếng thịt để chứng tỏ rằng chưa có tên đàn ông nào đưa vào đó thôi, còn chẳng nói lên được điều gì cả. Nó như là miếng thịt tay, thịt chân của em thôi, thế chẳng nhẽ em lại cứ kiêng không bắt tay ai bao giờ à ? ». L bật cười : « nói như anh thì… », tôi tiếp, « cái quan trọng phải là sự trinh tiết về tâm hồn em ạ, em cứ yêu ai thật lòng, chân thành, không dối trá thì dù em có chẳng may hết màng trinh này, em lại có màng trinh khác », rồi bồi thêm « mà bây giờ, thằng nào mà cứ khư khư là vợ mình phải còn cái miếng thịt ấy thì chỉ là một thằng tiểu nhân hèn hạ, chẳng xứng làm chồng ». L ôm xiết tôi, nhẹ nhàng : « em cảm thấy bắt đầu yêu anh rồi anh ạ ».
Cuộc tình của tôi và L bắt đầu như thế và được tiếp sức với những kỷ niệm đẹp tuyệt vời mà tôi nghĩ đã và sẽ chẳng bao giờ có được. L ngây thơ, nhân hậu đến vô cùng. Yêu tôi với một thứ tình yêu tôn thờ mãnh liệt. Tôi cũng vậy, yêu L như chưa từng yêu ai như thế, cho dù em là một cô gái rất kém về khoản làm tình.
Yêu L, dường như tôi đã quên mất mình là một thằng rất mạnh trước kia. Đúng là khi tình yêu dâng cao, người ta có thể bỏ qua cho nhau tất cả những khiếm khuyết khác. Tôi rất thương L vì mỗi lần làm hung lên chuyện đó, L lại rất đau, nhất là khi phải thay đổi tư thế hay làm mạnh bạo. Vì vậy tôi cũng nén cảm xúc của mình lại, làm thật nhẹ nhàng, cho đến khi em sung sướng, giật liên hồi mà ngất lên « anh… anh ơi… dừng… dừng lại… em … em mệt », thì dù có chưa đạt đến cực khoái của mình, tôi cũng cảm thấy thật là hạnh phúc.
Phòng của L có chiếc cửa sổ nhìn ra một quả đồi, trên đó có một Nhà Thờ rất nổi tiếng. Buổi tối, dưới khoảng trời tối mịt, Nhà Thờ sáng long lanh như một viên ngọc đẹp diệu kỳ. Tôi thường ôm em đứng bên cửa sổ ngắm nhìn viên ngọc đó và đố : « Đố em quê mình là hướng nào ? ». « Hướng kia kìa !», « Đâu, hướng này này », « Ứ, hướng kia cơ », « Ừ thì hướng kia, nhưng bao giờ đi máy bay em bảo nó quành sang hướng này của anh tí nhé », « hihihi… vâng… », mắt em long lanh, ôm tôi « anh ơi, sao anh chiều em thế ? » , « vì em là cuộc đời anh mà »… và rồi sung sướng trong ghì xiết vòng tay, đắm đuối hôn và nhẹ nhàng cùng ngã vào chiếc giường êm ái. Rồi hạnh phúc nhẹ nhàng, tuyệt đỉnh đến cùng với những ái ân rất dịu dàng, dịu dàng như tính cách của L , để rồi sau đó bao giờ cũng là một câu nói nhẹ nhàng ấm nóng bên tai tôi : « tu es magnifique » (anh thật là tuyệt diệu).
Tôi đi làm thêm vào cuối tuần ở một nhà hàng và thường trở về nhà khi đã gần 1h đêm. L vẫn học bài đợi tôi trong căn phòng bé nhỏ, ấm áp và thơm nồng nàn mùi trà cúc, loại trà mà tôi rất thích. Chỉ nghe thấy bước chân tôi bên ngoài hành lang, L đã ra mở cửa, đón tôi trong siết chặt vòng tay và miết mải nụ hôn. « Ôi, anh hôi thế, hôm nay đông khách lắm hở anh ? », « Ừ, cuối tuần, đông quá ». « Anh uống trà đi, ngồi xuống đây em cởi giày cho… ui, chân thối thế », « hihihi… mùi lao động đấy ». « Thôi, sang đây em tắm cho ». Rồi khăn tắm, áo quần L đã soạn ra từ lúc nào, ghì diết dìu tôi sang nhà tắm.
L có một đặc điểm hết sức buồn cười, là bao giờ cũng đi pipi trong khi tắm. « Anh, quay mặt đi, nhắm mắt lại », « gì thế… á à, anh biết rồi… úi ui khai quá, anh chết ngạt mất », « hihihi… nước hoa Coco Chanel đấy ».
Rồi trong làn nước ấm, tóc rối tung, bết nước, L đẹp đến hoang dại. Tôi như tỉnh hẳn lại dưới vòng tay và những ngón tay mềm mại. Hai tấm thân ướt sũng trơn tuột quấn lấy nhau, những nụ hôn đắm đuối, ướt sũng nước mà ngọt ngào… rồi tôi bế L về phòng, đóng chặt cửa, vấn vít, ghì siết, ấm nồng, bỏ mặc bên ngoài gió rít và rét mướt của đêm đông đang ái ân ầm ào cùng những ánh đèn đường leo lét và những thân cây trơ trọi.
Yêu L, tôi tàn nhẫn cắt đi cuộc tình với T, cho dù sau đó T có làm thế này thế khác.
Ngày 11/11 năm đó, Lễ Tous Saints, sau gần hai tháng yêu nhau, tôi và L đi nhà thờ, đứng bên nhau dưới Chúa, tôi chắp tay nguyện cầu : « Ơn Chúa, con sống trên đất của Người, thành tâm xin được Người chở che, bao dung cho phần tội lỗi của con mà giữ em ở lại bên con mãi mãi ». Bên tôi, em cũng đang chắp tay, mắt ngước nhìn Chúa, long lanh, rạng ngời hạnh phúc.
Yêu L gần 2 năm, tôi vô tình tìm được một cái nhà mới ở vùng ngoại ô (là căn hộ của tôi bây giờ), cách trung tâm 15 phút đi tàu. Đó là một căn hộ rộng rãi, nhiều phòng và đầy đủ tiện nghi mà hiếm có một sinh viên du học nào có được. L không muốn chuyển đi vì đã quá thân quen với nơi chúng tôi gắn nhiều kỷ niệm. Nhưng vì cũng là một điều kiện tốt mà không dễ gì có được, và cũng là cho tương lai hai đứa nên tôi vẫn quyết tâm thuyết phục L. Tôi dọn đi trước, vì điều kiện của chủ nhà lúc bấy giờ nên L chưa thể dọn xuống cùng tôi được. Tuy vậy, tôi cũng mới chỉ ký hợp đồng và chuyển đồ xuống để giữ nhà, còn hàng ngày vẫn về sinh hoạt cùng với L trên căn phòng bé bỏng ấy.
Thời gian sau, em gái của L sang P. Đó là một cô bé vô tư hết nỗi, nhí nhảnh như không bao giờ ra hết tuổi trẻ con. U quý tôi lắm, một tình cảm đích thực của một người em gái dành cho anh trai, và trong đó còn mang theo tình cảm của gia đình L dành cho tôi nữa. Tôi thương và quý U vô cùng. Giữa hai anh em là một tình cảm thanh cao vô ngần và trong vắt. Tôi đã mong ước rằng, đến một ngày sẽ giới thiệu cho U với em trai tôi, thế là tôi sẽ có một đại gia đình vô cùng hạnh phúc. L cũng mong thế. Tuy vậy, có đôi lúc L lại tỏ ra ghen với tình cảm của tôi và U «con kia, mày quý tao hay quý người ngoài »… hihihi.. thật là một cô trẻ con và vô cùng nông cạn. Chỉ thương U, cứ vô tư, thoáng buồn rồi lại vui ngay, lại sà vào lòng tôi, nhảy lên lưng bắt kiệu. « Kem anh G. mua ngon hơn kem chị L », « thế à, kem nào mà chẳng là kem », « đâu, U thấy ngon hơn nhiều lắm vì U quý anh G nhất mà… hahaha… hahaha… » lại cười vang, trong vắt. « Alô, U đấy à, đi thư viện với anh không ? » « Có ó ó ó ó, 10 phút U đến ngay…. ». Rồi hai anh em lại dung dăng dung dẻ nắm tay nhau hát vang : « có một chị N, ngố ơi là ngố, chẳng biết gì cả, ngố thế ngố thế… hahaha… hahaha… », tiếng U cười vang, xóa tan đi buổi chiều đông xám xịt.
Chẳng còn có thể có gì đẹp hơn thế nữa, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng và cảm thấy mình có thêm sức mạnh vì có một gia đình. Mọi tình thương tôi dồn tất cả cho L và U. Mọi vất vả đều cố gắng vượt qua được vì tôi có đã có một mục đích và niềm tin.
Cuộc sống một lúc hai nơi vì L chưa muốn U choáng ngợp với cách sinh hoạt chung của anh chị. Cũng vất vả, nhưng vui.
Tôi tìm thêm được việc làm dạy kèm cho số sinh viên Việt nam mới sang. Và thế là tôi gặp H.
—————————
Cảm nhận được tội lỗi của mình, tôi dành mọi tình thương cho L và U. Tôi sống trong một mặc cảm vô cùng. L vô tư quá, chẳng biết gì cả.
Đúng như người ta vẫn nói : ăn vụng được một lần sẽ ăn vụng được lần tiếp theo. Tôi, mặc dù luôn tâm niệm rằng hãy tránh xa cái cạm bẫy tình dục nguy hiểm kia, nhưng quả thực những cuộc làm tình với H đã lôi lại những sức mạnh và ham muốn của tôi trước đây mà 2 năm qua bị kìm nén trong tình yêu với L.
Tôi cố gắng cắt mọi điện thoại của H, không trả lời Email. Nhưng rồi chỉ được hơn một tuần. Lại vào một chiều đông, khi vừa trở về nhà, H đã đợi tôi trước cửa. Lao đến, ôm siết lấy tôi, vít lấy miệng tôi trong hổn hển : « em nhớ anh, nhớ quá, nhớ không chịu được nữa rồi ».
Tôi bất ngờ và chẳng kịp định hình, mở vội cửa để vào nhà, kẻo hàng xóm mà nhìn thấy thì nguy. Cởi vội vàng áo khoác của tôi, vất ào xuống lối đi, H thọc tay vào quần tôi, túm lấy cái của nợ, miệng không rời miệng tôi… « vào đây với em cái đã, vào đây đã ». «Ô này, em làm cái gì đấy… này … này ». Tôi túm tay H lại, đẩy H ra, nhưng rõ ràng đó là một sự chống cự yếu ớt vì sự ham muốn lại bắt đầu bùng lên mất rồi.
H như điên lên, túm lấy thằng nhỏ, vọoc liên hồi, mắt long lên, miệng há ra hớp hớp… tôi cũng kích thích không kém, vội vàng chậc lưỡi trong đầu «thôi, nốt, rồi thôi, nốt, rồi sau này có con với L rồi, sẽ cắt chim đi, không lăng nhăng nữa ». Thế rồi giành lấy sự chủ động, tôi dứt phăng quần áo H, ném lung tung trên lối đi, bế bổng H vào phòng ngủ, ngã ầm lên giường.
Môi xoắn xít môi, người cuộn lấy người, chân quắp lấy chân và tay quáng quàng vuốt ve cấu véo… cả hai dường như không thể cưỡng lại được sự ham muốn đến tột cùng sau một tuần kìm nén. H cong người chồm dậy túm chặt lấy cái của tôi mút chùn chụt. Tôi sung sướng đến kinh ngạc, cong người lên rồi cũng dạng hai chân để H dễ dàng mút mát hơn bên dưới. Hai bàn tay H như cào vào người tôi, cuống quít. Tôi bật dậy, đứng trên giường nắm lấy hai cổ chân H dốc ngược lên rồi vục mặt vào cái vùng tăm tối ấy mà xùm xụm liên hồi. H không chịu nổi, hai tay cuống cuồng, bấu chặt lấy bất cứ chỗ nào có thể bấu trên người tôi, rồi cong người lại mút chặt lấy thằng nhỏ của thôi, miệng rên lên hừ hừ… « ôi ôi ôi, em nhớ … em nhớ cái này này… úi chao ôi, chao ôi là chao…. ». Tôi ngã vật ra, H nằm đè lên, miệng thì mút, liếm, mông thì quay sát vào mặt tôi, cứ tư thế ấy mà vừa mút vừa gầm gừ rồi tru lên sung sướng…
Phải nói rằng, chỉ sau hơn một tuần mà H làm thành thục, những đường lưỡi quét dài theo thân thằng bé, nhưng cú ngoáy lưỡi tròn vào vùng bên dưới, rồi mút mát chùm chụp, ướt át, nóng hổi… khiến tôi không còn tự làm chủ được mình, tôi vừa mút hai múi cam mọng nước, đỏ hồng, vừa quét một đường dọc khe suối, vừa phải há miệng ra vì sướng…
Một lúc, H quay lại, miệng vít lấy miệng tôi hổn hển, một tay đưa xuống cầm thằng nhỏ đưa vào trong bờ khe ướt nhèm nhẹp. Lần này thì dễ thật. H ngồi trên chủ động, nước lại ra đầm đìa. Rồi cứ thế H ưỡn người ra mà day mà dập. Tôi không còn biết làm gì ngoài việc cong người lên cho nó vào sâu hết cỡ, hai tay túm chặt lấy hai bầu ngực H đang nẩy tưng tưng rồi thỉnh thoảng lại ngóc đầu lên ngậm lấy hai viên ngọc đỏ hồng đang cương lên mà mút lấy mút để. H cứ xúyt xoa liên hồi, người ưỡn ra, hết nhắm mắt lại mở mắt trừng trừng nhìn tôi. Thỉnh thoảng lại thốt lên nhưng câu dâm tục « em hiếp anh, em hiếp anh, em hiếp hiếp…. ôi chao ôi… ôi ôi… chao ôi là chao ôi».
Nhận thấy tình thế có vẻ bất lợi vì dường như tôi sắp không còn tự điều khiển mình được nữa. Tôi nắm lấy hông H giữ chặt lại, ngồi dậy rồi đè H xuống bên dưới : « ngoan nào, ngoan nào, để anh bảo, nhé… », hít một hơi thở sâu, tôi bảo H. Rồi chống hai gối nhẹ nhàng, tôi làm từ từ từng nhịp một. H như mê đi, mắt nhắm nghiền, nghiến răng, miệng rên lên : « nhanh lên anh, nhanh lên anh ». « Được rồi, được rồi », tôi gằn giọng và bất ngờ dập liên hồi 7 chiếc. H há mồm sung sướng. Rồi tôi lại từ từ, chậm chậm như trêu ngươi. H lại mở mắt chờ đợi, có vẻ như sốt ruột. 10-11-12… tôi thầm đếm trong đầu, và bất ngờ khi đếm xong 17, tôi lại túm lấy hông H dập liên hồi. Cứ như vậy, khoảng 4-5 lần, tôi thấy H đã bắt đầu lờ đờ. « Bắt đầu ngấm rồi đây », tôi nghĩ . Tôi làm chầm chậm lại, rồi cúi xuống vít lấy miệng H mà hôn. H nút lấy nút để lưỡi tôi. Chỉ chờ có thế, tôi vươn người, nắm hai tay vào thành chiếc giường mây, rồi dồn lực kéo vào tay, dồn lực đẩy vào hông, tôi tập trung tất cả sức mạnh dập liên hồi 200 chiếc. H quá bất ngờ, mắt trợn lên, miệng há hốc. Tôi lại dồn lực giật, dập từng cú trời giáng… H nấc lên từng hồi, hớp hớp.
Dường như đã đủ cho cuốc đầu tiên, tôi lại làm từ từ, chậm lại, 1-2-3….50. Vừa dứt nhịp thứ 51, tôi lại nắm lấy chặt lấy thành giường, dồn sức xuống hông, tăng tốc, dập tơi bời hoa lá… H không còn biết đường nào mà nấc, người cong lên, hai tay bấu chặt lấy hai cánh tay tôi… 201-202-203… tôi nghiến răng đếm trong đầu ròi vừa dập, vừa giật cực mạnh theo từng nhịp đếm 210-211-212…. Rồi lại từ từ trêu ngươi, chầm dần, chầm chậm và chầm chậm… H thở dốc, mặt đỏ phừng phừng, tay bấu hơi lỏng…
« À, gần tới bến rồi đây, bây giờ tới lượt anh nhé », tôi nghĩ. Rồi dồn sức trở lại, tôi thả lỏng đầu, cong chân tạo cơ và lực cho hông, tôi dập liên lu liền lù… miệng H lại há ra, hớp không kịp « ôi, ôi, ôi… em… em… ối chao ôi… ối ối… ối á…á ối ». Cơn đỉnh điểm đã đến, tôi bật ra « chao… chao… chao…. » rồi giật lên từng hồi, bắn từng tràng BK giật vào trong hang nước…
Rồi nhẹ nhàng xuống sức, chậm dần… H giật lên từng hồi, mắt nhắm chặt, miệng nấc lên thành tiếng theo cơn co giật… Tôi hơi lo sợ «Quái, không khéo bị bệnh tim thì chết ».
Khoảng hơn chục cái giật thế, H rũ ra, buông tay, duỗi chân, nằm bẹp tênh hênh, không còn biết trời chăng gì nữa.
Tôi cũng rũ người, thu quân, nằm xuống bên cạnh H, rồi quay sang ôm em vào lòng. Chợt thấy buốt rát hai cánh tay. Trời ơi, thì ra là 10 vết xước của móng tay em, như vết mèo cào, bíu sâu vào da tôi đang rớm máu.
« Em yêu anh quá, em chết mất anh ạ… thôi ngủ nhé, ngủ đi anh ». Tôi im lặng, rã rời. Vừa buồn ngủ, vừa mông lung.
Trời sập tối tự lúc nào. Thôi kệ, kệ, ngày mai trời lại sáng ấy mà.
HẾT