Truyen sex
Những suy đoán của Duyên không hề sai, nhưng chi dù cô không đoán ra thủ phạm là ai thì lời giải cũng nhanh chóng xuất hiện, trong khi cô lui cui cố gắng thao dây trói cho Vy thì điên thoại đỗ tin nhắn, một số điện thoại lạ với dòng tin nhắn khiến Duyên sững sốt
“cô em đến quá trễ, con vợ thằng cảnh sát và cả hai mẹ con cô giáo kia đều qua đêm với bọn anh rồi. Nhờ em nói lại khi nào rãnh tụi anh sẽ lại đến.”
Duyên tái mặt trước dòng tin nhắn đó, cô tin chắc chúng đã thấy cô vào trong nhà, Duyên chạy vối đến kéo tung màng cửa nhìn ra bên ngoài khắp xung quanh, nhưng chẳng thấy ai…
Một lời cảnh cáo, đối với Duyên cái hình ảnh cả 2 mẹ con dì Phương và bé Thanh bị hiếp là một lời cảnh cáo đanh thép mà bọn chúng gửi cho cô, bọn này quả là dã manva2 cũng quá liều lĩnh, Duyên phải chằm sóc cả ba người từ sáng đến tối thì Dì Phương mới bắt đầu tỉnh dậy. Biết mình bị cả đám hội đồng làm nhục, dì đã khóc trong tủi nhục cả đêm. Tất cả đề bị sốc, sốc thật sự. Nhưng dù có sốc đến đâu thì chuyện này cũng không được tiết lộ cho ai biết dù đó là công an. Duyên thừa biết với vốn kinh nghiệp ít ỏi của mình, lý do mà Hùng luôn bị băng nhóm này qua mặt là vì có tay trong. Chắc chắn trong lực lượng công an hay như thế nào đó, có tya trong khiến cho Hùng luôn mất dấu bọn chúng. Hiểu điều đó nên điều mà Duyên khuyên cả Vy và hai mẹ con Phương, đó là im lặng và hãy cùng cô tìm ra sự thật, nhưng cả 3 người có thể im lặng nhưng họ quá kinh sợ bọn phỉ này, việc họ dám cùng Duyên tìm ra sự thật quả là điều khó tin. Dì Phương thì có thể chịu được cú sốc quá lớn này dù bao nhiêu là tủi nhục, chị vẫn còn đủ tỉnh táo để đi khám phụ khoa, quả nhiên, con dâm loạn đã cấy trong người chị một bào thai vô chủ, nén nổi đâu, chị phá bỏ nó.
Còn Thanh và Vy thì muốn quên hết mọi thứ, và Duyên cũng có tác động vì cô biết rất có thể 1 tối nào đó, cọn thú vật kia lại rình mò tới đâu để một lần nữa thỏa mãn thú vui xác thịt, cô khuyên cả hai cùng lên Nha Trang dài ngày, để cố quên đi nỗi đau kinh khủng ấy, đó cũng là một cách để Vy và con bé Thanh tạm lánh mặt một thời gian. Lẽ ra cả dì Phương cũng đi cùng, nhưng vì những ngày thi học học ở trường sắp đến, làm giáo viên thì không bỏ những ngày này được. Lo lắng nên Duyên quyết định tạm thời chuyển qua sống chung với dì Phương trong những ngày Vy và bé Thanh đi vắng. Cũng kể từ ngày hôm đó, ngoại trừ thời gian ban ngày đi làm, khi tối đến, đi đâu cả Duyên và Phương cùng đi chúng với nhau, gọi là dì nhưng Phương chỉ hơn Duyên 12 -13 tuổi, nên những lúc sinh hoạt và nói chuyện, Duyên thường vẫn gọi là chị Phương hơn.
Truyen dam
Hùng mới đi công tác đặc biệt được có hơn 1 tuần mà ở nhà đã xảy ra biết bao nhiêu là chuyện, Duyên chẳng dám đưa việc này lên cơ quan công an, một cách hành xử bắt buộc mà trước giờ cô chưa từng nghĩa là sẽ cư xử như vậy, có thể rất nhiều hậu quả phát sinh nếu việc này đến tay công an quận, thanh danh của Hùng – đánh động tình hình bọn tội phạm này có thể lặn mất, chưa kể là Duyên còn không hiểu ai là “camera” đã luôn thông tin cho chúng biết trước cả cô và Hùng một bước. Sự việc cứ cháy âm ỉ trong đầu Duyên có lúc đến khiến cô thất thần ngay trong giờ làm việc, và khi bạn phải làm việc với 1 sếp khó tính, khả năng tập trung suy giảm là điều rất dẽ khiến sếp của mình nổi nóng, và trong cuộc họp giao ban giữa các ban trong tòa soạn, Duyên đã được chính tổng biên tập TRỌNG THUẦN nhắc nhở về thái độ làm việc, ông TRỌNG THUẦN xuất thân từ một nhà báo năng nổ từ những ngày đầu giải phóng, tính đến nay khi đảm nhiệm thuyền trưởng một tờ báo thì mái tóc của ông đã bạc gần hết, ở cái tuổi gần 60 thì có lẽ chỉ có đam mê mới khiến ông ở lại với tòa soạn này, trong tòa soạn từ phóng viên kỳ cựu cho tới lớp phóng viên trẻ như Duyên không ai là không dành cho ông TRỌNG THUẦN một sự tôn trọng nhất định (TRỌNG THUẦN sẽ là 1 nhân vật có tầm ảnh hưởng trong câu chuyện này) . Tuy bị nhắc nhở nhưng Duyên vẫn không thể dứt bỏ suy nghĩ của mình, trên đường trở về phòng làm việc cô rảo bước thật châm để suy nghĩ đâm đâm vào những tình tiết vụ việc mà chỉ mình cô và nạn nhân mới biết nhưng tất cả đều quá mờ mịt và chẳng thể sâu chuổi thành một manh mối nào rõ ràng, nhưng cô tin mình sẽ khám phá ra được sự việc, và điều đó đúng là sắp xảy ra, cô có thể khám phá ra sự thật, nhưng cô vẫn không thể hình dung được cái giá để đổi lấy sự thật là gì.
- Duyên!
Nghe có ai đó gọi tên với cái giọng quen quen, cô giật mình quay lại, hóa ra là ông TRONG THUẦN.
- Duyên, tôi thấy cô gần đây có vẻ không tốt lắm, có chuyện gì không?
- Dạ không có đâu, em chỉ mất ngủ thôi.
- Vậy thì cố gắng nghỉ nhiều cho lại sức, àh mà cô nhớ đến dự buổi liên hoan mười năm thành lập tờ báo nhé, có bạn bè hay người thân nào cứ dẫn đến cho vui, không sao hết, mà cô biết là tôi không thích trễ giờ đâu nhé…
Tờ báo thành lập sẽ tròn 10 năm tuổi vào thứ 6 tuần này, hôm dó sẽ có một buổi liên hoan chung với các nhau, nếu Duyên đi, chị Phương sẽ phải ở nhà một mình, nên cô quyết định đưa Phương theo cùng, đó cũng là một cách đổi mới không khí cho Phương sau biến cô quá lớn. 5h chiều, trời nhiều gió, một chiếc toyota Yaris đến trước cửa, một người phụ nữ với chiếc đầm đen bóng mượt bước xuống xe và đi vào trong nhà, một lát sau cả Duyên và dì Phương cùng ra xe, người phụ nữ mặc bộ đầm đen chính là Thúy, phó ban chính trị xã hội, một ban trong tòa soạn mà Duyên chính là thành viên, còn chiếc xe do chính chồng chị Thúy lái, vì có mối quan hệ công việ thân tình nên Thúy muốn cùng qua đón Duyên đi đến buổi tiệc, hẳn nhiên là cũng có dịp làm quên với Phương, cả ba người phụ nữ lên xe, chiếc toyota được nhấn ga và bắt đầu rẽ ra ngoài đường lớn, và giữ hằng trăm hằng ngàn những chiếc xe khác, họ không hề nhận ra một chiếc airblack với hai thanh niên đang bám theo từ phái sau đến gần cả chục mét.
Buổi tiệc quả thật rất đông đúc, có khi chẳng ai có thể biết hết mặt ai, từ cánh nhà báo cho đến khách mời từ tòa soạn hay các cơ quan khác đều góp mặt, tất cả tạo nên bầu không khí rộn ràng vui vẻ, gần 10 giờ đêm buổi tiệc linh đình mới bắt đầu có dấu hiệu giãn hồi, ai nấy cũng vui vẻ mãn nhãn với buổi gặp mặt vui vẻ này. cả chị Thúy, Duyên và dì Phương bước chân ra đến đại sãnh thì đứng chờ anh chồng chị Thúy lái xe ra đón thì bất ngờ Duyên được gọi từ phía sau:
- Cô Duyên, tôi muốn nói chuyện với cô một chút
Phía sau, tổng biên tập TRỌNG THUẦN với mái tóc bạc như cước trong bộ vest lịch lãm, tay hãy còn cầm 1 ly rượu vang đỏ gọi Duyên lại, thấy vậy Duyên nói chị Thúy nhờ đưa dì Phương về nhà trước, phần mình sẽ đi taxi về sau, và rồi tiễn dì Phưng và hai vợ chồng chị Thúy lên xe, Duyên quay vào trong gặp ông TRỌNG THUẦN.
Chiếc xe Toyota Yaris đen cáu cạnh rẽ ra khỏi sân của nhà hàng, phóng trên đường lộ, chạy mãi cho đến khi đi đến ngang khu vực đất trống đang chờ giải tỏa, thì một chiếc xe gắn máy Airblack lao đến cập sát vào thành xe và có cảm giác hai chiếc xe va quẹt vào nhau, chồng chị Thúy theo phản xạ vội phanh xe sát vào lề đường, và mở cửa xuống xe kiểm tra, phía bên ngoài, 3 thanh niên trên chiếc Airblack cũng dừng lại, bên trong nhìn ra, cả dì Phương và chị Thúy đều lo sẽ có một cuộc cự cãi xảy ra, giao thông là vậy cứ có va chạm thì người ta cãi lấy cãi để như có quan tâm gì đến chuyện khác, nhưng lần này không như các trường hợp khác, nhóm thanh niên kia không quan tâm đến ai đúng ai sai, thứ mà họ quân tấm đến chính là những người phụ nữ còn lại trong xe, vì họ chính là người đã bám theo xe của vợ chồng chị Thúy từ khi đón Duyên ở nhà cho đến khi tàn tiệc đi về, nhưng tiếc là họ không lường trước được lúc đi về, không có Duyên, nhân vật chính mà họ cần gặp….
Phần Duyên, cô sắp trải qua lúc mà cô có được những điều cô cần, nhưng cuộc sống vốn công bằng, hay đó chỉ là sự bất công mà con người cố tình tạo ra, thứ mà cô cần nluc1 này là sự thật, sự thật phía sau bức màn đen tội lỗi, sự thật về những vụ hiếp dâm mà cô có cảm giác chính cô cũng sẽ trở thành 1 nạn nhân như bao nhiêu chị em phụ nữ khác, cô tin mình sẽ tìm ra sự thật, nhưng cô chưa nghĩ là sự thật sẽ đến với thử thách nào, mọi thứ đều là tình cờ, và sự thật đến với Duyên cũng như chính sự tình cờ.
Sau khi tiễn vợ chồng chị Thúy và chị Phương ra ngoài xe, Duyên quay vào trong gặp ổng biên tập TRỌNG THUẦN
- Tổng biên tập còn chưa định về hay sao mà gọi em ở lại
- Cô Duyên này, dù là xưng anh em trong cơ quan, nhưng với tuổi tác và mái tóc bạc của mình, hôm nay tôi muốn nói chuyện với cô, như một người đáng tuổi cha mẹ nói với một cô phóng viên trẻ, có được không?
Lời đề nghị khiến Duyên hơi bất ngờ, trước giờ ông THUẦN tiếp xúc với cô bằng cái vẻ lạnh lùng, và cái vẻ lạnh lùng đó cũng in sâu vào trong tâm trí của nhiều đồng nghiệp khác, nhưng họ vẫn thường nói rằng sau cai vẻ lạnh lùng đó là 1 con người đáng kính, và dường như Duyên đang dần dần thấy được điều đó.
- Tôi muốn nói với cô vài điều, nhưng ở đây không tiên, cô vào trong xe của tôi, cũng ngắn gọn thôi.
Duyên cùng ông THUẦN ra bãi đỗ xe, cô cùng ông ta vào hàng ghế sau 1 chiếc xe con 4 chỗ, ông THUẦN bảo tài xế đi ra ngoài để ông được nói chuyện với Duyên
- Chắc cô đang thắc mắc vì sao tôi gọi cô vào trong xe để nói chuyện, đơn giản vì tôi không muốn người khác nhìn thấy, trong thời điểm này bất cứ ai nhìn thấy tôi nói chuyện với cô đều có thể có quyền nghi ngờ, và tôi tin là cô hiểu tôi đang nói về cái gì
- Có phải tổng biên tập muốn nói về loạt bài viết về những vụ án hiếp dâm mà tôi đang phụ trách.
- Phải, cô lanh trí lắm, và tôi nói thẳng, bản thỏ mà cô gửi cho tôi cuối tuần trước, tôi đã xem rất kỹ, trong abn chuyên đề chính trị xã hội thì loạt bài của cô đang gây sự chú ý lớn nhất, và trong các tờ báo khác họ không có được những thông tin cũng như viết được loạt bài như cô, xong….tôi nghĩ tôi sẽ không cho đăng.
- Tại sao? Tổng biên tập? sao lại như vậy
- Cô bình tĩnh, tôi biết cô đặt hết tâm huyết vào trong bài viết, cái cô cần là chân lý, một nàh báp trẻ cần một chân lý, 1 tổng biên tập như tôi cũng cần điều đó, nhưng cô cần có cái nhìn rộng hơn.
- Rộng hơn? Tổng biên tập có thể nói rõ…
Duyên tỏ vẻ nôn nóng với cách vào đề của ông THUẦN, cô càng sốt ruột hơn khi cái khuôn mặt từng trải mấy chục năm trong nghề báo như vô cảm khi ra quyết định không đăng bài viết của cô. Rồi ánh mắt ông THUẦN đưa nhìn cô phóng viên đáng tuổi con mình:
- Cô nói xem, nếu trong đêm tối thiếu ánh đèn, 1 người đi xe máy, giữa việc họ đưa tay xin nhường đường và việc họ bật đèn xi – nhan xin nhường đường thì cái nào làm cô dễ nhận biết hơn.
Thấy Duyên ló mắt ra ngó mình, ông THUẦN tiếp lời
- Thôi, chỉ có thằng ngu mới không biết, phải không, người bật đèn xi – nhan luôn là người khiến chúng ta chú ý hơn và chúng ta sẽ biết để nhường đường cho họ.
Câu nói của ông THUẦN khiến Duyền dịu mắt lại, ánh mắt kinh ngạc đã chuyển thành ánh mắt của sự suy tư, và Duyên không nói lên được lời nào, như thể cô đang có 1 dòng suy nghĩ chảy bất tận trong não mình.
- Cô Duyên, tôi biết cô rất có năng lực và tôi tin cô đã hiểu những gì tôi muốn nói, cuộc trò chuyện của chúng ta xem như hết nhé, tôi chúc cô 1 buổi tối thật vui, và tôi muốn nhắc cô, nếu cô theo đến cùng mọi việc, tôi ủng hộ, nhưng nếu cô mạo hiểm, tôi phản đối. Thôi cô xuống xe được rồi.
Cho đến khi ông THUẦN đi khỏi, cô vẫn hết kinh ngạc, thứ mà cô kinh ngạc không phải là vì sao ông THUẦN không cho đăng bài viết, àm cô kinh ngạc vì dưới cái dáng vẻ lạnh lùng kia là 1 người đàn ông thâm thúy và tinh tế đến không ngờ, vì sao ư? Vì ông ta đã dùng một hình tượng ẩn dụ để nói lên toàn bộ những gì đáng sợ mà tuổi trẻ của Duyên không lường đến. cụ thể là:
“ ông THUẦN đã nói đến 1 hành động đơn gian, 1 người đi trong đêm tối, nếu họ đưa tay xin nhường đường và nếu họ bật đèn xi – nhan xin nhường đường, rõ ràng hành động nhấp nháy đèn xi – nhan dễ bị chú ý hơn và những người khác sẽ nhường đường, phải chẳng ý ông THUẦN chính là : nếu trong lúc này cho đăng những bài viết của Duyên, bọn tội phạm sẽ đọc được và chú ý, chúng sẽ bị đánh động, và vì thế, mọi nỗ lực từ công an cho đến báo chí sẽ là vô ích khi mà chúng lại đề cao cảnh giác hơn bao giờ hết. Ông THUẦN vẫn cho phép Duyên tiếp tục theo đuuổi vụ việc, điều đó cho thấy việc đăng tải bài viết của Duyên chỉ là vấn đề thời gian, và lúc này chưa phải lúc thích hợp, nếu cho đăng, hậu quả có thể sẽ rất xấu”
Duyên thầm thán phục sự tinh tế và lõi đời của người đàn ông đó, nhưng có một thứ mà cô không hề biết, đó là ông THUẦN cũng rất hài lòng khi thấy Duyên chấp nhận ý định khog6 đăng bài của ông, khi Duyên bước ra khỏi xe, ông đã mỉm cười, nhưng Duyên không nhìn thấy được nụ cười đó, một nụ cười không phải thánh thiện hiền lành, mà là một nụ cười đầy ẩn ý, nếu không muốn nói có phần thâm hiểm, Duyên không hề biết sự thật mà cô theo đuổi nằm trong chính cái đầu của người đàn ông tóc bạc đó…
Truyen xxx
Nhưng cuộc sống vốn nhiều bất ngờ, trong lúc bước ra khỏi xe ông THUẦN, cô vô tình làm rôi chiếc mát ghi âm nhỏ như câu viết máy xuống sàn xe, và tình cơ cú va chạm khiến công tắc ghi âm bật lên, sự thật gì sẽ được ghi lại trong máy? Và đó sẽ là manh mối sống còn cho Duyên tìm ra chìa khóa giải mã mọi vấn đề…
Trên đường về, Duyên cố gọi cho dì Phương xem đã về đến nhà chưa, nhưng điện thoại sao chẳng có sóng, Duyên nhờ Taxi dừng lại cho cô xuống gọi điện thoại, chiếc taxi tấp vào ven đường và Duyên bước xuống trước 1 khi đất trống, lna62 nay thì điện thoại đã lên sóng và Duyên có thể gọi, nhưng phía bên kia máy của dì Phương đã tắt từ khi nào, chỉ có tiếng ò e đáp lại torng điện thoại của Duyên. Chẳng hiều thế nào, Duyên định lên taxi đi thằng về nhà thì chợt nhân ra, trong ánh sáng đèn đường hắt vào trong xa của khu đất trống um tùm cây bụi, chiếc xe của vợ chồng chị Thúy với bản số xe đang đập vaò mắt cô, cách đường lộ khá là xa (?)
Thận trọng, từng bước một Duyên tiến sâu vào bên trong khu đất um tùm, đến gần chiếc xe, lúc này đã cách đường lộ bên ngoài gần cả trăm mét. Rõ ràng đây đúng là chiếc xe của vợ chồng chị Thúy đã đến đón Duyên và dì Phương khi chiều, sao bây giờ lại nằm ở đây, cửa xe mở toang nhưng bên trong chẳng có ai. Cô nhìn hết muột lượt xung quanh thì nhận ra các đó chừng hơn chục mét có một cái nhà kho, linh cảm có cái gì đó không hay, Duyên rón rén tiến đến nhà kho. Đến gần, cô tháo luôn đôi giầy cao gót của minh ra để tránh gây ra những tiếng động không cần thiết. lách người qua hai cánh cửa đang khép hờ sau khi đưa mắt nhìn vào bên trong một lượt, Duyên nhẹ nhàng bước vào bên trong. Bên trong hoàn toàn tối om và yên lặng. Duyên lục tìm chiếc điện thoại và bật ánh đèn flash của camera lên soi qua một lượt, đúng mà một căn nhà kho cũ kỹ nhưng vẫn còn đang được sử dụng, và nhanh chóng Duyên khám phá ra đây là nhà kho dùngđể chứa nước đá, những cây nước đá được bảo quản trong những hầm lạnh ở tầng hầm. Hóa ra chẳng có gì là đặt biệt, nhưng thật bất ngờ cô phát hiện ra 1 cây nước đá được để chung với những cây khác, bên trong có một bao gì đó trắng tráng, to như bao bột ngọt khoảng chừng gần 500g. dù thắc mắc không biết bao đó là bao gì mà lại được đặt âm trong cây nước đá kỳ lạ đến vậy, nhưng Duyên không làm sao lấy nó ra được, vì muốn lấy là phải chặt gẫy hay làm cho cây nước đá này tan ra, mà Duyên thì không thể, may thay ngay bên cạnh có một cây nước đá cũng được giấu bên trong cái túi trắng tương tự, nhưng không hiểu gì sao 1 đầu túi trắng lộ ra ngoài, ngay lập tức Duyên dùng chìa khóa chọc thủng túi trắng đó là sửng sốt khi cái thứ bột mịn như bột mì trào ra ngoài mà mới nhìn thoáng qua Duyên đã nhận ra nó là gì, cái thứ bột trắng mà cô được thấy trong những tấm ảnh Hùng cho xem, cái thứ bộ trắng mà Duyên chính mắt nhìn thấy trong nhà Vy khi phát hiện thân thể Vy cùng hai mẹ con dì Phương lã thể sau một đêm bị hãm hiếp, nó là mà túy, thứ luôn rơi lại tại hiện trường những vụ án Hiếp dâm.
Ngay lúc đó, chiếc điện thoại báo phin yếu và tự động ngắt đèn flash. Bóng tối quay trở về trùm lấy xung quanh Duyên, không mở được đèn flash thì Duyên đành mở màn hình điện thoại cho sáng mờ mờ để cô tìm hướng đi ra ngoài, ra khỏi tầng hầm, bỗng Duyên cảm giác có nghe loáng thoáng tiếng động gì đó hơi nhốn nháo đâu đó quanh đây, cô cố giữ thật yên lặng, thì đúng là ngoài tiếng dế kêu ren rét thì vẫn còn những tiếng từa tựa như tiếng cưới nói, tuy nghe không rõ ràng nhưng để ý một chút thí sẽ nghe thấy. cô đoán chắc là những người làm trong nhà kho này đêm xuống tổ chức ăn uống với nhau thôi, nhưng nghĩ đến chiếc xe của vợ chồng chị Thúy sao lại đâu trong này, khiến Duyên vó hơi tò mò, cô quay tới quay lui nhìn xung quanh thì phát hiện ở cuối dãy nàh kho, khá xa bên dưới hình như còn có 1 cánh cửa, cô nhánh chóng tiến đến và cánh cửa đó là cửa hậu, thoát ra ngoài khu đất trong sau lung nhà kho, cách đó cũng hơn chục mét có ánh đèn sáng mà nhìn sơ qua Duyên cũng biết đó là ánh đèn tròn, ánh sáng vàng vọt phát ra đủ để Duyên nhận ra đó là một căn nhà gỗ nhỏ, được làm từ những tấm gỗ tạp vây lại thành tường, và những tiếng động nhốn nháo kia rõ ràng là phát ra từ đó.
Càng lúc Duyên càng muốn biết ai đang ở trong đó gần đêm này, cô bước thận trọng tới, và ngay bước chân đầu tiên, bàn chân trần của Duyên ngay lập tực đạp lên một vật gì đó cưng cứng khiến cô giật mình, thì ra đó là một chiếc điện thoại bị tháo hết sim và pin ra, chỉ còn lại chiếc vỏ, nhưng Duyên tiếp tục chợt giật mình khi nhận ra đó lại là chiếc điện thoại mà hằng ngày cô vẫn thường thấy dì Phương sử dụng, tại sao bây giờ lại bị vứt ở đây, sim và pin đều bị tháo ra mất. Càng lúc Duyên càng cảm thấy, có thể trong căn nhà ọp ẹp kia, bí mật sẽ được giải đáp, và Duyên thật nhẹ nhàng tiếng đến ngồi nha, nhẹ nhàng tìm đến với những manh mối đâu tiên của sự thật.
Duyên mon mem đến gần cang nhà, ánh đèn vàng hắt ra càng lúc càng rõ, nhưng sợ ai đó phát hiện, cô lại lựa những bụi cây tối u u để chậm rãi tiếp cận. Căn nàh tuy vách gỗ nhưng khá tháng rộng, cũng có nhiều ngăn. Định lẽn vào trong thì Duyen chợt thấy có hai bóng người bước ra, hoảng quá cô chẳng kịp nhìn kỹ họ là ai như thế nào, tự nhiên cô muốn tìm góc khuất nào đó núp vào cho kín. Tiện thấy có một phòng tối đang khéo hờ cửa, bên trong tối om, chắc là không có người Duyên vội lách người vào trong và khéo hờ cửa lại. Căn phòng tuy tối om nhưng do tượng bằng những vách gỗ cũ và có phần mục nát nên thỉnh thoáng Duyên vẫn tìm được những khe hở to đang đầu đũa để nhìn ra bên ngoài, hai tên khi nãy đi ngang qua nơi Duyên trốn và đi thẳng ra ngoài bụi cây thoải mái đứng đái. Cô định bụng chờ cho chúng vào hẳn bên trong cô sẽ lại chui ra, ngòa ngờ khi đi ngang….cả hai thấy cảnh cửa phòng nơi Duyên trong được khép sơ sài, bất thình lình chúng đẩy cửa phòng bật ra và dùng đen pin rọi khắp một lượt. Ánh đèn pin dần dần được soi từng góc của căn phòng, chẳng có gì ngoài những thung xốp được chất đầy trong đó. Thật ra khi thấy chúng nhìn qua khe cửa, Duyên hoàng hốt đã nép người vào trong một góc nơi có nhiều thung xốp chồng lên nhau, nhờ vậy mà khi kiểm tra bằng đèn pin chúng không phát hiện được Duyên đang ngồi núp trong góc, tim đập như trống vỗ còn mặt thì mướt đầy mồ hôi.
Cả hai thằng nhìn tới nhìn lui chẳng thấy gì đáng nghi nên bỏ ra đóng cửa lại, tai hại là chúng móc luôn ống khóa vào bóp lại, vậy là Duyên vô tình bị nhốt trong căn phòng này, trong bóng tối cô chẳng biết phải làm sao thì tình cờ phát hiện có một khe hở trên tường, khe hở khiến anh sáng phía bên kia chiếu vào, Duyên bò lại gần, nhìn kỹ thì khe hở quá nhỏ chẳng nhìn được qua bên kia, chỉ nghe bên đó toàn tiếng đàn ông, tiếng ăn nhậu ồn ào, cô đưa tay sờ vào khe hở thì phát hiện khe hở đó chính là do mối ăn mòn, cào cào một chút thì những bụi gỗ đã mục nát bao lâu dần rơi ra, từ một khe hở bé xíu mà giờ đâu bong ra thành 1 rãnh hở dài hơn gang tay khá rộng, với rãnh hở như thế, Duyên thoải mái nhìn vào bên trong mà chẳng sợ ai phát hiện… Và cô suýt kêu thét lên, đến nỗi tay phải vội bịt bụm miệng mình lại khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong….
Không chỉ những gì cô nhìn thấy mà cả những gì chính tai Duyên nghe thấy đều thật đáng sợ, cô ngay lập tức nhận ra tối nay số phận đã mỉm cười cho cô sự may mắn vô cùng, nếu khi nãy cô đi về chung với chị Thúy thì giờ đây đời con gái của cô chắc đã tan nát, quan rãnh hở, cảnh tượng kinh khủng đang diễn ra trước mắt Duyên, đó là một căn buồng ngủ rộng rãi, giữa phòng chỉ có một bóng đèn tròn treo lũng lẵng trên cao, ngay ở góc phòng, anh chồng của chị Thúy bị cột chặt trong một góc, bị nhét giẻ chặt cứng trong họng, cả khuôn mặt sưng tấy lên có lẽ do đánh hội đồng. Giữa phòng lố nhố đến cả 5 – 6 thằng đan ông đang chè chén rôm rã với nhau. Sau lứng đám hỗn độn đó là chiếc giường bằng ván gỗ đã cũ kỹ, màn (mùng) được tém gọn trên cao, mền gối bừa bãi, và quang trong là cả dì Phương và chị Thúy đều bị trói chặt, đang nằm quằn quại trên giường. cả hai đếu bị trói hai cổ chân lại, hai tay bị trói bẻ ngược ra phía sau, và bị bịt chặt miệng bằng một mảnh vải khác, cả hai nằm nghiêng trên giường, vừa ú ớ hét vừa cố vặn người quằn lên để hòng tìm cách thoát ra, mặc cho hai người đep cố vùng sức, bọn chúng vẫn thản nhiên tiếp tục chè chén.
Duyên biết sau khi ăn uống đã đời chúng sẽ làm nhục chị Thúy và cả dì Phương nữa, phải hành động gì đó, nhưng nếu cô xông ra thì không biết chừng chẳng cứu được ai mà lại còn bị bắt là trò vui thâu đêm cho chúng. Nghĩ thế cô móc điện thoại ra định gọi ngay hay nhắn tin cho ai đó, nhưng tệ hại làm sao khi chiếc điện thoại vừa lóe sáng lên ngay lập tức báo hết pin và … tắt ngấm… có nghĩa là Duyên chị còn biết ngồi một chỗ, bất lực nhìn cảnh tượng kinh khủng ấy diễn ra.
- Anh em, ăn uống còn dài, ngày mai ta lại tiếp tục. Tối nay, đáng tiếc là không bắt được con nhà báo, phần anh Hòa lại bận công việc đột xuất nên không thể góp vui cùng với anh em. Bởi vậy, anh Hòa có nhờ tôi nói lại với anh em, đêm nay cứ ăn uống no say, anh em nào cần tiền thì cứ lấy mà xài, riêng hai con đàn bà này…cho anh em trọn quyền
- Anh em cũng đừng lo, không có con phóng viên kia, nhưng tối nay hầu anh em là một phó ban chính trị – xã hội, so ra thì cũng là nhà báo cả thôi…ha ha ha, hai con đàn bà này, anh em cứ thoải mái mà thưởng thức, hiếp cho tụi nó có thai luôn cũng được.
Cả Phương và Thúy nhìn nhau ánh mắt đầy hoang mang, Thúy chỉ hơn 30 tuổi, còn chưa có con, còn Phương thì chẳng muốn lại phải trãi qua một đêm dài với cả mấy thằng đàn ông như thế này. trong nhóm này chỉ có hai tên lần trước tháp tùng cùng Hòa vào gây án trong nhà của Vy, đương nhiên là trong cái đêm mưa gió đệnh mệnh đó, cả hai tên đều có dịp cưỡng bức Phương rồi, hôm nay chúng sse4 có hứng thú với chị Thúy hơn, và cũng vì thế nên:
- Anh em, con mặc áo trắng chính là cô giáo đó, xử nó trước đi
Nhưng tên khác hứng thú hẳn lên, chúng xúm lại giường, kéo dì Phương sát lại chúng rồi tháo dây trói ở chân ra, rồi mặc cho Phương cự tuyệt vẫy vùng, chúng đẫy Phương té hết vào người tên này đến tên khác, Phương bị chuyền qua tay từng tên từng tên một, mỗi lần ngã vào vòng tay thằng nào, thằng đó lại ôm hôn tới tấp vào mặt và cổ của chị, rồi nhanh chóng chuyền qua tay thằng khác
- Ha ha ha, chuyền nó qua đây… ha ha ha, đéo biết cô giáo mặc đồ lót màu gì hả…
Chỉ có hai tên còn ngồi lại nhìn cả đám còn lại xúm xít bắt đầu giở những trờ sớ mó xung quanh người đàn bà kia, vì hai tên đó đã chấm chị Thúy ngay từ đầu, chúng xem cái cảnh bọn còn lại làm nhục Phương cho có hứng thú, trước khi giở trò thú tính với chị Thúy
- Ha ha, lột hết đồ cùa nó ra đi.
Phương trong thế bị động chẳng thể chống cự gì được, dù hai chân được tự do nhưng hai tay vẫn bị trói ngược về phía sau, chẳng thể nào chống trả lại bọn sói đói này được, chí một lát kể từ khi bọn chúng bắt đầu thú vui xác thịt với Phương, tóc tai chị đã bi bung xỏa hết ra, quần áo trở nên xộc xệch. Giằng co mãi khiến chiếc giẻ buộc miệng Phương bị rơi ra, tiếng gào hét của Phương khiến chồng của Thúy chẳng dám nhìn, Duyên thì cắn răng bất lực còn cả bọn thì được một phen cười thỏa chí. Cả năm sáu thằng xúm vào người Phương, chúng chẳng ngần ngại cởi luôn dây trói ở tay chị ra. Tưởng được cởi trói, Phương sẽ có thể chống trả thoát thân, nhưng sức người đàn chẳng thể nào thằng được cùng lúc năm sáu gã đàn ông được. Phương bị một thằng ngồi xuống dùng cả vòng tay siết chặt lất cả hai chân, đầu hắn thì gục vào hôn hít đôi chân trắng nõn, phần da thịt thơm tho lộ ra dưới chiếc váy nâu cao đến quá đầu gối. Phương cố gắng hết sức vùng ra để rút chân mình khỏi tên đó, nhưng nào có tác dụng, gã ta vừa hôn vừa liếm phần da thịt mỏng mảnh như tờ giấy, nhất là vùng da thịt càng ngược lên hai đùi trắng trẻo của chị, vừa hôn vừa liếm, thỉnh thoảng lại cà cà hai bên mặt của hắn vào lớp da mỏng manh đó, cứ thế hắn hôn và sờ soạn từ từ nược từ đầu gối mò dần lên trên. Càng mò lên trên đùi, da thịt của Phương càng mềm mại và trắng trẻo hơn, chị không biết cách nào cản hắn lại vì chính hai tay của mình bị bị những tên khác khống chế banh ra hai bên. Kẻ hôn đùi, nhưng thằng khác rãnh tay, chúng lại thò vòng tay ra sau bóp lấy cặp mông tròn cằng ra dưới lớp váy vỏng dính, vừa bóp vừa xoa tròn hết cả vùng mông.
- Đừng…không…m….m…m
Mặc cho những tiếng kêu la phản ứng của Phương, những hơi thở gấp dáp không ngừng phả ra khắp hai bên đùi của chị, và chị một chốc sau, chiếc váy quay ôm bó sát vào người đã bị lột ngược lên, toàn bộ vùng kín và quần lót của Phương lộ hẳn ra trước mắt chúng. Đang hứng nên chúng chẳng muốn dừng lại, cả mấy thằng cùng úp mặt vào mông và mu của chị hôn tơi tấp, chiếc quần xì mượt mà như tạo thêm hứng phần cho bọn chúng thi nhau khám phá thân thể người đà bà đang ra sức vùng vẫy trong tuyệt vọng. Chúng không buông tha cho chị dù là vùng da thịt nhỏ nhất, đứa thì sờ, đứa thì bóp mu, đứa thì xoa xoa mông. Nửa thân dưới của chị cùng lúc bị đến 2 – 3 tên nhào đầu vào bú liếm, khiến cho mặt ngoài quần xịp mỗi lúc một ẩm ướt hơn.
Phía bên trên, một thằng đứng phía sau lãnh phần khóa tay chị lại, và cũng vì thế ngực áo chị bị đẩng cang ra, đến cả những đường ren và dây áo nịch cũng nổi hằn lên trên lớp sơ mi trắng bóng mượt, những đứa còn lại rãnh tay thoải mái ve vuốt sờ tư hông đến em rồi lướt bàn tay tởm lợn của chúng lên hai bầu vú căng tròng của Phương, chúng đẩy chị ngân cổ ra đề hôn hai bên cần cổ trắng trẻo của chị, khiến Phương nước mắt chảy ròng, chị không sao gồng lại sức của những gã đàn ông này được, sức đàn ba dù có mãnh liệt đến đâu cũng không sao ngăn chúng ngừng giở trò thú tính này trên thẩn thể của chị
- Đừng mà….thả tôi ra…
- Ngoan anh thương mà…la cái gì mà la…
Rồi một cái miệng nồng nặc mùi bia tươi ngoạm lấy đôi môi của chị, Phương trợn tròn mắt lên rồi cố gắng quay mặt đi né tránh, nhưng hắn đã ghì lấy đầu chị, cái miệng hôi hám đó nút lấy nút để cặp môi hồng mềm mại còn chưa phai màu và mùi son của Phương, rồi từ môi hắn liếm và hôn dọc khắp hết mặt của Phương, hai gò má đẫm noc71 mắt giờ đây nhòe nhoẹt nước miếng của hắn
- Banh áo nó ra…chơi cho nó chết luôn đi
Truyen nguoi lon
Phương nghe thấy chúng bảo nhau như thể thì vô cùng hãi hùng, chị cố hết sức vùng vẫy để thoát ra, nhưng đã quá muộn, bộ ngực căng tròn nảy nở cùa chị bị những bàn tay thô thiển thì vào nắm ngay vạt áo và banh toặc ra hai bên, tiếng vải bị xé rách xèn xẹt và những chiếc cúc áo bị bung ra pừng pực. hai khối thịt bồng cao mềm mại giờ thì đã bị lột trần, da thịt đàn bà của Phương đã phơi bày ra trước sự thèm thuồng của những người đàn ông đang trong cơn điên say máu, thèm khát thân thể của chị
- Anh em, con mặc áo trắng chính là cô giáo đó, xử nó trước đi
Nhưng tên khác hứng thú hẳn lên, chúng xúm lại giường, kéo dì Phương sát lại chúng rồi tháo dây trói ở chân ra, rồi mặc cho Phương cự tuyệt vẫy vùng, chúng đẫy Phương té hết vào người tên này đến tên khác, Phương bị chuyền qua tay từng tên từng tên một, mỗi lần ngã vào vòng tay thằng nào, thằng đó lại ôm hôn tới tấp vào mặt và cổ của chị, rồi nhanh chóng chuyền qua tay thằng khác
- Ha ha ha, chuyền nó qua đây… ha ha ha, đéo biết cô giáo mặc đồ lót màu gì hả…
Chỉ có hai tên còn ngồi lại nhìn cả đám còn lại xúm xít bắt đầu giở những trờ sớ mó xung quanh người đàn bà kia, vì hai tên đó đã chấm chị Thúy ngay từ đầu, chúng xem cái cảnh bọn còn lại làm nhục Phương cho có hứng thú, trước khi giở trò thú tính với chị Thúy
- Ha ha, lột hết đồ cùa nó ra đi.
Phương trong thế bị động chẳng thể chống cự gì được, dù hai chân được tự do nhưng hai tay vẫn bị trói ngược về phía sau, chẳng thể nào chống trả lại bọn sói đói này được, chí một lát kể từ khi bọn chúng bắt đầu thú vui xác thịt với Phương, tóc tai chị đã bi bung xỏa hết ra, quần áo trở nên xộc xệch. Giằng co mãi khiến chiếc giẻ buộc miệng Phương bị rơi ra, tiếng gào hét của Phương khiến chồng của Thúy chẳng dám nhìn, Duyên thì cắn răng bất lực còn cả bọn thì được một phen cười thỏa chí. Cả năm sáu thằng xúm vào người Phương, chúng chẳng ngần ngại cởi luôn dây trói ở tay chị ra. Tưởng được cởi trói, Phương sẽ có thể chống trả thoát thân, nhưng sức người đàn chẳng thể nào thằng được cùng lúc năm sáu gã đàn ông được. Phương bị một thằng ngồi xuống dùng cả vòng tay siết chặt lất cả hai chân, đầu hắn thì gục vào hôn hít đôi chân trắng nõn, phần da thịt thơm tho lộ ra dưới chiếc váy nâu cao đến quá đầu gối. Phương cố gắng hết sức vùng ra để rút chân mình khỏi tên đó, nhưng nào có tác dụng, gã ta vừa hôn vừa liếm phần da thịt mỏng mảnh như tờ giấy, nhất là vùng da thịt càng ngược lên hai đùi trắng trẻo của chị, vừa hôn vừa liếm, thỉnh thoảng lại cà cà hai bên mặt của hắn vào lớp da mỏng manh đó, cứ thế hắn hôn và sờ soạn từ từ nược từ đầu gối mò dần lên trên. Càng mò lên trên đùi, da thịt của Phương càng mềm mại và trắng trẻo hơn, chị không biết cách nào cản hắn lại vì chính hai tay của mình bị bị những tên khác khống chế banh ra hai bên. Kẻ hôn đùi, nhưng thằng khác rãnh tay, chúng lại thò vòng tay ra sau bóp lấy cặp mông tròn cằng ra dưới lớp váy vỏng dính, vừa bóp vừa xoa tròn hết cả vùng mông.
- Đừng…không…m….m…m…đ…đ…đừng
Mặc cho những tiếng kêu la phản ứng của Phương, những hơi thở gấp dáp không ngừng phả ra khắp hai bên đùi của chị, và chị một chốc sau, chiếc váy quay ôm bó sát vào người đã bị lột ngược lên, toàn bộ vùng kín và quần lót của Phương lộ hẳn ra trước mắt chúng. Đang hứng nên chúng chẳng muốn dừng lại, cả mấy thằng cùng úp mặt vào mông và mu của chị hôn tơi tấp, chiếc quần xì mượt mà như tạo thêm hứng phần cho bọn chúng thi nhau khám phá thân thể người đà bà đang ra sức vùng vẫy trong tuyệt vọng. Chúng không buông tha cho chị dù là vùng da thịt nhỏ nhất, đứa thì sờ, đứa thì bóp mu, đứa thì xoa xoa mông. Nửa thân dưới của chị cùng lúc bị đến 2 – 3 tên nhào đầu vào bú liếm, khiến cho mặt ngoài quần xịp mỗi lúc một ẩm ướt hơn.
Phía bên trên, một thằng đứng phía sau lãnh phần khóa tay chị lại, và cũng vì thế ngực áo chị bị đẩng cang ra, đến cả những đường ren và dây áo nịch cũng nổi hằn lên trên lớp sơ mi trắng bóng mượt, những đứa còn lại rãnh tay thoải mái ve vuốt sờ tư hông đến em rồi lướt bàn tay tởm lợn của chúng lên hai bầu vú căng tròng của Phương, chúng đẩy chị ngân cổ ra đề hôn hai bên cần cổ trắng trẻo của chị, khiến Phương nước mắt chảy ròng, chị không sao gồng lại sức của những gã đàn ông này được, sức đàn ba dù có mãnh liệt đến đâu cũng không sao ngăn chúng ngừng giở trò thú tính này trên thẩn thể của chị
- Đừng mà….thả tôi ra…
- Ngoan anh thương mà…la cái gì mà la…
Rồi một cái miệng nồng nặc mùi bia tươi ngoạm lấy đôi môi của chị, Phương trợn tròn mắt lên rồi cố gắng quay mặt đi né tránh, nhưng hắn đã ghì lấy đầu chị, cái miệng hôi hám đó nút lấy nút để cặp môi hồng mềm mại còn chưa phai màu và mùi son của Phương, rồi từ môi hắn liếm và hôn dọc khắp hết mặt của Phương, hai gò má đẫm noc71 mắt giờ đây nhòe nhoẹt nước miếng của hắn
- Banh áo nó ra…chơi cho nó chết luôn đi
Phương nghe thấy chúng bảo nhau như thể thì vô cùng hãi hùng, chị cố hết sức vùng vẫy để thoát ra, nhưng đã quá muộn, bộ ngực căng tròn nảy nở cùa chị bị những bàn tay thô thiển thì vào nắm ngay vạt áo và banh toặc ra hai bên, tiếng vải bị xé rách xèn xẹt và những chiếc cúc áo bị bung ra pừng pực. hai khối thịt bồng cao mềm mại giờ thì đã bị lột trần, da thịt đàn bà của Phương đã phơi bày ra trước sự thèm thuồng của những người đàn ông đang trong cơn điên say máu, thèm khát thân thể của chị
Quằn quại chống cự mãi, Phương cũng không sao thoát được vòng vây bọn du đãng ấy, khi chiếc ao sơ mi bị xé toạc ra thì bọn chúng xúm nhau vồ lấy Phương, cố giằng mảnh áo đó ra khỏi người chị, còn Phương tất nhiên là phản kháng kịch liệt, cố dùng tay đánh và đẩy những tấm thân trần kia tránh xa khỏi người mình, nhiều lần chống trả khiến chị bị té ngã vào vòng tay hết tên này đến tên khác, cứ có cơ hội tiếp cận thì những bàn tay bẩn thiểu không ngừng sờ mó hết chỗ này đến vùng khác trên thân thể của người giáo viên trẻ, kẻ thì sờ kẻ thì hít, cái mùi phấn thơm trên da thịt đàn bà như khiến cả bọn càng lúc càng say máu hơn. Phương không có cơ hội tự vệ, mỗi lần hay tay chị co lại thì chúng lại banh ra hai bên, và những cái đầu liên tục vụt vào liếm nhớt nhầy lên phần da thịt không được những mảnh vải che đậy:
- Thả ra…đồ khốn kiếp…thả tao ra.
La hét và chống cự cho có vậy, chứ cả bọn cả thằng nào thèm để ý Phương chửi gì hay làm gì chúng đâu, chúng đè chị sát vào vách tường, những bàn tay thô bào chụp lấy cái mu cao và sục lên sục xuống, chúng chà xát nhiều và mạnh khiến Phương đau rát cả vùng kín chứ chẳng được cái sung sướng nào, âm hộ Phương vì thế vẫn kho ran. Quyết tâm biến Phương thành thứ dồ chơi thể xác, bọn chúng nghĩ ra trò hành hạ mới. sự ma sát mãnh liệt nơi vùng kiến khiến Phương không tài nào chịu được, chị gồng người chịu đựng cho đến khi nước mắt và những tiếng rên thảm hại phát ra, chỉ sau vài phút kích thích, cả đũng quần lót của chị giở thì đã ướt sũng, dâm thủy tuông ra ào ạt. Chúng ép chị sát vào vách từng, nâng cao 1 chân hổng lên, một tên quỳ xuống vạch quần lót của Phương sang một bên rồi gục đầu vào, cái lưỡi to rộng của hắn thô thiển liếm thật mạnh và sâu vào khe bướm của Phương, sự xâm phạm bất ngờ và thô bạo khiến Phương bất ngờ và kháng cự mãnh liệt hơn, nhưng cả bọn đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ những Lúc Phương cố vùng lên thì chúng đã ghì chặt cả người chị lại, nỗ lực kháng cự nhanh chóng bị dập tắt bởi cả tay chân Phương đều bị kiềm giữ thật chặt. Phương có quay đầu thoát khỏi nhưng khuôn mặt đang hít và phả hơi thở nồng nặc vào mặt và cổ mình, chị thét lên trong sự nghẹn ngào khi cái mồm hôi thối của gã bên dưới ngoạm lấy vùng kín của mình, hơi nóng ran nhanh chóng lan tỏa từ dưới lên khắp toàn thân như thể nhiều con ong độc đang thi nhau châm chít vào cơ thể. Bọn chúng chẳng thương tiếc gì mà nhẹ nhàng với Phương, chúng banh chân chị rộng ra hết mức, đứa nào đang nâng đùi chị lên thì xoa xít khắp vùng da trắng non mêm đó, bên dưới mặc cho đám lông mu đen lăn quăn cản trở đôi chút, chúng vẫn thi nhau liếm thật mạnh và thật sâu và âm đạo của chị, cái mùi vị măn mẵn vùng kín phụ nữ lúc này hoàn toàn bị lấn át bởi hương nước hoa nhẹ nhàng thoang thoảng, ấy thế mà khiến chúng thích lại càng thêm thích, không chỉ liếm láp, những cái lưỡi không chỉ đánh qua đánh lại vùng niêm mạt đỏ hồng hào bên trong sao khi vạch hai mép lồn của Phương. Chị còn bị chúng ngậm và nút lấy một bên mép lồn của mình, cảm giác vừa đau lại vừa sướng khó tả xâm chiếm hết mọi giác quan của Phương, chúng không ngừng tạo ra những đợt kích thích khó chịu đến kinh khủng và bắt Phương phải oằn người ra hứng chịu. Phía bên trên, chiếc áo sơ mi trắng đã bị banh tuột đến tận khuỷa tay, thân trên của Phương không thoát khỏi những bàn tay to rộng mân mê từng khối da thịt ve vuốt khắp người, những khuôn mặt với chiếc lưỡi thè dài liếm hết vùng da căng tròn trắng nõn nà, tới lúc này mà chị vẫn còn chưa bị cởi áo vú ra, nhưng có cởi hay không thì sớm hai quả tuyết lê mềm mềm đó cũng đã bị hết tên này rồi thằng khác thi nhau bóp nhồi, cứ mỗi lần ngực mình bị nhồi nhồi bởi những bàn tay khốn kiếp đó thì lại là mỗi lần Phương phải cố chịu đựng sự sung sướng và khoái cảm đàn bà trào dâng lên, cả trên cả dưới những chổ nào nhạy cảm đều bị bọn chúng xâm phạm. Chưa cảm thấy đủ, chúng còn bật lon và tưới bia xuống khắp người chị, từng dòng bia tươi chảy xối từ mái tóc mượt nhánh của Phương xuống tấm thân đang phơi trần dưới ánh đèn và dưới lớp vải đồ lót căng mượt
- Ha ha ha…uống đi…uống nhiều vào…
Mặc cho bọn khốn ấy giở hết những trò đồi bại, Phương quyết tâ không làm cho chúng thỏa mãn, chị nhắm chặt mắt lại khi chúng tưới bia vào mặt mình, nhưng một cái mồm nào đó đã ngoạm lấy mép lồn của chị mà nút 1 cái quá mạnh khiến chị giật nảy cả người, thét lên một tiếng rõ thảm thương, cùng lúc đó chị một chai bia được kê vào miệng, chúng bắt chị phải uống hết những dòng bia tuông trào đắng nghét khiến chị như nôn ọe không ngừng, chỉ trong giây lát, khuôn mặt thân thiện của Phương đã đỏ hồng rừng rực. Bên dưới, những cái lưỡi to rộng vẫn đang liếm hết từ cổ cho đến vai và vú của Phương, bia chảy đến đâu thì chúng liếm đến đó, vừa liếm vừa ôm vừa bóp vừa xoa hết toàn thân.
Truyen xxx
Quằn quại chống cự mãi, Phương cũng không sao thoát được vòng vây bọn du đãng ấy, khi chiếc ao sơ mi bị xé toạc ra thì bọn chúng xúm nhau vồ lấy Phương, cố giằng mảnh áo đó ra khỏi người chị, còn Phương tất nhiên là phản kháng kịch liệt, cố dùng tay đánh và đẩy những tấm thân trần kia tránh xa khỏi người mình, nhiều lần chống trả khiến chị bị té ngã vào vòng tay hết tên này đến tên khác, cứ có cơ hội tiếp cận thì những bàn tay bẩn thiểu không ngừng sờ mó hết chỗ này đến vùng khác trên thân thể của người giáo viên trẻ, kẻ thì sờ kẻ thì hít, cái mùi phấn thơm trên da thịt đàn bà như khiến cả bọn càng lúc càng say máu hơn. Phương không có cơ hội tự vệ, mỗi lần hay tay chị co lại thì chúng lại banh ra hai bên, và những cái đầu liên tục vụt vào liếm nhớt nhầy lên phần da thịt không được những mảnh vải che đậy:
- Thả ra…đồ khốn kiếp…thả tao ra.
- Ha ha ha…uống đi…
Thấy cảnh bọn chúng thay nhau hành hạ thân xác của Phương mà trong lòng Thúy cảm thấy vô cùng kinh hãi, vị Thúy biết cái thân đàn bà của mình thế nào cũng khó lòng thoát khỏi cái cảnh tương tự, chị chẳng dám tưởng tượng đến cái cảnh một thân một mình phải chống trả giữa bầy lang sói, nhưng gã đàn ông chuyền tay nhau xâu xé, thưởng thức thân xác chị ngay trước mặt chồng mình, bị hiếp đã là ô nhục, nay còn bị hãm hiếp ngay trước mặt chồng của mình thì con nỗi nhục nhã nào bằng.
Cả bọn đang say sưa “ làm thịt” Phương, chúng không cho chị một chút nào ngơi nghỉ, liên tục kích thích âm đạm khiến cho Phương không ngừng rên la thống thiết, và khe bướm dưới những bàn tay nhám nhúa liên tục móc ngoày rồi có khi dùng cả bàn tay sục chành chạch giờ đây đã chèm nhéo dâm thủy, dâm thủy ra càng nhiều ánh mắt của Phương càng đờ đẫn đi, hay tay vẫn đang ghì lấy một thằng nhưng Phương chẳng còn biết làm sao cản bọn thút vật này lại được, chị cũng cố thử cắn chặt hai hàm răng lại, một thoát chịu đừng không phát ra tiếng rên, nhưng chi một thoáng sau cái bản năng làm đàn bà khiến Phương và thở dốc và những tiếng rên rĩ lại phát ra đều đặn và dồn dập. Cho đến khi từ bụng cho đến đùi Phương ướt mèm vì bia và dâm thủy, và phan lẫn trong đó là cả tinh dịch của vài thằng không kiềm nén được đã xuất ra trong khi “quậy phá” thân thể Phương. Chúng đẩy chị té ngữa ra sàn, trong thoáng chống cả tay và chân được tự do, Phương vội kéo lại váy và che lại những mảnh vải áo đã bị xé tan nát, hai tay co trước ngực cố phủ kín những vùng thân thể lõa lồ của mình. Nhưng chúng nào đâ để chị yên…
- Ha ha ha, chưa xong đâu, tụi tao còn dần mày cho tới sáng. Để rồi coi con này mày chịu được tới đâu
Nói rồi chúng xúm lại, nắm tóc và xóc Phương dậy, chị vẫn quậy người cưỡng lại nhưng sức thì đã yếu hơn ban đầu nhiều, phần vì vừa che chắn thân thể, phần vì chúng đông hơn khiến Phương đành miễn cưỡng bị chúng khống chế.
- Hà hà hà, vào đây…tụi tao tắm cho…
Phương cố dùng hết sức lực của mình, ra sức chống lại đến cùng khi thấy cả bọn đang đẩy bình đến 1 cánh cửa mà chị biết phái sau đó là toalet, bọn khốn này muốn biến chị thành con điếm rẽ tiền mà chúng có thể dọc dọc thân xác chị tùy thích. Tắm chung ư? Không, thà chết chứ không thể để bọn súc vật này thỏa ý.
- Bỏ ra, đồ khốn nạn….bỏ ra khôngtao không vào…
Thấy Phương giằng co quá, mà con điên cuồng đang dồn lên cao độ, một thắng nhào tới vác Phương lên vai, mặc cho Phương co chân liên tục, hai tay có đánh vào lứng hắn mạnh dữ dội, hắn vẫn dễ dàng đưa Phương vào bên trong, và những thằng khác cũng tiến theo hăm hở, tiếng la hét chống trả của Phương vẫn không ngớt, nhưng hòa trong đó còn là tiếng cười thỏa thích, tiếng nước xối xả và những tiếng “ rẹt rẹt…. đừng…không….”….
- Ha ha ha, còn giả bộ thủ tiết hả mày, để tụi tao tắm rửa cho thơm tho mà…hà hà
- Đừng…van các người…dừng lại đi…tha cho tôi đi…không được, không được cởi ra….không mà….
Tiếng của Phương trào lên như nấc nghẹn, và tiếng cưới trong căn phòng oan nghiệt đó phát ra sang sản. Chỉ một lúc sau, ở bên ngoài, Thúy dù đang bị trói trên giường cũng quay mặt đi kinh sợ chẳng dám nhìn, khi chị nhân ra chiếc váy của Phương mặt khi nãy giờ đây trong rách nhàu và ướt sũng, bị ném ra ngay cửa vào phòng tắm, thế là cũng biết cọn khốn đó đã khiến người giao viên kia trần truồng và ép buộc phải hoang lạc với chúng.
Phần Phương thì đành chấp nhận bị hành xác như thế, lần này chị không có được cái may mắn là bị ngất đi, vì như thế thì ít nhất Phương cũng không biết được thân xác mình bị dày vò như thế nào. Còn như lúc này, bản năng và phẩm hạnh không cho phép chị ngừng chống cự, nhưng sức đàn bà cùng lắm chỉ khiến cả bọn phải tốn công đè tay ghì chân chị lại, khi đã làm được rồi thì chúng cứ mà thoải mái sờ soạn, bóp nắn mông vú của Phương, cái thân hình đàn bà nảy nở được cả đám cưng nựng bú liếm mãi không chán. Những tấm thân trần trục ôm chằm lấy Phương, da thịt của những thân thể cọ xát vào nhau. Tay chân của phương bị ghì chặt quá, cô giáo viên xinh đẹp không cách nào đẩy những thân thể tởm lợn kia ra khỏi người mình. Mặc tình Phương có cố gắng phản kháng đến đâu, chúng vẫn ghè chị sát váo tường, hôn hít khắp thân, chưa thỏa mãn, chúng dùng vòi sen cầm tay phu nước ướt đẫm người của Phương. Toàn thân sũng nước, khiến đồ lót của chị ướt mèm và phút chốc trở nên …trong suốt hẳn ra. Những Phương thì chẳng có thời gian dòm ngó hay để ý chuyện đó, chị bận phải nhắm tịt hai mắt quằn quại từ đầu cổ đến thân người mỗi khi bị phun nước vào, mái tóc mỏng manh ngang vai nhanh chóng sũng nước, vài sợi rối bời trên khuôn mặt tủi nhục của chị. Nhưng như thế đâu đã xong, chẳng thèm lột bỏ quần áo lót của chị, chúng đã lấy xà phòng thoa đều khắp thân thể của, Phương muốn chấm dứt cái trò hành hạ đáng nghê tởm này nhưng phần quyết định lại không thuộc về mình, Phương cố gắng lắm cũng chị giãy nãy lên được vài cái thì ngay sau đó lại bị ghè lại vào vách, hai chân bị vịnh banh rộng ra, khiến cho thằng đang thoa xà phòng hết sức thoải mái, chẳng bị chút cản trở nào, bàn tay trơn tuột của hắn lòn hết vùng ngóc ngách này đến vùng eo cong khác, mặc hco nạn nhân có uốn éo cự tuyệt hay van nài chúng buông tha.
- Đứng yên nào, để tụi tao tắm cho mày sạch sẽ coi, chút nữa mày thơm tho rồi anh em tụi tao sẽ có hứng hơn…
- Ha ha ha, cô em quả là có làn da mịn màng quá, tối nay tui anhs ẽ cho em hoang dại một lần…
Vừa nói chúng vừa lấy cục xà phòng xoa bên ngoài mu của Phương, lúc này vẫn còn đang mặc quần xịp, sự trơn tuột khi bọt xà phòng nổi lên khiến chúng cứ liên tục chà sát và sục bên ngoài đũng quần của Phương, chúng biết nơi đó là vùng nhạy cảm nhất của phụ nữ, càng chà càng sát mạnh, thể nào Phương cũng rân người và phê phẩn hơn, quản nhiên là như vậy, sức gồn ở tay chân Phương càng lúc càng yêu đi nhường chổ cho anh mắt đê mê đờ đờ, hai hàm rằng từ khi nào đã cắn chặt nhưỡng lời van xin thừa dần thưa dần, nhường chổ cho những tiến rên rĩ thổn thức
- Ak….ar….a.r…ar…..r….đau …đau quá….ar….ak….ứ…
Chúng sục mỗi lúc một mạnh, tiếng sục chành chạch phát ra liên hồi, cho đến khi bàn tay hắn cảm nhận một luồng ấm bao quanh, hóa ra Phương chịu không nôi cơn kích thích mãnh liệt nên đã ra quá nhiều nước, vừa ướt, vừa nhờn nhờn khắp cả bàn tay hắn. Biết Phương vừa trãi qua cơn lên đỉnh thật sự, nhưng cuộc vui chưa thể kết thúc được. Chúng đè chị quỳ xuống và thọc ngay con cặc to sượng sùng vào muồn, cái ấn đầu tiên khiến Phương nhận ra rằng chúng vừa bắt mình phải bú cái của quý cho chúng, chị trợn mặt lên, đầu lắc quầy quậy từ chối, chứng giữ đầu chị chặt quá, cứ từng nhịp từng nhip ấn vào rút ra, cái khúc thịt dài ngoàng chà chà vào tận vòm miệng rồi sấn đến cuống họng, cứ thế chúng dập liên tục không cho Phương ngừng nghỉ
- Ah… …ag….ag…, mẹ kiếp, sướng quá, dập đầu nó mạnh lên…
Lúc đầu Phương biết không từ chối được, bọn chúng đều là đàn ông sức lực đều mạnh hơn chị, huống hồ gì tay chân đều bị khóa chặt, không thể ghì người lại khi mà chúng cứ nắm tóc rồi dập đầu mình vào bùi hôi tanh kia, nhưng vì quá gờm tởm nên chị há hốc mồm ra, càng rộng càng tốt, nhưng về sau chúng dập mạnh quá và lại liên tục khiến chị không thể há mệnh to như ban đầu, phần lại bị ngạt thở nên cuối cùng đành phải hít thờ bằng miệng, từ đó vô tình đã mút con cạch kia vào tận sâu trong cuống họng, những tiếng …oc…oc…ọc…ọc sặc nghẽn theo từng cú dập phát ra không ngừng. cho tới khi Phương cảm giác như có một dòng khí nào đó tanh tanh xộc vào trong khoan mũi, thằng đang được bú lại gào lên to như con bò mộng, chị hoảng hốt biết nó sắp xuất tinh vào miệng mình, Phương cố gồng người định nhả cu hắn ra nhưng đã nhanh chóng bị giữ lại, chúng ấn đầ chị sát vào đám lông của hắn, cũng có nghĩa là cái đầu dương vật kinh khiếp kia thọc sâu vào đến tận cuốn lưỡi, và ở đó, nhưng dịch trắng đục đặc sệt được phun ra chèm nhẹp miệng của Phương, đó lại là nơi gần cổ họng, khiến phản xạ dù không mong muốn chị cũng vô tình nuốt 1 ít vào người, dù sau đó Phương cố phun ra những cái chất đặc sệt như đờm mà lại tanh ghê tởm cứ nhớt nhầy bám ở miệng. Hai tay được thả ra tự do đôi chút, Phương đã vội cho vào miệng móc ra, nhưng chưa kịp làm thì lại bị một cái đầu rừa đỏ hỏn khác sục vào mồm, hai tay vịn đùi hắn, Phương cố đẩy thằng khốn đó ra, nhưng lại nhanh chóng bị bọn xung quanh gỡ hai tay lên, và lại tiếp tục ấn đầu dập vào bùi hắn. Cứ thế trong căn phòng tắm nồng nặc hơi người, Chúng bắt cô giáo viên tuổi gần trung niên nhưng hãy còn trẻ đẹp, phục vụ bú cu cho hết tên này đến thằng khác.
bây giờ đến lúc chuyển sang số phận của cô phó ban biên tập, cũng là một nhà báo như Duyên vậy, và lại còn là sếp trên trực tiếp của Duyên.
xin nhắc các đọc gải rằng hình ảnh trên dù chỉ mang tính minh hoa, nhưng là nhân vật thật, cũng tên Thúy và cũng là phó phòng trong một công ty, về tuổi và diện mạo hoàn toan tương thích với cốt truyện, và những miêu tả trong truyện sẽ khớp với nhân vật nữ này, từ quần áo đến nước da. nếu các bạn nhìn kỹ tấm hình…có thể sẽ nhân ra những đường ngấn nội y bên trong nữa.
chúc mọi người bay bổng tưởng tượng và đón xem chuyện gì xảy ra với người phụ nữ xinh đẹp này.
#########
Tình cảnh trong phòng tắm hỗn tạp và nhớt nhác là thế, nhưng bên ngoài lại là một tình cảnh khác. Sau khi chứng kiến cả bọn xúm lại cưỡng bức tập thể Phương và lôi người đàn bà đó vào trong phòng tắm để tiếp tục thực hiện những trò thú tính, hai tên còn lại ở bên ngoài cũng đã cảm thấy hứng tình bộc phát, và lẽ đương nhiên chúng phải tìm đến Thúy để thỏa mãn ham muốn của mình. Nốc cạn lon bia đang cầm dở trên tay, một thằng đứng dậy, nhìn thẳng vào ánh mắt lộ rõ sự mệt mỏi sau trận đòn và bị cột ở góc phòng của anh chồng, miệng nhếch mép nhỏe một nụ cười khẩy, không nói lời nào trong khi tay thì tháo khóa thắt lưng và rồi tiếp theo là chiếc khóa quần Jean của hắn. Dù không nói gì với nhau nhưng chỉ cần nhìn hành động, chồng chị Thúy hiểu ngay chúng đang muốn gì, định làm gì. Anh ta gầm lên trong miệng đầy cố gắng, dưới chiếc giẻ bịt kiếng, ngôn ngữ anh ta tạo ra thật khó nghe, nhưng lại khá là dễ hiểu. cởi xong quần Jean xuống và, lúc này tên đốn mạc đó chẳng còn cái gì trên người, nó ngồi xuống ngay trước mặt anh chồng, tay vỗ nhè nhẹ vào mặt anh.
- Sao? Mày muốn nói cái gì hả, để tao cho mày biết, con vợ của mày ngon lắm, vừa nhìn là bọn tao đã muốn quật ngữa nó ra rồi. Đáng lẽ là tụi tao hiếp nó ngay từ trên xe rồi, nhưng mà ngon cỡ nó phải vật nó nằm ra giường mới thú. Hà hà…hà hà hà.
- Bình tĩnh đi, cứ ngồi đây mà coi tụi tao khám phá con vợ của mày, tao cũng muốn biết đầu vú nó đen hay hồng nữa đó.
Nói rồi nó vuốt mặt anh ta rồi quay sang lầm lũi tiến về phía giường của Thúy, mặc cho anh ta liên tục giật giây và gào lên phản đối. Thấy vậy thằng kia cũng không kiềm chế được, nó cũng đứng phát dậy tháo hết quần áo ra và chuẩn bị cho cuộc ân ái với người vợ trẻ đẹp.
Thúy vẫn bị trói bẻ ngược cả hai tay, nằm nghiêng một bên người bên chiếc giường ván gõ, cái tư thế nằm nghiêng như thế khiến cổ áo bị trễ xuống, vừa để hở ra vùng da cổ, một phần ở vai mà còn lấp ló nửa trên một bên bầu vú, chiếc váy kiểu đen càng khiến cho nước da Thúy trở nên trắng trẻo non mơn mỡn hơn. So với Phương Thúy dường như đẹp hơn bội phần, cái nét đẹp của sự tươi trẻ phan lẫn chút chất đàn bà và hài hòa cùng nét sang trọng. Đúng với câu “ ngực cong mông tròn” dù là đang nằm hay đang ở tư thế nào cũng có thể nhìn ra một bộ ngực căng tròn đầy đặn, chiếc eo thon gọn của người vợ trẻ chưa một lần sinh nở, và bên dưới lại là vòng mông tròn nẵn đầy sức sống. cả hai cổ chân Thúy đều bị trói chặt cứng vào nhau khiến cho tư thế duy nhất của chị lúc này là nằm nghiêng hẳn qua một bên, cũng nhờ thế mà lớp váy bằng vải lụa mềm phủ ôm theo vòng ba, sự mềm mại của lụa khiến cái mông đít căng trong cong cớn của Thúy lộ ra rõ ràng, và lộ rõ luôn cả đường hằn của ren quần lót. Dĩ nhiên là Thúy không hề biết mực độ gợi cảm và sexy của chiếc váy đang phản lại chính mình, và chị chỉ nhận ra điều đó khi ánh mắt cả hai đang xoáy và lướt một lượt từ trên xuống dưới thân thể mình, đoán biết bọn chúng muốn hãm hại đời trong trắng của mình, Thúy ú ớ gì đó trong miệng, ánh mắt to ra tha thiết như van xin trong khi đầu lắc liên tục như muốn chúng hãy từ bỏ cái ý nghĩ trong đầu chúng. Thoáng trong giây lát, ánh mắt của Thúy nhìn thấy chồng mình cũng đang hướng về mình, anh ta cũng như chị bị bịt chặt miệng không thể nói nên lời, nhưng anh mắt và nét mặt như muốn bảo chị hãy tìm cách nào đó mà thoát thân, đừng để hai tên khốn ấy chạm vào người. không có nhiều thời gian để hành động, lúc này cả hai tên đã lừng lững trước mặt Thúy, mặt chị như tái xanh đi khi thấy chúng tay cứ vọc vọc dương vật của mình, lần đầu tiên chị thấy thân thể đàn ông lõa lồ ngoại trừ chồng mình, sao mà trong nó ghê tởm đến thế.
- Coi kìa, em làm gì mà sợ sệt vẩy hả, cứ thoải mái đi mà.
- Um…m…mmm….bmmmm….
Vừa nói hắn vừa đặt tay lên xoa ngay cái bờ mông cong tròn của Thúy, cái tiếp xúc đầu tiên khiến người vợ đaon hanh giãy nảy dựng cả người lên, nhưng tất nhiên là giống như một con cá nằm trên mâm, Thúy chỉ có thể cong người giãy giãy chứ chẳng có cách nào ngăn cản con thú đói kia nhẹ nhè đưa bàn tay ve vuốt bên ngoài lớp vái lụa, xoa xoa cảm nhận phần mông đùi căng tròn của mình
- Ha ha…à sờ trúng rồi, cái này là quần xịp của em phải không…. Chà chà láng lảy quá, ngoan ngoãn nằm yên cho anh sờ một chút, chừng chán thì tụi anh sẽ tuột nó ra cho mà…
Bên kia, anh chồng không giấu được phản ứng, anh ta giật tay vung chân mạnh mẽ mong thoát ra ngăn bọn khốn ấy xâm phạm thân thể vợ mình, nhưng oan nghiệt thay là sức có mạnh cách mấy thì sao thắng nổi những sợi dây thừng, anh đành cam chấp nhận ngồi đó mà rướn người dõi mắt nhìn theo, mong sao vợ mình có cơ hội chống cự hay ít nhất cũng chạy thoát thân được khỏi hai con lợn kia. Hy vọng là thế thôi chứ những gì đang diễn ra trên giường chẳng phải như thế. Lúc này chúng đã lật ngữa Thúy ra một cách dễ dàng, dẫu cho người phụ nữa kia kiếng quyết chống lại, hai đầu gối Thúy khéo chặt vị chị biết cái mà bọn đàn ông khoái nhất là được khám phá và cởi phăng quần lót của chị xuống. Nhưng chúng chẳng hề vội vàng gì khi mà con mồi bị trói gô như vậy, sau khi đè hai vai cho chị ngữa hẳn người ra, một thằng leo lên ngồi lên bụng chị, hẳn là Thúy giãy chân dữ dội cố hất hắn xuống, nhưng hai chân tự do làm đã khó, hai chân bị cột lại với nhau như thế này càng khó khăn hơn. Thấy Thúy hoảng sợ, hoang man thì hắn ta càng thấy thích thú, hắn quay lại nhìn vào gương mặt khổ sở của anh chồng ở góc, nhìn vẻ ngoài đau đơn của anh ta khi nhìn thấy vợ mình đầu ấp tay gối bị lật ngữa ra và bị một thằng đàn ông khác trần như nhồng đè lên người mà không sao kháng cự được.
- Ê, phải công nhận con vợ mày da trắng trẻo quá…chắc vú cũng trằng mềm lắm hả mày…
- Nói với nó làm đéo gì, đụ mẹ, muốn biết vú nó trắng chừng nào cứ cởi hết ra là biết chứ gì…
- Khà khà, mày đừng có nóng, tao muốn nó thấy tao với mày từ từ làm nhục con vợ nó mới được, nó có vợ đẹp thì phải biết chia cho người khác hưởng chung mà.
Rồi chẳng thèm quan tâm đến phản ứng kịch liệt của người chồng, hắn quay qua nhìn sự non nướt run rẫy của Thúy:
- Người đẹp ơi, đêm nay em đừng hòng thoát khỏi giường của anh, biết điều thì nàm yên mà rên đi….ha ha ha, rồi anh sẽ cho em vui vẻ….kìa kìa, đừng có từ chối anh chứ, em cứ xem như anh là thằng chồng của em, ngoan nào, nhắm mắt lại đi cưng….
Vừa nói hắn vừa hạ thấp người xuống, càng lúc khuôn mặt chấm chấm râu ria bẩn thiểu nồng nặc mùi bia tươi càng gần với khuôn mặt xinh xắn được đánh phấn má hồng cẩn thận của Thúy. Chị rùng vai cựa quậy hai tay đang bị chính mình đè ở sau lưng. Và tiếng gào thét của người đàn bà khiến người chồng như chết đi sống lại phát lên, tên khốn ấy đã đặt một nục hôn thật sâu và mạnh vào khuôn mặt thanh tú của cô phó biên tập, cái hôn thể hiện sự thèm khát nhục dục và ham muốn chiếm đoạt thân thể của Thúy. Cái cảm giác đầu tiên kkhi xâm nhục người đàn bà mới thật đặc biệt, cả phần trang điểm và nước hoa tạo nên một mùi hương quyến rũ khó cưỡng, khiến gã ta ép mặt mình thật chặt vào gò má mịn màng của Thúy và từ đó, nhửng cái hôn sâu và nút nhè nhẹ làn dần dần xuống cần cổ. Thúy quẩy người dữ lắm, cổ và đầu chị liên tục xua, quay lắc mạnh mẽ để né tranh hắn ta, nhưng tay hắn lại vịn lấy khiến cho chị trở thạnh 1 con búp bê chỉ biết nức nở nghẹn ngào, sục sùi cam chấp nhận cho con thú ấy bắt đầu màn dạo đầu quanh khuôn mặt mình.
Thưởng thức từ từ hết bên này đến gò má bên kia của Thúy một cách thoải mái mà chẳng phải vấp trúng một sự kháng cự đáng kể nào, được dịp thì đương nhiên phải làm cho tới, gã ta bắt đầu hôn từ từ và lướt nhẹ những hoi thở ngắn gấp gáp của mình xuống cằm tối từ từ đến vùng cổ, khuôn mặt hắn ta ấn vào sâu và ngoáy đầu khiến thúy phải ngữa hẳn đầu lên, cái cổ cao trắng ngần nhanh chóng vướng đầy mùi nước miếng của gã ta, hắn bắt Thuy nghiêng đầu hết bên này đến bên kia để tại ra những vùng ra non trắng, nhờ thế mà thỏa chí hôn hít, nhưng cái hôn nhẹ nhàng nhưng sâu và ngoáy như khiến những dòng nước mắt của người vợ trẻ chảy ra nhiều hơn. Chị không kiềm chế tiếng khóc nghẹn ngào trong cuống họng, thoảng xen lẫn cuộc ân ái là những ái giật tay, co chân như cố htoat1 ra khỏi những sợi dây đang trói chặt sự kháng cự của chị. Trái ngược với cảm giác tủi nhục là là sự thỏa mãn dâm tính, càng ngày các nạn nhân càng xinh đẹp hơn, chẳng ngờ là cảm giác đè một nhà báo lại phấn khích đến như vậy, nhất là một nhà báo mà tất cả nét đẹp của đàn bà đều hiện lên rõ ràng. Trong lúc chậm rãi thưởng thức da thịt của Thúy, đương nhiên là tấm thân trần trục của gã ta vẫn cảm nhận được áo nịch và quần lót của cô ta đang nằm hằn sau lớp vài lụa mềm mại này, không cần phải quá vội vã, cứ từ từ thì rồi theo nhịp ái ân, Thúy cũng sẽ bị lột trần ra mà thôi. Hôn mãi đến đỏ cả cần cổ, hắn từ từ r xuống đến bờ vai, và tay kéo nhè nhẹ khiến cho vai áo bắt đầu xệ xuống. Thúy hoảng hốt nảy người lên vài cái và không ngừng nhún vai, gân cổ thét lên, nhưng nào có tác dụng gì, vai áo của chiếc váy lụa đen bị kéo cho xệ xuống, một bên vau thon thả xương xương lộ hẳn ra, nước da trắng hông hằng ngày tắm trong sữa thơm thoan thoảng hiện ra kèm theo 1 sợi dây áo nịch căng dọc bám sát vào da thịt, nhìn hết một lượt thì Thúy trong gợi tình kinh khủng.
- Xem kìa, anh thấy áo lót của em rồi…chà chà…mới nhìn thấy sợi dây thôi mà em làm anh nóng hết cả người rồi…anh nói nhỏ nhé, cục cưng cho anh coi quần lót của em màu gì nhé… khà khà…
Nói rồi hắn thò tay xuống dưới, chẳng thèm xoa đùi mà rón rén lòn tay vào trong vạc váy, định mò lên sờ quần lót vào cái mu của Thúy. Chị kháng cự mạnh mẽ hơn, vung chân và khép thật chặt hai đầu gối, bên kia anh chồng cũng rống lên những thứ âm thanh chẳng nghe được gì.
- Hé hé…em có chống cự cụng vô ích thôi, để anh sở xem nào, coi kìa, đừng có nôn nóng, trước sau gì anh cũng lột trần em ra mà…. Đừng có giãy…anh thương…ha ha ha.
Càng nói Thúy càng giãy mạnh hơn, quyết không để vùng kín của mình bị xâm phạm
- Đây rồi… há há há…anh sở được xì líp em rồi cục cưng àh…anh sẽ …Á…
Đang trong sự phấn khích khi vừa đặt tay sờ được lên lớp vải xa- tanh móng mềm của quần lót mà Thúy đang mặc, hắn buộc miệng phải đau đớn kêu lên khi Thúy gục đầu thật mạnh vào mặt hắn, cả phần tráng của chị đập thẳng vào sóng mũi khiến hắn đau nảy người lên, bất ngờ mất thế và lăn té xuống dưới. Thằng còn lại nãy giờ vốn chỉ ngồi 1 bên xem cảnh “hái hoa” của bạn hắn thấy vậy, liền nhảy xuống đỡ thằng đó dậy, đã thấy máu mũi chảy ra, có lẽ vì trong sự hoảng sợ Thúy đã đập và mũi hắn quá mạnh.
- Đụ má, con này láo hả, mày để tao.
Nói rồi hắn đẩy thằng bạn vừa bị một cứ như trời giáng tưởng chừng gãy sóng mũi một bên, một mình hắn leo lên giường thế chỗ thằng khi nãy.
- Mẹ kiếp, mày muốn giữ tiết hả, tao cho mày giữ, địt mẹ, tối nay coi mày chạy đi đâu.
Thúy khiếp sợ và nhắm chặt tịt mắt lại trước sự hung hăng của hắng, khi hắn đưa tay nắm cổ áo của chị toan định xé toạc làm hai để phời bầy thân trần của chị, thì đã bị thằng kia ngăn lại.
- Khoan đã mày… nó muốn chống cự thì tao với mày chiều nó vậy, coi thử một mình nó có thoát khỏi tụi mình không…
Trong lúc mà Thúy chưa hiểu được chuyện gì đang sắp xảy ra thì bất ngờ chị được…cắt dây trói, cả ở tay và chân và tháo luôn khăn bịt miệng, chúng để cho chị tự do? … không, chỉ là chúng muốn một chuyện khác hơn thôi, có vẻ là “đổi món” vì cứ cái mô típ cũ, đè trói ra rồi hãm hiếp xem chừng không còn quá hấp dẫn với chúng nữa.
Vừa được tự do, thóng trong suy nghĩ là sự thoát thân khỏi cái nơi kinh khiếp này, chị lao xuống khỏi giường và chạy…chạy…chỉ vài bước chân là đến căn phòng hắt ánh sáng đèn tròn dây tóc nhạt nhòa ra. Đó là phòng tắm, nơi mà âm thanh của những con thú nãy giờ vẫn không ngừng phát ra, và Thúy kinh hãi đến phải tự bịt lấy miệng mình lại khi thoáng thấy ái cảnh tượng bên trong. Ở trong đó, hòa trong tiếng nước phun ra từ vòi sen, những tấm lưng trần và bên dưới chẳng hề có mặc quần đang đè Phương chặt cứng vào trong tường, những thân thể trong đó ai nấy đều ướt sũng nước, Phương bị banh hai tay ra giờ cao ghì vào vách, chiếc áo sơ mi trắng rách toan nham nhỡ vẫn còn vướng trên người, nhưng hai sợi giây áo ngực thì đã bị giật đứt tung, dù chiếc khóa phía sau vẫn chưa bị tháo, vì thế nên chiếc áo con đó giờ đây đang bị kéo xệ xuống đến tận bụng, lộ ra hai khối thịt như hai quả bầu sưng sưng, Kẻ bóp, đứa thì nhàu, nhồi, chúng thi nhau hôn rồi liếm từng vùng da thịt trắng trẻo của Phương khi lộ ra. Phần bên dưới, Phương đã bị chúng bế cả hai chân lần, vạch quần xịp màu trắng qua một bên và…đang bị đụ bởi một tên khác, rất mạnh. Dì Phương có rên la, nhưng khó mà nghe được vì nước chảy ổn và cũng vì một thằng đang lòn cái lưỡi của nó vào nút và ngoạm hết hiệng của chị, trong căn phòng có tinh khi dường như thoát ra nồng nặc. Đó chẳng khác nào sự bầy đàn của loài thú vậy. cảnh tượng đó với Thúy thật quá kinh khiếp, chị lùi từng bước lại rồi quay lưng định lao về phía cừa hòng thoát ra ngoài, nhưng cửa đóng kín, giật mãi mà chẳng ra, vừa lúc đó, từ đằng sau, chị bị tên khi nãy vồ lấy.
- Á…á…buông ra…á…buông ra mà….
- Tính chạy đi đâu hả, còn chưa phục vụ tụi tao xong mà…
- Không, đừng hại tôi mà….bỏ ra đi.
- À muốn được yên sao, được, làm cho tụi tao sướng đi rồi tao tha cho về…
Thúy bị đẩy về phía thằng còn lại, đã chuẩn bị sẵn tư thế, hắn đón Thúy té vào vòng tay mình rồi tiện tay đè chị ngữa ra một chiếc bàn cạnh đó, nhanh nhứ cát, hắn dùng mỗi mình tay phải túm lấy hai cổ tay của chị ghì lên trên đầu, tay còn lại hẳn nhiền là lòn vào váy sờ đùi của Thúy
- Không….dừng lại….úm….m….ặc…..c….c…
Vừa la hét được vài câu thì đã bị khóa môi lại, hắn mút chặt và mạnh khiến hai môi của Thúy như căng cứng hẳn ra, trong khi bên dưới chị dùng chân quẩy đạp khi cảm giác thấy chúng đã sờ lên đến mông của mình. Bất thình lình một con dao cắm phập xuống mặt bàn ngay bên cạnh đầu Thúy, khiến chi như tái mét hết mặt mày, chị vẫn bị đè ngã ngữa người ra đó nhưng không dám chống cự nữa, ngực thở hổn hểnh phập phòng trong lo sợ.
- Nghe tao nói cho rõ đây con điếm, mày biết điều thì ngoan ngoãn làm cho hai thằng này vui vẻ, còn nếu không… thì tụi này sẽ gọi cái đám đang hiếp con nhỏ trong nhà tắm kia ra đây… hà hà, xem nào, cở ngon lanh như em mà bị cả bầy như vậy cưỡng bức thì tụi nó có mà hiếp cô em tới sáng.
- Sao đây, hay đợi tụi này để vài nhát lên mặt chồng em rồi gọi tụi kia ra hả.?
……
Còn nữa